Tiếng nước chảy róc...rách... từ phòng tắm truyền vào đến phòng ngủ,
Đường Thời lại nghe tới có chút tâm phiền ý loạn, anh hơi có mấy phần
táo bạo giơ tay lên, cởi cà vạt của mình, mới cảm giác hô hấp hơi chút
thông thuận.
Nước nóng pha kỹ, Cố Khuynh Thành chu đáo đem khăn tắm cùng áo tắm
đặt ở trên kệ một bên bồn tắm, sau đó mới xoay người đi ra khỏi phòng
tắm, hướng về phía Đường Thời còn đứng nguyên tại chỗ, mở miệng nói:“Nước nóng pha xong rồi, có thể tắm.”
Đường Thời vẫn không nhúc nhích, ánh mắt bình tĩnh ngó chừng Cố
Khuynh Thành, anh phát hiện, cô gái này, vĩnh viễn không học được dạy
dỗ, học không hiểu hết hy vọng, cho nên anh mở miệng, nói câu nói đầu
tiên từ khi anh về nhà tới giờ: “Tối nay, gọi điện thoại cho anh hả?”
Một ít chuyện cô không chịu nhắc tới, anh thay cô nhắc.
Cô gái vẻ mặt mềm mại, không một chút bởi vì... câu này, mà có điều tan vỡ.
Cô nghe được câu hỏi này của anh, nhẹ nhàng gật gật đầu, dừng lại chỉ một giây đồng hồ, liền mở miệng, nói: “Chủ nhật, thời điểm em cùng mẹ
đi dạo phố, thấy một cái cà vạt, cảm thấy rất thích hợp với anh, liền
mua về.”
Vừa nói, Cố Khuynh Thành liền chỉ chỉ một cái hộp quà bị cô đặt ở một góc ghế sa lon.
Đường Thời ngó chừng cái hộp kia trong chốc lát: “Tối nay tới đây, là vì đưa cho anh cái cà vạt này?”
Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng gật gật đầu.
”Sáng đưa cũng được, cần gì hơn nửa đêm đi một chuyến.”
Cố Khuynh Thành có chút không biết phải nói cái gì, nhẹ nhàng mà cụp
xuống mi mắt, cô thật ra thì chỉ lấy cà vạt làm cớ, chính cô cũng không
rõ tại sao mình hơn nửa đêm đang ở Cố Gia, lại một thân một mình lái xe, chạy đến nơi đây.
Đường Thời nện bước chân, đi tới trước mặt Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành nghe thấy mùi rượu nồng đậm, xen lẫn mùi thơm gay mũi truyền vào trong mũi của mình.
Kia mùi thơm, không phải là cái chủng loại đặc biệt trên người
anh... mùi thơm nhẹ dễ ngửi, đó là một loại mùi thơm nữ giới mới có.
Là tối nay, cô gái nghe điện thoại kia, dùng mùi vị nước hoa lây dính ở trên người anh sao?
Cố Khuynh Thành chẳng qua là cảm thấy đáy lòng có chút bị đè nén
không nói ra, cô trầm muộn khó chịu, cô sợ mình ở trước mặt Đường Thời
thất thố, cố gắng cong khóe môi, ngữ điệu vững vàng nói: “Có phải tối
nay anh uống rất nhiều rượu hay không? EmTa đi xuống lầu ép ít nước dưa
hấu cho anh uống.”
Cố Khuynh Thành đi tới phòng bếp, từ trong tủ lạnh ôm ra một nửa dưa hấu, cầm lấy dao cắt lấy thịt quả, bỏ vào máy ép.
Này một loạt động tác, cô làm hoàn mỹ lưu loát đến không thể soi
mói, nhưng là trong óc của cô, căn bản không biết mình đến tột cùng đã
làm gì, cho đến tiếng máy ép trái cây ngừng lại, cô mới hoàn hồn, bưng
lên một cốc nước ép dưa hấu, hướng về phía phòng ngủ lầu hai đi tới, sau đó đem cốc nước dưa hấuđưa cho Đường Thời: “Uống xong sẽ không khó chịu nữa.”
Đường Thời đầu tiên là ngó chừng ánh mắt Cố Khuynh Thành trong chốc
lát, sau đó tầm mắt rơi vào cốc nước dưa hấu cô bưng trong tay.
Cô so với trong tưởng tượng của anh bình tĩnh hơn, hơn thong dong.
Cố Khuynh Thành vươn tay, nhận lấy cái cốc trống không trong tay của
anh, liền dịu dàng mà cười cười nói: “Nhanh đi tắm đi, để cho nước lạnh
rồi.”
Nói xong, Cố Khuynh Thành cầm lấy cái cốc trống không, chuẩn bị xuống lầu rửa sạch.
Sợ nhất đúng là cô thái độ như thế, hết lần này tới lần khác, nhìn qua chính là cô thái độ như thế.
Đường Thời nhìn cô gái xoay người rời đi, trong lúc bất chợt chợt
vươn tay, dùng sức bắt được cổ tay của cô, đem cô vứt lên giường, cả
người ngay sau đó liền đè lên.