Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 555: Gặp Phải Bắt Cóc 1



“A,” Tiểu Mao Vũ bất giác hét lên, nhưng miệng bé lập tức bị ai đó bịt lại, bé nhanh chóng quay đầu lại, nhờ ánh đèn mờ ảo bên ngoài, bé nhận ra cơ thể mình đang bị một người lớn giữ chặt.

Bé lập tức ngậm miệng lại, miệng bé bị che mất, may mà người này nhanh chóng đỡ lấy bé, hai bước liền chạy đến một chiếc xe bên cạnh, cửa xe nhanh chóng mở ra, một người đàn ông xuống xe đón lấy Tiểu Mao Vũ, rồi hét lên với người đàn ông kia: "Mau lên, lái xe."

Người đàn ông lao tới, vội vàng lên xe, nhìn Tiểu Mao Vũ ngồi ở ghế sau khóc lóc, lập tức lấy dao găm trêи người ra uy hϊế͙p͙ bé: "Tiểu quỷ, mày ngoan ngoãn ngừng la cho ta, nếu không, tao sẽ một dao cắt cổ mày."

Tiểu Mao Vũ không biết mình có thực sự sợ hãi hay không, cơ thể bé theo bản năng chấn động tinh thần, bé sợ hãi đối mặt với khuôn mặt gớm ghiếc, thậm chí trêи cánh tay còn để lộ ra hình xâm hinhg con rắn há to miệng, bé liền nhanh chóng gật đầu tỏ ý mình đã biết.

Trong xe nơi Tiểu Mao Vũ bị bắt cóc, người đàn ông nhìn thấy Tiểu Mao Vũ ngoan ngoãn như vậy, nên anh ta không lấy dây ra để trói bé, hiển nhiên, anh ta cảm thấy nếu bắt cóc một đứa bé chưa tới năm tuổi mà còn cần đến dây thừng thì thật mất mặt.

Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại ở một nhà xưởng bỏ hoang có chữ "phá dỡ" được viết trêи tường, sau đó người đàn ông lái xe xuống xe trước, đi tới mở cửa sau, rồi ra hiệu cho người đàn ông còn lại đưa Tiểu Mao Vũ xuống xe.

Tiểu Mao Vũ bị người đàn ông có khuôn mặt gớm ghiếc, trêи cánh tay có xăm hình kéo ra khỏi xe, sau đó trực tiếp kéo đến một căn phòng bẩn thỉu bốc mùi ẩm mốc, thậm chí còn có rất nhiều đồ vật không rõ bị bỏ lăng lốc khắp nơi.

“Mày có muốn trói nó không?” Một người đàn ông khác có vết sẹo trêи mặt trái hỏi người đàn ông trêи cánh tay có hình xăm: “Chẳn lẽ nó sẽ chạy trốn sao?



“Hai chú, có phải đang bắt cóc Vũ Vũ không?” Tiểu Mao Vũ hỏi người đàn ông trêи cánh tay có hình xăm, chớp mắt, như thể vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Vô nghĩa, chẳng lẽ mày cho rằng tao tốt bụng mà giúp mày chạy trốn sao?” Người đàn ông trêи cánh tay có hình con rắn há miệng to tức giận nói.

Tiểu Mao Vũ không hề khó chịu khi nghe hắn ta nói vậy, chỉ hơi nghiêng đầu, sau đó dùng ngón tay chỉ con rắn trêи cánh tay hắn ta nói: "Chú ơi, chú vẽ rắn à?"

"Im đi, đồ con nít ngu ngốc! Nếu mày còn nói nhảm, tao nhất định sẽ giết mày!" Người đàn ông rất tức giận khi nghe những lời của Tiểu Mao Vũ.

CMN, đây là con rồng mà hắn đã bỏ ra hàng trăm đô để xăm, vậy mà trong mắt tiểu quỷ này nó lại biến thành rắn, thật đúng là xui xẻo, khiến người ta bứt xúc.

“A, các người định giết tôi sao?” Tiểu Mao Vũ nhìn hai người đàn ông, chớp mắt hai cái, trêи mặt không có một tia rụt rè, nhìn hai người đó bằng ánh mắt giễu cợt nói: “Nếu các người muốn giết tôi, thì các người có thể kéo tôi đến nơi không có người mà trực tiếp giết tôi, tại sao còn phải tốn công kéo đưa tôi đến đây vậy? "

"Tiểu quỷ, không ngờ mày lại thông minh như vậy?" Người có khuôn mặt gớm ghiếc cười hắc hắc, sau đó tiến hai bước về phía Tiểu Mao Vũ, hừ lạnh, "Đáng tiếc, thông minh như vậy thì có ích lợi gì? Mày có nghĩ nếu mày quá thông mình thì rất dể bị người khác ghét mà đưa mày vào lưới không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.