Hôn Nhân Cao Một Trượng

Chương 50



Sau khi tham nhập vào miệng cô, một chút cảm giác say nhàn nhạt truyền tới đầu lưỡi của anh, làm cho Đồng Hàn Thành cau mày lại. Cô không chỉ đi ra ngoài với người đàn ông khác, mà cô còn đi uống rượu với người đàn ông đó, nghĩ tới đây, động tác của anh cũng không khỏi có chút thô bạo.

Anh cắn chặt lưỡi cô, mút từng chút một, hoặc là đảo quanh cổ họng của cô, nói tóm lại anh làm tất cả chỉ vì muốn làm cho Trình Cốc Tâm cảm thấy khó chịu, bị anh đoạt đi từng đợt hô hấp.diiendaanleequyyddoon@ábì

Một bàn tay vô ý thức đưa lên ngực cô xoa nắn, cách lớp quần áo mỏng nên hình như bị anh xoa đến biến dạng. Chốc lát sau, hình như anh không vừa lòng với cảm xúc bây giờ, ‘rột’ vạch quần áo ra tìm tới ngực cô, lộ ra đường viền ren của áo ngực, mà không biết sao anh lại rất thưởng thức, lập tức kéo đứt dây áo ở sau lưng.

Động tác nhanh chóng làm cho Trình Cốc Tâm còn đang mê mẩn nặng nề giật cả mình, kháng cự không nói nên lời vì đầu lưỡi cô vẫn bị anh mút chặt, một đoạn chỉ bạc rớt xuống từ khóe miệng cô, rơi trước ngực cô, chế tạo ra một cảnh tượng rất dâm mị.

Đầu tiên anh dùng hai ngón tay vân vê nụ hoa hồng nhạt, lại dùng móng tay gảy gảy đỉnh đầu, một dòng điện đáng sợ chảy ra thân thể của cô, nơi bị anh nắm giữ không biết điều đứng thẳng lên. Cảm nhận được sự đứng thẳng của cô, anh làm như rất vừa lòng chuyển tay qua nâng vú cô lên, bàn tay bao trùm lại tất cả, nắm chặt và xoa nắn. Một lát sau anh mới buông Trình Cốc Tâm gần như hít thở không thông ra, đột nhiên cúi đầu ngậm nụ hoa của cô vào miệng mà mút. Đầu lưỡi trượt qua trượt lại nụ hoa cô, đầu lưỡi trêu đùa đỉnh đầu, còn dùng răng rỉa rói nó.

“A…đừng…” Cảm giác xấu hổ và sợ hãi cùng xuất hiện trong lòng cô, cô vô lực cầu xin.diiendaanleequyyddoon@ábì

Tiếng nói như vậy truyền vào trong tai lại biến thành một loại kích thích kỳ lạ, kích thích anh càng mạnh hơn, tay của anh trên ngực cô đã đổi qua phía bên kia, hôn một đường từ ngực cô lên mặt cô.

Trình Cốc Tâm cố gắng nhắm hai mắt lại, chỉ có thể cắn răng thừa nhận tất cả, sự hành hạ của anh làm cho tinh thần cô có chút tan rã. Khi cảm giác được môi của anh đang đến gần, cô theo bản năng quay mặt đi chỗ khác, nhưng đó chỉ có thể làm cho anh càng dùng sức nghiền lên miệng cô.

“Ừ…ngon tuyệt…” Môi của cô đã bị anh xâm chiếm, đầu lưỡi thô bạo cứng rắn chọc vào miệng cô, bị buộc ở một chỗ với đầu lưỡi của anh. Mà tay của anh lần xuống mông cô thăm dò vào đũng váy. Một chốc lát sau ngón tay của anh đã đẩy quần lót ra bên cạnh để chui vào nơi tư mật của cô.diiendaanleequyyddoon@ábì

Cảm giác có vật lạ xâm nhập vào, Trình Cốc Tâm liều mạng vặn vẹo thân thể, nhưng lại để cho ngón tay của anh càng tiến vào sâu hơn. Tìm được đỉnh đầu gồ lên rất chuẩn, dùng một chút lực không nặng không nhẹ đè lên nơi mẫn cảm đó. Một dòng điện tê dại lập tức chạy khắp toàn thân, sâu thêm vài phần, có một dòng nước ẩm ướt chảy ra dưới bụng cô.

Dục vọng đã sớm được Đồng Hàn Thành để nó thoát ra khỏi quần lót, nặng nề đè lên nơi mềm mại của cô. Cơn nóng đó làm cho cô co rúm lại, ý thức còn sót lại nói cho cô biết vật để đang ở phía dưới là thứ gì. Đỉnh đầu của vật thô to kia đã đụng nhẹ lên thân cô, đang nóng lòng muốn tiến vào thân thể cô.

“Xin anh…đừng mà…” Đêm nay Đồng Hàn Thành quá đáng sợ, cô đã bị đánh tơi bời dưới sự hành hạ của anh.

Vì bị dục vọng và ghen tỵ chiếm hết cả đầu nên rõ ràng anh cảm thấy lời này hình như đang ám chỉ thứ gì đó, một tay anh tiếp tục kéo eo cô, chậm rãi kích thích mông anh, đẩy lên phía trước tiến vào. Mặc dù cảm nhận đầu đã được thoải mái, nhưng sự thoải mái này lại không hề đầy đủ, sau khi đầu của anh đã xông vào, thì nó bị mắc kẹt bởi sự khô khốc ở bên trong.

“A…đau.” Cảm xúc đau rát truyền tới từ bên dưới của cô, Trình Cốc Tâm nhịn không được kêu đau, nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống gò má.

Anh than nhẹ một tiếng, chậm rãi rút khỏi thân thể của cô, hai tay kéo mông cô. Cơn đau không lưu loát khi anh mới lui ra ngoài chưa bao lâu lại bị anh mãnh liệt đâm vào đập vào thần kinh của cô, chưa kịp kêu đau, một giây sau chính là trời đất quay cuồng.

Chính xác mà nói, là Đồng Hàn Thành bế cô tới ghế sô pha. Không kịp đợi Trình Cốc Tâm làm quen với hoàn cảnh xung quanh, anh chẳng lưu tình kéo váy và quần lót của cô xuống, hơi thở phả ra ồ ồ, đỡ hai đùi cô lên vai anh. Tư thế như vậy làm cho cô thấy sợ phải dùng hai tay chống đỡ, trốn ra sau từng chút, nhưng cánh tay của anh gắt gao bóp chặt chân nhỏ của cô, không cho phép cô lùi về sau một tấc.

Hình như cô cảm nhận được đôi mắt đáng sợ của anh, phần dưới của cô đã hoàn toàn bày ra trước mặt của cô, dù trời có tối, vẫn có ánh sáng chiếu vào. Trình Cốc Tâm liều mạng lắc đầu, trong miệng líu ríu nói đừng mà, bởi vì cô đã ý thức được bước tiếp theo anh sẽ làm gì. Lúc đó đã muộn, đầu anh đã cúi xuống, hung hăn hôn lên cánh hoa kiều diễm kia.

“A…”Chưa bao giờ cảm nhận kích thích như vậy nên làm đầu cô xém nổ tung, cô kêu nhỏ như mèo kêu, chỉ cảm nhận được ở bên dưới của cô khó nhịn khi có một cái ấm áp nào đó bao lại, có một chút lực đang cố hút thịt mềm mại của cô ra ngoài.

Tinh tế cảm nhận được người ở dưới thân mình đang run rẩy, anh càng hăng say đánh lên miếng thịt đang gồ lên kia, mãi đến khi bị anh ngậm mút đến nổi cứng lên. Một đợt chất lỏng chảy ra ngoài, thấm ướt cằm anh. Anh bắt chước rút ra cắm vào theo nhịp, dùng đầu lưỡi của anh đâm vào khe hở của hư không, làm toàn bộ tinh thần của cô đều tập trung vào mảnh đất này. Thật sự quá mức kích thích, mũi anh thở nặng nề không ngừng, bỗng nhiên thân thể của cô như có một luồng điện không ngừng đánh vào, lưng cong lên, run rẩy không cách nào kiềm chế được. Cuối cùng đùi của cô không nhịn được đè lên vai anh, cả người xụi lơ nằm lại trên ghế sô pha.

Nước dưới sự run rẩy của cô đã chảy ra ngoài, cũng theo lưỡi anh đang hút lấy kéo ra một sợi chỉ bạc chảy xuống. Ngẩng đầu lên từ bên dưới cô, anh rất vừa lòng liếm đi sợi chỉ bạc đó, cúi người xuống áp thân thể to lớn của mình hôn lên môi cô lần nữa.

Trong miệng anh toàn là hơi thở hơi ngai ngái từ bên dưới của mình, làm cho Trình Cốc Tâm cảm thấy anh tăng thêm vài phần tà ác. Vì phản ứng không tốt của bản thân mà cảm thấy xấu hổ, cô đã rơi xuống cùng với anh.

Vật cứng nóng rực lại đặt lên nơi mềm mại của cô lần nữa, cái đầu tròn cực lớn ma sát lên cánh hoa ướt át, áp lên có ý đồ muốn tiến vào, ẩm ướt như vậy chắc đã có thể rồi. Không chờ phản ứng của cô, vật cứng cực lớn hung hăng mở cánh hoa đang khép chặt, trong nháy mắt đã đến cực hạn của cô.

“Đau…” Mặc dù độ ẩm ướt có đủ, nhưng để chống lại vật đáng sợ đó, cô vẫn không nhịn được mà kêu đau.

“A…thật chặt.” Anh gầm lên như thú dữ, có thể rõ ràng thấy anh cũng không dễ chịu gì cho mấy. Mượn sự trơn mỏng manh, mông của anh chậm rãi đè xuống, sáp nhập vật thô cứng kia vào trong cơ thể của cô.

Sức toàn thân chống đỡ lại vật kia có chút dọa người, mặc dù đây không phải là lần đầu cô thừa nhận anh, nhưng ý thức lần này thanh tỉnh hơn hai lần trước. Cô cũng có thể cảm nhận rõ giữa đùi cô có chút co rút, hình như nó muốn đẩy vật kia ra ngoài, nhưng cũng có vẻ như muốn hút vật kia vào.

Anh không thể kiềm chế được sự co rút kia, khi rút ra ngoài đã ma sát lên lớp thịt mềm mại làm cho anh cảm thấy một trận sảng khoái mãnh liệt, rồi chậm rãi đâm vào. Khi toàn bộ ý thức của cô đều tập trung lên thân thể mình, cô hoàn toàn không phát hiện tay của anh đã đi tới trước ngực cô.

“A…” Một cú đâm sâu mãnh liệt, anh hung hăng chen vào, như muốn xuyên qua bụng của cô. Từng trận ma sát nặng nề lên vách non mềm, đánh vào chỗ sâu nhất, cảm giác sảng khoái mãnh liệt này, làm cho cô không thể không thừa nhận.

Cuối cùng cô dưới bể dục mà anh tạo ra chìm nổi trôi giạt, kêu lên thất thanh, run rẩy co rút, nước mắt mơ hồ ở trên mặt, ngất xỉu ở trong cơn cao triều, rồi lại tỉnh dậy. Đêm dài như vậy, mà anh lại làm không biết mệt.

Cũng không biết Trình Cốc Tâm đã hôn mê mấy lần, theo từng đợt rít gào trầm thấp ngắn ngủi, anh dùng lực cắn lên gáy của cô, cả người bị ôm vào lồng ngực khỏe mạnh, ôm chặt, sau đó là từng trận run rẩy, rốt cuộc anh cũng đã phóng ra hết tất cả dục vọng của mình. Ôm người ở dưới thân, cô đã nặng nề ngủ thiếp đi, cặp vú mềm mại dán lên ngực anh, dù cả thân thể có cảm giác dinh dính, nhưng anh vẫn cho rằng đây là cảm giác thoải mái nhất.

Nếu như khi cô đối mặt với anh, mỗi lần đều ngoan ngoãn như vậy, nguyện ý ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, thì thật là tốt biết bao. Đồng Hàn Thành khôi phục lại lý trí thì than nhẹ, anh chẳng có tí hối hận về hành động đêm nay của mình. Nghĩ đến người ở dưới thân cũng ở dưới người đàn ông khác quanh co khúc khuỷu kiều mị như vậy, anh liền phát điên ghen tỵ, anh hi vọng sự mềm mại của cô và sự rên rỉ của cô chỉ thuộc riêng mỗi anh.

Mặc dù vật cứng kia của anh đã mềm rồi, nhưng anh vẫn ở trong cơ thể của cô như cũ vì muốn cảm nhận dư âm sau cao triều. Qua lâu sau, nó mới trượt ra ngoài. Đồng Hàn Thành chậm rãi ngồi dậy, ôm người trong lòng vào phòng tắm.

Mặc dù Trình Cốc Tâm đang ngủ, nhưng đêm nay cô thật sự đã có một giấc mơ hỗn loạn. Cô nhớ bản thân mình bị Đồng Hàn Thành ép buộc như thế nào, nhưng thân thể của cô dưới sự hành động của anh lại sinh ra phản ứng. Cô rõ ràng chính là một người phụ nữ dâm đãng, dưới sự lăng nhục của anh lại tìm được niềm vui và khoái cảm. Nó thật sự đã đánh tan nát lòng tự trọng của cô, mà còn nói lung tung ở trong mộng của cô.

Nhìn người bên cạnh, tay của Đồng Hàn Thành mở ra ôm cô vào trong ngực, vỗ nhẹ lên lưng cô, dịu dàng và an ủi. Rõ ràng là anh tra tấn cô, nhưng người vứt áo giáp đầu hàng lại chính là anh, cô mới chân chính là tâm ma của anh.

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, trên giường chỉ có mỗi cô, nhưng nếp nhăn ở phía nửa giường bên kia lại nói cho cô biết tối qua không phải cô ngủ một mình. Những chuyện hỗn loạn đó không quá mơ hồ ở trong đầu cô, cảm giác sưng sưng ẩn ẩn đó kích thích cảm giác của cô, nhưng lại không có cảm giác ẩm ướt dinh dính như trong dự đoán của cô, chắc là anh đã giúp cô dọn dẹp rồi. Nghĩ đến đây, cô không nhịn được hừ một tiếng lạnh lùng.

Mọi chuyện tối hôm qua, cô không tính sẽ truy cứu nó, nếu mà tính truy cứu thì cô tính truy cứu cái gì đây? Lời xin lỗi từ anh? Đối với cô thì nó có ích gì chứ? Tối qua khi cô buông tha cho sự giãy dụa thì cô đã từng nghĩ qua, không phải một lần mà nhiều lần rồi nên nó đã vô nghĩa. Dù sao hôm nay cô cũng sẽ rời khỏi đây, như vậy cô và người đàn ông kia sẽ chẳng còn liên quan gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.