"A Vĩ, đây là bàn làm việc ai đưa tới?" Tại sao đưa vào không nói với cô một tiếng?
Chẳng lẽ, là Quý Xuyên?
"Cái này... Rất xin lỗi phu nhân, tôi cũng không biết!" A Vĩ cũng không biết việc này!
Bắt đầu từ hôm qua, A Vĩ bị phái đến bên Tiếu Bảo Bối, chuyện bên Kiều Trác Phàm đều do Tiểu Chí xử lý.
Sau khi trở về, Kiều Thiếu cũng chỉ để anh báo cáo hôm nay bọn họ ở Tiếu thị làm những gì, sau đó Kiều Thiếu thấy Tiếu Bảo Bối ngáp liên tục, sẽ để anh yên lặng rời đi...
Chuyện bàn làm việc hôm nay, A Vĩ thật sự không biết, càng không biết trong hồ lô Kiều Thiếu rốt cuộc đang bán thuốc gì.
"Phu nhân, hay là để tôi giúp cô hỏi thăm một chút?" A Vĩ lấy cặp kính đen xuống, hỏi ý Tiếu Bảo Bối.
Hôm qua, sau khi ở chỗ này "đại khai sát giới", đem mẹ con Tiếu Vi ném ra khỏi Tiếu thị, nhân viên tầng này có chút sợ Tiếu Bảo Bối. Về phần hình tượng đồng chí A Vĩ, dường như cũng cao lớn, uy vũ vài phần.
Trong một ngày ngắn ngủn, quan hệ của A Vĩ ở bên này phát triển không tệ!
Tiếu Bảo Bối nói cần gì, A Vĩ có thể trong khoảng thời gian ngắn "mượn" từ những nhân viên bên ngoài về cho cô.
Chỉ là Tiếu Bảo Bối vẫn có chút hoài nghi ý "mượn" của A Vĩ rốt cuộc là mượn hay là trắng trợn cướp đoạt.
Nếu lúc này A Vĩ biết trong lòng Tiếu Bảo Bối đoán như vậy, chắc là lệ rơi đầy mặt mất.
Những thứ đồ đó thật sự là anh mượn mà.
Đừng nhìn anh bình thường đều bày ra dáng vẻ hùng hổ, anh còn có một thân kinh nghiệm xem phim truyền hình.
Vì vậy cả ngày hôm qua, chỉ bằng việc hiểu rõ những tình huống cẩu huyết trong phim, trong nháy mắt anh đã chinh phục tất cả phái nữ!
Hiện tại, chỉ cần A Vĩ anh vừa ra khỏi cửa, những nhân viên nữ kia sẽ vô cùng ân cần đối với anh.
Về điều này, hiện tại A Vĩ rất kiêu ngạo.
Hắc hắc, vẫn là công ty có nhiều nhân viên nữ tốt hơn.
Ở Đế Phàm, đa số đều là nam. Tán gẫu phim truyền hình trước mặt các đại lão gia sẽ bị xem thường. Nhất là A Vĩ trong thời gian làm việc xem lén một chút phim truyền hình, càng bị xem thường hơn.
Bên này lại không giống.
Những nhân viên nữ kia vừa nhắc tới phim truyền hình, hai mắt liền sáng trưng.
Lập tức A Vĩ cảm giác mình sẽ thiết tha đề nghị Kiều Thiếu để anh ở lại Tiếu thị lâu dài.
Bởi vì nhân viên nữ đối với anh rất tốt, cho nên A Vĩ muốn từ trong miệng họ lấy được chút đầu mối hữu dụng gì thì rất dễ dàng.
"Hả? Cũng được..." Tiếu Bảo Bối không ngờ A Vĩ sẽ đề nghị như vậy. Chần chừ một lúc, cô liền đồng ý.
Đợi khi A Vĩ lần nữa trở lại đã là mười mấy phút sau.
Đáp án hình như rất bất lợi bởi vì Tiếu Bảo Bối thấy mi tâm A Vĩ nhăn lại thật sâu.
"Thế nào?" Tiếu Bảo Bối đặt tài liệu xuống, nhìn về phía cửa phòng.
"Không có gì, nghe nói bàn làm việc này là Quý Xuyên cho người đưa tới!" A Vĩ nói xong lời này, Tiếu Bảo Bối lập tức liền xù lông.
"Quý Xuyên? Rốt cuộc anh ta muốn làm gì?"
Chẳng lẽ Quý Xuyên muốn lấy lại công đạo cho cha mẹ vợ và vợ nên mới đưa bàn vào, muốn tới đây khiến Tiếu Bảo Bối cô ghê tởm sao?
Nghĩ đến việc sau này sẽ thường xuyên gặp gương mặt chán ghét của Quý Xuyên, cả người Tiếu Bảo Bối liền không tốt!
"Không được, tôi không thể trơ mắt nhìn anh ta chuyển vào phòng làm việc của tôi! Anh A Vĩ, chúng ta đi!"
Tiếu Bảo Bối nói đến đây, vỗ bàn đứng lên.
Khí thế bá đạo đó không hề thua kém Kiều Trác Phàm. A Vĩ đứng bên cạnh cũng kinh ngạc không thôi.
Chỉ là A Vĩ đi theo Tiếu Bảo Bối rất nhanh buồn bực: "Chúng ta đi đâu?"