Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài

Chương 47: Kích thích.





Cơ thể thuộc dạng khá nhạy cảm, nên Lệ Tử Sâm chỉ vừa mới kích thích Vũ Minh Nguyệt một chút thôi, cô liền không chịu nổi. Bên dưới nơi tư mật của cô đã ướt át, nhưng Lệ Tử Sâm vẫn liên tục khiến cô đê mê.

" Ahh...Tử Sâm...anh làm em nhột quá!..." Vũ Minh Nguyệt không thể chịu nổi mà kêu lên.

" Minh Nguyệt, em thật xinh đẹp!" Lệ Tử Sâm ghé sát vành tai cô nói nhỏ, hơi thở nóng ấm của anh len lõi vào tai cô.

Anh nhẹ nhàng để Vũ Minh Nguyệt nằm xuống sàn nhà, rồi tiếp tục tận hưởng hương vị ngọt ngào trên môi cô. Cậu nhỏ của Lệ Tử Sâm đã rụch rịch khá lâu, như đang mong chờ thoát khỏi nơi giam cầm kia.


Đầu gối Lệ Tử Sâm nhẹ tách ra hai chân của Vũ Minh Nguyệt, tay anh cởi khóa quần của mình, đưa thứ cứng cáp của mình đến nơi tư mật của cô mà làm loạn. Vũ Minh Nguyệt mở to hai mắt nhìn anh, cô giật mình khi thứ nóng hổi của anh chạm vào nơi riêng tư của cô.

" Minh Nguyệt, mẹ đang rất mong bế cháu rồi!" Giọng anh mờ ám nói với cô.

Nghe anh nói Vũ Minh Nguyệt lại cảm thấy nhịp tim trong lồng ngực đập nhanh hơn, cảm xúc trong lòng lúc này rất lạ.

Thấy Vũ Minh Nguyệt im lặng, Lệ Tử Sâm bắt đầu đưa vật nhỏ vào trong cô, động tác anh chậm rãi. Vì đây là lần thứ hai của cô, anh không muốn làm cô sợ hãi, mọi thứ anh đều rất nhẹ nhàng. Vũ Minh Nguyệt lúc này hơi thở như ngừng lại, cô nhắm nghiền đôi mắt của mình, cơ thể nóng rực cả lên.

Vũ Minh Nguyệt có thể cảm nhận được vật nhỏ của anh đang di chuyển chậm chạp bên trong cô, nó lại khiến đầu óc của cô mụ mị. Xúc giác của cô hoạt động tối đa. Mùi hương nam tính của Lệ Tử Sâm khiến cô không thể cưỡng lại, bàn tay rắn chắc của anh lại đang xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô. Cảm giác mát lạnh chạm vào da thịt, làm Vũ Minh Nguyệt thêm phần kích thích.

" Ah...ưm...Tử Sâm..." Cô lại nhịn không được, mà phát ra âm thanh khe khẽ như mèo nhỏ đang kêu.

Lệ Tử Sâm chỉ cần nghe cô gọi tên mình, thì ngọn lửa trong anh lại bùng cháy lên dữ dội, tiếng kêu thỏ thẻ của cô làm anh hưng phấn hơn rất nhiều. Động tác đẩy hông của anh bắt đầu nhanh hơn một chút, Vũ Minh Nguyệt có thể cảm nhận được điều này. Bên dưới cô siết chặt lấy vật nhỏ của anh, mặc cho anh liên tục ra vào không ngớt.


Vũ Minh Nguyệt tay chân bủn rủn vô lực, khoái cảm này đối với cô thật mới mẻ, cô không thể tự chủ lại trầm mê với dục vọng. Âm thanh da thịt chạm vào nhau, tiếng thở hổn hển của hai người hòa làm một, không gian bỗng chốc trở nên mờ ảo trước mắt Vũ Minh Nguyệt.

Hai mắt cô mờ hơi nước, cô lấy tay che đi khuôn mặt đang phát dục của mình, cô không muốn để Lệ Tử Sâm nhìn thấy cô như thế này, nó khiến cô cảm thấy thật xấu hổ.

" Minh Nguyệt, không cần phải e thẹn trước mặt anh như vậy!" Lệ Tử Sâm thủ đoạn nắm lấy hai tay cô chế trụ trên đỉnh đầu nói.

Tư thế này lại làm cô thêm phần ngượng ngùng, nhưng với Lệ Tử Sâm lại là kích thích đến cực hạn. Ánh mắt cô mơ màng, gò má đã ửng hồng vì xấu hổ, đôi môi cô dù có hơi khô khan nhưng vẫn đủ để quyến rũ anh.

" Minh Nguyệt, để anh giúp em dưỡng ẩm cho môi!" Nói đến đây, Lệ Tử Sâm không chịu được anh lại cúi xuống quấn lấy cánh môi của cô, dịu dàng mà \*\*\*\* \*\*\*. Vũ Minh Nguyệt là bị anh dụ dỗ mất rồi, trong vô thức cô hé môi đưa đầu lưỡi nóng bỏng liếm nhẹ vào môi anh. Cảm giác thật sự không tồi, Vũ Minh Nguyệt lại có phần thích thú.

Hai đầu lưỡi dường như quen thuộc, lại tiếp tục cuốn lấy nhau. Đến khi không thể hô hấp nổi, Vũ Minh Nguyệt mới rời khỏi môi anh mà thở dốc. Hạ thân bên dưới của Lệ Tử Sâm không ngừng khuẩy đảo, đỉnh thật sâu vào bên trong Vũ Minh Nguyệt. Ở trên anh lại ngậm lấy bầu ngực của cô vào miệng, chốc chốc anh lại cắn nhẹ hạt anh đào nhỏ, khiến Vũ Minh Nguyệt ưỡn cong người vì sung sướng.

" Ha...ưm..." Dù cô kiềm chế những tiếng rên rỉ, nhưng lâu lâu cô lại không khống chế được mà kêu lên.

Vật nhỏ của Lệ Tử Sâm dường như đang to lên bên trong cô, càng lúc nó lại càng nóng hơn. Mà Lệ Tử Sâm động tác bây giờ không còn chậm rãi như lúc đầu, anh bắt đầu nhanh hơn. Mỗi một lần anh đẩy sâu vào trong, là mỗi một lần Vũ Minh Nguyệt cảm thấy như bị điện giật nhẹ, dòng điện cứ thế chạy khắp cơ thể cô.


" Minh Nguyệt, anh yêu em!" Lệ Tử Sâm hai tay giữ chặt eo cô, dường như anh cũng sắp đạt tới đỉnh cao của khoái lạc, hơi thở và động tác của anh dồn dập hơn. Vũ Minh Nguyệt đầu óc lúc nãy trống rỗng mất rồi, cô không thể ngừng rên rỉ, sau mỗi một lần thúc mạnh của Lệ Tử Sâm.

" Em...em không chịu nổi...Tử Sâm...em...Ah..." Vũ Minh Nguyệt giọng nói đứt quãng lên tiếng. Cô choàng tay ôm lấy Lệ Tử Sâm, mười đầu ngón chân co quắp lại vào nhau.

" Ah..." Lệ Tử Sâm cũng gầm nhẹ lên một tiếng, tinh hoa của anh bắn sâu vào tử cung Vũ Minh Nguyệt. Một cảm giác nóng ấm tràn sâu trong cô, cơ thể cô trở nên mềm nhũn.

Lệ Tử Sâm từ từ rút vật nhỏ của mình ra, chất dịch nóng hổi cùng theo đó mà trào ngược trở ra ngoài. Anh lại cúi đầu, nhẹ hôn lên trán cô.

\_\_\_\_\_\_





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.