Cố Khuynh Thành rút tờ giấy ra, là nét bút của Đường Thời, viết ra mấy chữ rồng bay phượng múa: Đi công tác, Thượng Hải.
Kể từ khi tất cả mọi việc trong lòng Đường Thời, đều giao cho Cố Khuynh Thành đi làm, cô đối với lịch trình của anh, cũng không thể quen thuộc hơn.
Ở trong trí nhớ Cố Khuynh Thành, chi nhánh công ty bên Thượng Hải, tất cả vận chuyển như thường, hơn nữa Đường Thời gần đây, cũng không có bất kỳ ý muốn đi công tác.
Nay là cuối tuần, tại sao nah lại bất chợt đi Thượng Hải?
Cố Khuynh Thành suy nghĩ một hôig, tưởng là chi nhánh công ty ở Thượng Hải xuất hiện tình trạng, Đường Thời mới vội vội vàng vàng chạy đi công tác như thế.
Đường Thời không ở Bắc Kinh, Cố Khuynh Thành có vẻ càng thêm nhàn nhã, đều nói người gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái, đối với Cố Khuynh Thành mà nói, nguyện vọng lớn nhất cuộc đời đã thực hiện, nên cô sảng khoái tinh thần.
Chủ nhật cô và Cố phu nhân, đi spa trong thành phố, sau đó hai mẹ con cùng đi dạo phố.
Lúc Cố Khuynh Thành và Cố phu nhân mua tây trang cho Cố Chính Nam, vừa vặn thấy một cái cà- vạt bản số lượng có hạn, chế tác tinh xảo, màu sắc chính thống, lúc Cố Khuynh Thành nhìn thấy mẹ chọn tây trang cho cha, khuôn mặt hiện lên một vẻ hạnh phúc, trong lòng cô cũng có chút cực kỳ hâm mộ, sắc mặt khẽ động, liền chỉ chỉ cà- vạt, kêu người bán hàng cầm cho mình coi một chút.
Cố phu nhân đúng lúc quyết định mau tây trang cho Cố Chính Nam, nghiêng đầunhì thấy cà- vạt trong tay Cố Khuynh Thành: "Mua cho A Thời?"
Vẻ mặt Cố Khuynh Thành hơi đỏ một chút, hỏi người bán hàngmột câu: "Bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng báo một cái giá.
Đối với Cố Khuynh Thành từ trước mà nói, cô chẳng qua là cảm thấy giá tiền này có chút đắt, nhưng cũng không phải là không nmua ổi, thế nhưng, đối với Cố Gia hiện tại, vẻ mặt Cố Khuynh Thành trì trệ một cái, đặt cà- vạt trở về: "Nữa đi dạo xem."
Cố phu nhân biết tâm tư Cố Khuynh Thành, bà cười vươn tay, lấy cà vạt từ trong nay nhân viên, sau đó cùng tây trang bản thân vừa mới chọn, đưa cho nhân viên tính tiền, nói: "Giúp tôi thanh toán."
"Mẹ." Giọng Cố Khuynh Thành có chút gấp gáp.
Cố phu nhân khẽ cười với cô, móc chi thẻ ngân hàng, cà thẻ tính tiền, ra khỏi cửa hàng, Cố phu nhân mới mở miệng nói: "Khuynh Khuynh, tuy đàn ông tặng quà cho phụ nữ là chuyện nên làm, thế nhưng thỉnh thoảng phụ nữ cũng nên mua đồ gì cho đàn ông, khiến cho họ vui vẻ một chút. Cái cà- vạt này giá tiền là đắt một chút, thế nhưng, con gả cho A Thời, buôn bán của Cố Gia sẽ càng ngày càng tốt."
Vừa nói, Cố phu nhân đưa túi quà chứa cà- vạt cho Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành chần chờ một cái, vươn tay nhận lấy: "Cảm ơn mẹ."
Cũng không biết có phải lâu rồi không có gặp Đường Thời hay không, trong lòng Cố Khuynh Thành luôn cảm thấy có chút lo lắng, đến nỗi hôm sau, mới sáu giờ, cô cũng không ngủ được nữa, trong lòng còn không tự chủ hiện lên ý niệm muốn tới công ty đi làm.
Cố Khuynh Thành lật qua lật lại tren giường, thật vất vả đến bảy giờ, liền không thể chờ đợi bò xuống giường, nhanh chóng rửa mặt, đi vào phòng thay quần áo, cũng thay xong mấy thân, mới miễn cưỡng thoả mãn.
Trước khi xuống lầu ăn điểm tâm, Cố Khuynh Thành vẫn ngồi trở lại trước bàn trang điểm, đeo cho mình một chút trang sức, nhìn bản thân xinh đẹp trong gương, lúc này mới hoàn toàn thoả mãn đi xuống.
Cố Khuynh Thành vội vã ăn đồ ăn, mang theo quà tặng cuối tuần chọn cho Đường Thời, không kịp chờ đợi lái ô-tô tới công ty.