Còn lại hai người, một người tên là Phùng Y Y, người kia tên là Trình Tả Ý.
Trình Tả Ý, là bạn cùng lớp đại học với Cố Khuynh Thành, gia đình có vẻ nghèo khó, lúc học đại học, Cố Khuynh Thành trả hộ giúp cô ấy một năm học phí, thành tích học tập Trình Tả Ý đặc biệt tốt, còn chưa tốt nghiệp đại học Trình Tả Ý liền nhận lời mời vào xí nghiệp Thịnh Đường.
Mà Phùng Y Y, cũng là một đối thủ lâu năm của Cố Khuynh Thành.
Phùng Y Y là con gái riêng Phùng gia, ở năm mười tuổi mới có thể nhận tổ quy tông.
Cũng là một năm đó, Cố Khuynh Thành biết Phùng Y Y.
Phùng Y Y và Cố Khuynh Thành cùng tuổi, từ sơ trung đến trung học lại đến đại học, hai người đều là tốt nghiệp chung trường học.
Cố Khuynh Thành đương nhiên biết, cô và Phùng Y Y không phải có duyên phận, mà là rất nhiều người đều có duyên phận đi cùng đường, giống như là lúc trước, Cố Gia bởi vì để cho cô có thể cùng một trường học với Đường Thời, tốn không ít công sức đi cửa sau, đồng thời, cô cũng thức đêm không ít để đi học.
Cho nên nói cách khác, vì thế Phùng Y Y là đối thủ lâu năm của cô.
Bởi vì, các cô đều muốn gả cho Đường Thời.
Cô là sứ mệnh từ khi sinh ra, mà Phùng Y Y là muốn đòi rửa sạch thanh danh con gái riêng muốn người Phùng gia coi trọng.
Cho nên hai người lúc trước ở trong trường học, vì Đường Thời tranh đấu gay gắt không ít.
Lúc đó, Cố Khuynh Thành và mấy vị bạn bè của Đường Thời thân thiết, cho nên lúc tranh đấu gay gắt với Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành bao giờ cũng sẽ chiếm ưu thế.
Phùng gia giống như Cố Gia, đều là phụ thuộc vào xí nghiệp Thịnh Đường mà sống.
Chẳng qua, mấy năm nay Phùng gia so với Cố Gia phát triển hơn rất nhiều.
Chị lớn Phùng Y Y gả cho anh họ thứ tư của Đường Thời, dựa vào một tầng quan hệ này, Phùng gia liền cướp đoạt không ít khách hàng Cố Gia.
Buổi sáng lúc Cố Khuynh Thành theo thư ký bộ phận của Đường Thời nhìn thấy tên Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành đã nghĩ, hoá ra chiêu gần quan được ban lộc này, có người dùng sớm hơn so với cô.
Bây giờ đây, cô và Phùng Y Y hai người như nước với lửa này gặp lại, Cố Khuynh Thành biết, cho dù trong ba năm này, Phùng Y Y ở nơi đó giành nhiều ưu thế hơn, cô chỉ có thể thắng không thể thua!
---
Ngày hôm sau Cố Khuynh Thành được nhận xong, liền chính thức bắt đầu đi làm ở xí nghiệp Thịnh Đường.
Cố Khuynh Thành là người mới, cho nên hầu như không có sắp xếp nhiệm vụ gì cho cô, chẳng qua là thỉnh thoảng giúp thư ký làm việc đóng dấu hoặc là sao chép tài liệu một chút.
Buổi sáng qua đi, Cố Khuynh Thành cũng không có nhìn thấy Đường Thời, lúc ban đầu cô cho rằng Đường Thời đã tới công ty từ rất sớm rồi, cho nên lúc ăn cơm trưa cũng không có rời khỏi chỗ ngồi, vẫn làm cho đến hai giờ chiều, cửa văn phòng Đường Thời cũng không có mở ra.
Buổi chiều, người khác vẫn bề bộn nhiều việc như cũ, Cố Khuynh Thành tới tới lui lui từ phòng in chạy đến phòng làm việc vài chuyến.
Đến tan ca buổi tối, Đường Thời vẫn không có xuất hiện tại trước mắt Cố Khuynh Thành như cũ.
Đi làm ở Thịnh Đường nháy mắt đã qua ba ngày.
Trong ba ngày này, Cố Khuynh Thành biết rất nhiều tin tức, ví dụ như tin tức quan trọng nhất là bữa tiệc và tiệc rượu đối ngoại của Đường Thời cực kỳ nhiều, nếu cần mang thư ký mà nói, hầu như cho tới nay đều là mang Phùng Y Y.
Trong ba ngày này, Cố Khuynh Thành từ đầu đến cuối cũng không có nhìn thấy bóng dáng Đường Thời.