Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 326: Thiên Thần Gãy Cánh 1



  "Em đã đi đâu?"

Trái tim Mộ Như run lên, nhìn vẻ mặt vốn đã khϊế͙p͙ sợ nhưng vì đã quen nên không còn cảm giác gì lúc này vẫn dùng túi chặn quần áo trêи ngực, rồi nói nhỏ: “Tôi đi tụ tập cùng bạn."

"Muộn như vậy mà còn đi tụ tập với bạn bè?" Giọng nói khàn khàn có chút già nua của Đông Phương Mặc rõ ràng là đang dò hỏi, sau đó lạnh lùng hỏi: "Tụ tập với bạn nào? Bạn của em tên là gì?"

"Bạn của tôi..." Mộ Như nói được ba chữ, nhưng cô không thể tiếp tục nữa, bởi vì cô không biết mình nên nói tên của ai, hơn nữa, cho dù cô có nói tên, Đông Phương Mặc cũng sẽ cho người đi kiểm tra, anh sẽ biết cô đang nói dối.

“Em hẹn hò với Trịnh Nhất Phàm?” Đông Phương Mặc thấy cô vẫn đứng đó, lập tức quay xe lăn lại, vươn tay giật lấy chiếc túi đeo trêи ngực cô: “Trịnh Nhất Phàm lại hẹn gặp em…"

Anh chưa kịp nói hết lời thì lập tức dừng lại, sau đó nhìn chằm chằm quần áo rách nát trêи ngực cùng vết bầm tím trêи da của Mộ Như, giọng nói khàn khàn già nua vang lên cùng với sự tức giận không kiềm chế được: "Tịch Mộ Như, chuyện gì đang xảy ra? Em lên giường với Trịnh Nhất Phàm?"

“Không có!” Mộ Như theo bản năng thốt lên, rồi nhanh chóng dùng giọng bảo vệ nói: “Tôi thậm chí còn không biết Nhất Phàm ở đâu? Tôi hoàn toàn không đi gặp Nhất Phàm, tôi…”

Mộ Như ngồi xổm xuống rồi bắt đầu khóc, Nhất Phàm, người đàn ông yêu cô nhất, cũng là người đàn ông cô yêu nhất, cô và anh sắp kết hôn, nhưng cô còn chưa trao thân cho anh.

Ngược lại, hai anh em song sinh BT của Đông Phương gia lại thay nhau bắt nạt cô!

“Nếu người đó không phải là Trịnh Nhất Phạm, vậy người đó là ai?” Đông Phương Mặc không khỏi cáu kỉnh gầm gừ khi thấy cô ngồi xổm trêи đất, “Đứng lên nói cho tôi biết? Chẳng lẽ em muốn tôi giúp em đứng dậy”.

“Là Đông Phương Vũ!” Mộ Như rốt cục cũng thốt ra, sau đó hai mắt đẫm lệ nhìn Đông Phương Mặc, run rẩy hét lớn: “Là cầm thú Đông Phương Vũ, tôi từng là vợ của anh, lúc đó, anh ta đã làʍ ȶìиɦ với tôi, đứa con đó chắc là của anh ta, bây giờ, khi tôi là tình nhân của anh, anh ta vẫn không từ bỏ ý định, anh ta... "

Mộ Như nói xong hai tay nắm chặt thành nắm đấm, khống chế thân thể run lên, nhìn Đông Phương Mặc không khỏi mắng: "Đông Phương Mặc, không chỉ có anh BT, em của anh cũng BT, dì của anh cũng BT, chú hai của anh cũng BT... Đông Phương gia các người không ai làm chuyện bình thường, tất cả đều là BT!"

“Bốp!” Một tiếng giòn giã vang lên trong ngôi biệt thự tồi tàn nhỏ cũ kỹ,  Đông Phương Mặc đã tát vào mặt Mộ Như một cách nặng nề.

"Tịch Mộ Như, cô là cái gì? Cô có tư cách gì mắng chửi Đông Phương gia chúng tôi?" Giọng nói khàn khàn như cũ nghiến răng nghiến lợi nói: "Cho dù A Vũ đụng vào cô, cũng không phải là lỗi của nó, hẳn là cô đã chủ động đi dụ dỗ nó, nếu không thì làm sao nó có thể không chạm vào vị hôn thê Khuông Doanh Doanh của nó mà lại đi chạm vào cô?"

Mộ Như bị Đông Phương Mặc tát, đầu óc choáng váng, nghe Đông Phương Mặc nói Đông Phương Vũ như vậy, cô không khỏi chế nhạo, bọn họ là hai anh em hay họ đều là những tên BT giống nhau.

Trong xe tối nay, Đông Phương Vũ nói cô đã quyến rũ anh ta, vì vậy anh ta đã coi cô là lẽ đương nhiên mà xúc phạm cô trong xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.