Hồn Pháp Vô Song

Chương 7: Linh Thư Không Gian



"Vậy thì..... thử tra theo từ khóa xem sao"

Phong Khải thầm nghĩ. Đã không thể tra bằng chữ cái thì quay qua tra từng từ một thử xem. Nói là làm liền, hắn bắt đầu nói ra từng chữ cái.

"Tinh Bích Đại lục"

Từng tầng giá sách cao như mấy tòa núi kia xuất hiện sự thay đổi, một vài thư sơn (giá sách cao như núi) biến mất, chỉ còn lại vài thư sơn khác.

Tuy nhiên phạm vi này vẫn quá rộng nên Phong Khải quyết định tiếp tục thu hẹp phạm vi thêm một lần nữa.

"Tu luyện"

Các thư sơn lần lượt biến đổi, chỉ còn hiện ra còn một vài giá, có những giá sách lơ lửng trên không trung, hẳn là ứng với vị trị ban đầu của chúng sau khi những giá sách không liên quan bị biến mất

"Hồn Pháp song tu"

Chỉ còn vài trăm quyến sách.

"Pháp giả toàn hệ"

Chỉ còn một quyển sách duy nhất. Quyển sách này nằm lơ lửng tít trên cao, dường như đây là nơi để quyển sách trong Linh Thư Không Gian. Thực ra mà nói, cách để tìm thông tin trong Linh Thư Không Gian chính là đưa ra các từ khóa liên quan tới chủ để muốn tìm, các quyển sách chứa thông tin chúng ta cần thì sẽ hiện diện, còn các quyển sách không liên quan sẽ ẩn đi.

"Không nghĩ cách này sẽ có hiệu quả"

Phong Khải vui vẻ.

"Nhưng quyển sách kia quá cao, làm sao mà lấy?"

"Kí chủ, đây là một không gian độc lập, không liên thông với không gian của Tinh Bích Đại lục nên dù ngươi có là phàm nhân cũng vẫn có thể lăng không trong này."

Là tiếng của Hệ thống.

Phong Khải liền thử nhún nhún mấy cái rồi đột nhiên cả cơ thể bay lên rồi cứ thế lơ lửng.

"Linh Thư thật sự hữu ích a"

Nói rồi hắn "bơi" về phía quyển sách kia, lấy nó xuống và giở ra đọc. Quyển sách có tên là "Tinh Bích Đại lục - Tu kí thư". Ở bên ngoài, cơ thể Phong Khải lúc này trở nên hư ảo.

- ------===-------

Địa Xứ lúc này dường như đang chìm trong chiến tranh loạn lạc, khắp nơi một mảnh hoang tàn đổ nát, xác người và thú vật khắp nơi.

Hắc Điệt Tông sừng sững như một tòa lâu đài nằm trên một ngọn đồi cao trông khá oai nghiêm. Thế nhưng lại lặng ngắt như tờ, không có động tĩnh gì. Tiến vào sâu bên trong, đi qua cổng lớn là sân đá rồi tới chính điện, ngay phía bên ngoài cửa lớn của chính điện có vài đệ tử đang làm nhệm vụ canh gác. Không gian bên trong chính điện lặng ngắt như tờ, giường như ngay cả một tia hô hấp cũng không nghe thấy được.

An tọa phía trên cao và giữa chính điện là tông chủ của Hắc Điệt Tông, phía bên cạnh là một lão nhân. Ngồi ở xung quanh là mười hai người khác, tất cả đều im lặng không nói một câu gì.

"Không xong rồi, tông chủ, chúng đang kéo tới rất gần."

Một đệ tử gấp gáp chạy vào trong chính điện nói

"Đến rồi sao? Lục Vũ, mau đưa tiểu thư chạy trốn, tình hình nơi này hỗn loạn không nên ở lại"

Tông chủ Hắc Điệt Tông bình tĩnh quay sang vị lão nhân bên cạnh nói.

"Cha, con không đi đâu, làm sao con có thể bỏ mặc mà đi được?"

Người gọi là Lục Vũ kia còn chưa kịp lên tiếng thì có một giọng nữ khác chen vào, khẩn trương chạy lại từ phía bên ngoài vào trong chính điện.

"Chiến tranh rất thảm khốc, ta không muốn nhìn thấy con gặp nguy hiểm. Huống hồ con ở lại có thể làm được gì?"

Tông chủ vẫn giữ giọng bình tĩnh nói.

"Con muốn ở lại đến bảo vệ nơi này."

Giọng nữ kia kiên quyết nói.

"Bảo vệ sao?"

Tông chủ lắc đầu.

"Đừng nói là bảo vệ nơi này, ta sợ rằng con bảo vệ chính bản thân mình còn khó. Con mau theo Lục lão đi trốn, chờ đến khi nơi này ổn định lại rồi hãy trở về, nơi này đã có ta và các vị trưởng lão lo liệu. Đừng có cãi lời ta, mau đi ngay."

Câu cuối của tông chủ mang theo vài phần uy lực không phải nhờ sức mạnh cất lên khiến con gái của y nghe xong có chút ngoan ngoãn mà dừng lại.

Tông chủ phất tay một cái, vị lão nhân kia nhanh như chớp tới bên con gái của tông chủ, không nói không rằng rồi hai người biến mất hút khỏi chính điện.

- ------===-------

"Pháp giả, là người hấp thụ dương khí tự nhiên, chuyển hóa thành Pháp lực. Mỗi pháp giả sau khi chuyển hóa dương khí thành Pháp lực, chúng sẽ tiến vào khắp nơi và rèn dũa thân thể.

Ngoài ra Pháp giả còn có thể hấp thụ được các thuộc tính tự nhiên trong thiên địa. Thuộc tính trong thiên địa rất phổ biến nhưng gồm có tám thuộc tính căn bản, trong tám thuộc tính lại chia ra năm thuộc tính thường gặp là: Phong - Lôi - Thủy - Thổ - Hỏa, và ba thuộc tính hiếm gặp là Mộc - Quang - Ám. Các Pháp giả có thể tu luyện để tăng cường thực lực, ngoài ra còn có thể lu luyện Pháp kĩ để gia tăng sức mạnh của thuộc tính mình có. Ngoài Pháp giả ra thì còn có Hồn giả, họ là những người hấp thụ được âm khí tự nhiên, so với Pháp giả thì Hồn giả rất ít và thường được coi trọng hơn Pháp giả. Nếu Pháp giả là tu luyện thân thể thì Hồn giả là tu luyện linh hồn.

Hồn giả, sở dĩ lại vô cùng được coi trọng ngoài số lượng ít ỏi ra còn là vì họ chính là những người luyện chế. Các binh khí, đan dược, trận pháp, phù văn chỉ có Hồn giả mới có thể làm được. Hồn pháp về cơ bản sẽ yếu hơn so với Pháp giả một bậc vì Hồn giả cũng không chú trọng vào tu luyện như Pháp giả, hơn nữa Hồn giả sức mạnh linh hồn sẽ mạnh hơn Pháp giả nhưng sức mạnh thể chất lại yếu hơn rất nhiều, ngoài ra Hồn giả cũng có thể tu luyện Hồn kĩ để chiến đấu hoặc làm các công việc đặc thù.

Cảnh giới tu luyện dành cho cả Pháp giả và Hồn giả được chia thành chín cảnh giới: Túc Triện cảnh - Lục Suất cảnh - Ô Thiết cảnh - Thanh Đồng cảnh - Bạch Ngân cảnh - Hoàng Kim cảnh - Xích Ngọc cảnh - Tử Tinh cảnh - Thải Phiến cảnh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.