Hôn Nhân Không Tình Yêu - Vị Vũ

Chương 3



Chiều thứ năm, Từ Trác Dư nhận được một cuộc điện thoại lạ.

” Xin chào, tôi là Tiếu Viễn Trình.”

…………………………………………………….

Trong nhà hàng Tây sáng chói

” Thật có lỗi, đột nhiên gọi cậu đến, hy vọng không có làm vướng công việc của cậu.” Tiếu Viễn Trình ngay ngắn giải thích.

” Không việc gì, buổi tối hôm nay tôi cũng không có việc gì.” Từ Trác Dư nói.

” Vậy là tốt rồi,” Tiếu Viễn Trình nói, “Hôm nay gọi cậu đến là muốn thảo luận một chút về hôn sự của chúng ta.”

” Chờ một chút!” Từ Trác Dư ngắt lời nói, ” Anh vì cái gì muốn cùng một người nam nhân xa lạ kết hôn? Anh kỳ thật cũng không muốn phải như vậy đi?”

Tiếu Viễn Trình nhấp một ngụm rượu vang đỏ, cười nói: ” Quả thật, tôi cũng không muốn kết hôn, nhưng bởi vì tình thế bức bách.”

” Trừ bỏ kết hôn không còn cách nào khác sao?” Từ Trác Dư hỏi.

” Ân…..Quả thật không có nghĩ đến biện pháp khác,” ánh mắt Tiếu Viễn Trình ảm đạm một chút, ” Công ty của tôi có nhóm giám đốc tra vô cùng nhanh.” Hắn nói

” Nhưng tôi vốn là gay, cho nên về phương diện “nam nhân” cũng không có gì đáng lo.”

” A? ” Từ Trác Dư bị tin tức sơ lược này làm kinh sợ, “Anh….”

” Đám cưới lần này khiến ba cậu cùng với công ty tôi hai bên đều đạt được thắng lợi, mà tôi, cũng quả thật cần số tiền lời này.” Tiếu Viễn Trình nâng mắt lên, nhìn thẳng vào Từ Trác Dư.

Từ Trác Dư thở dài, ” Anh nếu muốn tốt, cùng với người nam nhân xa lạ kết hôn, chúng ta lại còn là ở hai gia tộc có thế lực, khẳng định báo chí sẽ đăng, cả thành phố đều biết.”

” Ân”  Tiếu Viễn Trình khẳng định.

” Đây là đại sự cả đời, không phải trò đùa.”

” Ân”

” Tôi có điều kiện. ” Từ Trác Dư đột nhiên nói.

” Mời nói.”

” Sau khi chúng ta kết hôn, cho dù là kết hôn giả, cũng sẽ không thể quay trở về quỹ đạo cuộc sống ban đầu. Cho nên nếu hạng mục hoàn thành liền ly hôn tôi sẽ không chấp nhận. Hơn nữa tôi đã nói rồi, kết hôn không phải trò đùa, cùng tôi kết hôn, không có cảm tình cũng được, nhưng anh phải đối với tôi tôn trọng cùng ý thức trách nhiệm.”

Từ Trác Dư yên lặng nhìn Tiếu Viễn Trình.

Đây là một cơ hội, nếu Tiếu Viễn Trình cảm thấy điều kiện này quá hà khắc mà cự tuyệt cậu, vậy cũng không phải vấn đề của cậu.

” Được, ta đáp ứng ngươi.” Tiếu Viễn Trình đáp.

” Anh chẳng lẽ không muốn yêu đương sao? Cùng người anh thích? ” Từ Trác Dư cảm thấy người này rất không suy nghĩ, cậu cùng hắn không giống nhau, rõ ràng là hắn không bị người nhà bắt buộc.

” Không vấn đề, như vậy cũng rất tốt.” Tiếu Viễn Trình thản nhiên đáp, lại không phát hiện âm thanh của mình có bao nhiêu bất đắc dĩ cùng bi thương.

“………” Lúc này Từ Trác Dư thật không có cách nào, ” Tôi không khác  gì đâu.”

Mà nhiều năm sau cậu mới biết được, Tiếu Viễn Trình tự hỏi vài giây rồi trả lời, là đã hạ ra bao nhiêu quyết tâm. Mà sau này đối với hai người, cuộc sống có nhiều thay đổi bởi quyết định này.

Một ngày tan tầm, Từ Trác Dư lại nhận được điện thoại của Tiếu Viễn Trình:” Ba mẹ tôi từ nước ngoài đã trở lại, tối thứ sáu này đến nhà tôi ăn bữa cơm đi, tôi đi đón cậu.”

Thế là tối thứ sáu, Từ Trác Dư mặc một thân tây trang, trong tay cầm quà tặng trưởng bối, bước vào xe Tiếu Viễn Trình.

Trên đường, Tiếu Viễn Trình giới thiệu một chút về ba mẹ ” Ba nghiêm khắc, mẫu thân tuy rằng hòa ái nhưng rất nghe theo quyết định của ba”, mà cậu về đến nhà vừa thấy, quả thực như thế.  Tiếu ba ba ngồi nghiêm chỉnh, biểu tình nghiêm túc, Tiếu mẫu thân lại cười tủm tỉm, thoạt nhìn rất hiền lành.

Sau bữa cơm, ba mẹ Tiếu đối Từ Trác Dư rất vừa lòng. Dù sao cậu cũng du học ở nước ngoài về, là sinh viên tài cao trong y học, mỗi lời nói cử chỉ rất có giáo dưỡng, ngay cả diện mạo cũng khiến cho Tiếu mẫu thân yêu thích, nàng hướng tới chồng nói: ” Anh xem đứa nhỏ này khi cười khiến người người yêu thích, nếu Viễn Trình nhà chúng ta không cứng rắn, cũng sẽ chọc người cười.”

Ngay cả Tiếu ba ba cũng yên lặng gật đầu nhận thức giống như lão bà nhìn Từ Trác Dư.

Mà giờ phút này Tiếu Viễn Trình vẫn đang “cứng rắn”, trên mặt rõ ràng không có niềm vui sướng khi sắp kết hôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.