Nhan Như dựa vào bức tường trong căn phòng bí mật, cô không biết mình đã ngủ bao lâu, cô bị tiếng động bên ngoài đánh thức.
Cô tưởng Má Vương lại mang đồ ăn cho mình nên thờ ơ dụi dụi mắt, sau đó theo bản năng ngẩng đầu về phía nơi Má Vương đã đi vào, thật ra cô cũng không nhìn thấy nơi này có cửa hay không.
Nơi đó không có động tĩnh gì, cũng không thấy có người đẩy cửa, đồng thời trong phòng cũng không có Má Vương, hiển nhiên Má Vương chưa từng đi vào, cũng không có tới đẩy cửa.
Cô không nhịn được ngáp một cái, mới vừa rồi cảm thấy đói nên không nhịn được cười khổ, hình như đói đến mức sinh ra ảo giác, nghe thấy thanh âm liền tưởng là Má Vương.
Nghĩ vậy, cô đứng dậy, thay đổi vách tường rồi trượt ngồi xuống, cô định nhắm mắt lại, định tiếp tục trò chuyện với Đạo Kỳ Huyền, bởi vì cô nhìn thấy Tiểu Mao Vũ của cô cũng đang trò chuyện với Đạo Kỳ Huyền, nhưng lúc này cô lại nghe thấy âm thanh.
Cô sửng sốt trong chốc lát, sau đó nghĩ đây không phải là ảo giác, bởi vì tuy âm thanh cực kỳ trầm thấp, nhưng lại rất rõ ràng, giống như là từ ngoài cửa sổ truyền đến.
Cô theo bản năng kϊƈɦ động, sau đó nhanh chóng đứng dậy, kiễng chân nhìn ra ngoài cửa sổ nhỏ, nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục màu nâu, đầu quấn vải màu nâu đang dính sát vào bức tường bên ngoài, dùng cưa nhỏ cưa khung cuaur sổ.
Cô bị sốc đến mức muốn hét lên!
Mặc dù ánh sáng rất mờ, mặc dù cô không thể nhìn thấy khuôn mặt của người này, bởi vì khuôn mặt của người này đã bị lớp vải màu nâu giống như người dơi che mất, nhưng cô biết người bên ngoài lúc này là Đạo Kỳ Huyền, là Đông Phương Vũ.
Tại sao Đông Phương Vũ lại đến đây?
Điều này có nghĩa là Đạo Kỳ Huyền đã rời khỏi Hàn Quốc.
Đông Phương Vũ đã trở thành Đạo Kỳ Huyền khi anh ở trêи biển, anh thay đổi từ một tay đua thành một thợ lặn, vì vậy mà anh có thể tự do đi bộ dưới biển.
Ban đầu anh phân tích Đông Phương Tuấn sẽ đưa Nhan Như đến đảo Băng Hỏa, bởi vì đảo Băng Hỏa khá hiểm trở, dể mai phục, nhưng để cứu Nhan Như khỏi nơi đó thì không dễ dàng chút nào.
Vì vậy, sau khi xuống biển, anh lập tức lên một chiếc du thuyền đi thẳng đến đảo Băng Hỏa, nhưng anh đợi trêи đảo Băng Hỏa gần nửa ngày, thậm chí anh còn không thấy du thuyền của Đông Phương Tuấn.
Anh không khỏi thắc mắc, du thuyền của Đông Phương Tuấn vẫn chưa đến đảo Băng Hỏa, điều này có nghĩa là bọn họ không biết địa hình của đảo Băng Hỏa nên đã chọn đảo Tinh Nguyệt sao?
Nghĩ đến đây, anh lại lập tức lái du thuyền của mình về phía đảo Tinh Nguyệt, cũng may đảo Băng Hỏa cách đảo Tinh Nguyệt không quá xa, hơn nữa du thuyền của anh là du thuyền tối tân nhất thế giới nên mấy tiếng sau mới đã đến nơi.
Chắc chắn, anh không đoán sai, du thuyền của Đông Phương Tuấn đúng là đang ở trêи bờ của đảo Tinh Nguyệt, khi đến nơi, anh chỉ thấy Đông Phương Tuấn và nhóm người của cậu ta xuống du thuyền, rõ ràng là họ đang chuẩn bị giao dịch trêи đảo Tinh Nguyệt này.
Có lẽ Đông Phương Tuấn có ý định giao dịch với Đông Phương Mặc trêи đảo Tinh Nguyệt, nên trong lòng anh tự hỏi, làm sao anh có thể cứu Nhan Như từ những người này?
Ở đảo Tinh Nguyệt, mọi chuyện không dễ dàng chút nào, vì nơi đây bằng phẳng, không có chỗ để trốn.