Hôn Nhân Đại Sự: Cưới Trước Yêu Sau

Chương 21: Cưới Trước Yêu Sau - Chương 21



Cuộc hành trình của Tử Tịch và Vũ Thiên tiếp tục với những bước đi đầy quyết tâm. Những manh mối về quá khứ của Lâm Thanh Phong và những sự kiện dẫn đến cái chết của anh bắt đầu hé lộ những chi tiết phức tạp và khó hiểu. Tử Tịch cảm nhận được rằng họ đang dần tiến gần đến một sự thật đã bị che giấu bấy lâu nay.

Sáng hôm đó, Tử Tịch và Vũ Thiên đến một thư viện cũ trong thành phố, nơi lưu giữ nhiều tài liệu và báo cáo về các sự kiện đã qua. Họ tìm thấy một số bản báo cáo về tai nạn giao thông xảy ra vào năm mà Lâm Thanh Phong qua đời. Những tài liệu này cho thấy tai nạn không đơn thuần là một sự cố ngẫu nhiên mà có nhiều tình tiết phức tạp liên quan.

Trong một báo cáo, họ phát hiện ra tên của một nhân chứng đã chứng kiến vụ tai nạn. Đó là ông Trần Hải, một người sống gần khu vực xảy ra tai nạn và từng làm việc tại một nhà máy gần đó. Ông Trần Hải được mô tả là người có nhiều thông tin quan trọng về vụ việc.

Tử Tịch quyết định sẽ tìm gặp ông Trần Hải để tìm hiểu thêm. Cô và Vũ Thiên liên hệ với ông qua điện thoại và hẹn gặp ông tại một quán cà phê gần nhà máy cũ nơi ông từng làm việc.

Khi gặp mặt, ông Trần Hải là một người đàn ông lớn tuổi, tóc bạc trắng nhưng ánh mắt vẫn sắc sảo và tỉnh táo. Ông ngồi xuống cùng họ và bắt đầu kể lại những gì mình biết về vụ tai nạn của Lâm Thanh Phong.

“Tôi nhớ rất rõ ngày đó,” ông Trần Hải bắt đầu, giọng nói trầm ấm nhưng cũng đầy sự lo lắng. “Đó là một buổi chiều mưa, khi tôi đang trên đường về nhà từ nhà máy. Tôi thấy một chiếc xe hơi màu đen lao nhanh qua ngã tư và tông thẳng vào xe của Lâm Thanh Phong.”

Ông dừng lại một chút, như để nhớ lại những chi tiết cụ thể. “Chiếc xe đó đã không dừng lại, nó chỉ tiếp tục chạy. Tôi cố gắng gọi xe cứu thương, nhưng khi họ đến thì Lâm Thanh Phong đã không còn cứu được nữa.”

Tử Tịch cảm thấy lòng mình đau nhói khi nghe những lời kể của ông Trần Hải. “Ông có biết ai là người lái chiếc xe đó không?” cô hỏi với giọng nói run rẩy.

Ông Trần Hải nhìn cô, ánh mắt đầy sự thương cảm. “Tôi không biết chính xác ai lái chiếc xe đó, nhưng tôi nhớ biển số xe. Và tôi đã đưa thông tin này cho cảnh sát. Tuy nhiên, dường như có điều gì đó đã ngăn cản họ tiếp tục điều tra.”

Vũ Thiên nhìn ông Trần Hải, ánh mắt lo lắng. “Ông có nghĩ rằng có ai đó đã cố ý che giấu sự thật không?”

Ông Trần Hải thở dài, “Tôi không muốn đưa ra kết luận quá nhanh, nhưng có vẻ như có những thế lực ngầm đã can thiệp vào vụ việc này. Tôi đã nghe được một số tin đồn về việc chiếc xe đó thuộc về một người có quyền lực trong xã hội.”

Sau cuộc trò chuyện với ông Trần Hải, Tử Tịch và Vũ Thiên trở về nhà với rất nhiều suy nghĩ và cảm xúc phức tạp. Họ biết rằng mình đang đối mặt với một bí mật lớn hơn họ tưởng. Những manh mối về chiếc xe hơi màu đen và người lái nó đã đưa họ vào một cuộc điều tra sâu hơn.

Tối hôm đó, Tử Tịch ngồi cùng mẹ, Lâm Thanh Lan, và kể lại mọi thứ mà họ đã tìm hiểu được. Lâm Thanh Lan lặng lẽ lắng nghe, ánh mắt bà trở nên xa xăm và buồn bã.

“Mẹ,” Tử Tịch nói, giọng nói run run. “Mẹ có biết gì về vụ tai nạn của chú Lâm Thanh Phong không? Có ai đã cố tình che giấu sự thật không?”

Lâm Thanh Lan thở dài, đôi mắt bà hiện lên nỗi đau và sự day dứt. “Mẹ biết rằng sự thật này sẽ làm con đau lòng, nhưng có lẽ bây giờ là lúc mẹ nên nói ra.”

Bà dừng lại một chút, cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Lâm Thanh Phong đã có mâu thuẫn với một người có thế lực lớn trong xã hội. Người đó đã gây áp lực lên gia đình chúng ta và có thể đã dính líu đến vụ tai nạn của ông ấy. Mẹ đã biết về điều này, nhưng vì lo sợ cho an nguy của gia đình nên mẹ không dám tiết lộ.”

Tử Tịch và Vũ Thiên nhìn nhau, sự thật này làm họ cảm thấy choáng váng và lo lắng. Nhưng đồng thời, họ cũng biết rằng mình phải tiếp tục điều tra để đưa sự thật ra ánh sáng và bảo vệ gia đình.

“Chúng ta sẽ không bỏ cuộc, mẹ,” Tử Tịch nói, nắm chặt tay mẹ mình. “Chúng ta sẽ tìm ra sự thật và đưa mọi chuyện ra ánh sáng. Chúng ta không thể để những kẻ xấu xa tiếp tục che giấu sự thật này mãi mãi.”

Lâm Thanh Lan gật đầu, mắt bà ánh lên niềm tin và hy vọng. “Cảm ơn con, Tử Tịch. Mẹ tin rằng con sẽ làm được.”. ngôn tình sủng

Họ biết rằng hành trình tìm ra sự thật còn rất dài và đầy thử thách, nhưng Tử Tịch và Vũ Thiên quyết tâm sẽ đi đến cùng. Họ sẽ phải đối mặt với nhiều hiểm nguy và khó khăn, nhưng tình yêu và lòng dũng cảm sẽ giúp họ vượt qua tất cả để đưa sự thật ra ánh sáng và bảo vệ gia đình mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.