Người phục vụ kia tiếp xúc được ánh mắt Trình Tả Ý, hơi gật đầu, sau đó đi về phía Trình Tả Ý và Cố Khuynh Thành.
"Hai vị tiểu thư, xin hỏi cần uống gì không?"
Tất cả tâm tư của Cố Khuynh Thành đều đặt ở trên người Đường Thời và cô gái kia, hồn nhiên không biết tình huống xung quanh người mình, chỉ có Trình Tả Ý mỉm cười lễ phép nói: "Hai ly nước chanh, cảm ơn."
Phía sau khu ghế sô pha, là một chiếc giá bày toàn đồ xứ.
Người phục vụ ngay lúc Trình Tả Ý nói xong câu đó, cung kính nói một câu "Được thôi", sau đó rời đi, lúc chuẩn bị đi lấy nước chanh, thừa dịp mọi người không chú ý, nhanh chóng đá cái giá ở sau lưng Cố Khuynh Thành một cái.
Cái giá bằng gỗ, bị người phục vụ va chạm như thế, chỉ nhẹ nhàng lắc lư, nhưng một vài đồ sứ đặt trên đó, lại đột nhiên từ trên rơi xuống, hướng thẳng về phía đầu Cố Khuynh Thành.
Khi Trình Tả Ý thấy người phục vụ xoay người, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vật phía sau đầu Cố Khuynh Thành.
Đồ sứ ở phía trên, bị cô ta giở trò, bên dưới có đặt một đám hạt tròn, nhìn như không có gì, kỳ thực chỉ cần có người nhẹ nhàng đụng vào một cái, đồ sứ sẽ lăn từ trên xuống.
Khách sạn lớn Kinh Thành là khách sạn thứ nhất Bắc Kinh, toàn bộ bài trí bên trong đều là giá trị liên thành, đồ sứ này là ngọc chất, nhất định có trọng lượng, mà vật ở cao hai mét, cho nên khi đồ rơi xuống, lực không phải mạnh bình thường.
Trình Tả Ý âm thầm nắm chặt nắm tay, khi cô ta nhìn thấy đồ ở trên kệ bắt đầu chuyển động, liền lập tức quay đầu, sau đó nhìn nhìn đồ sứ rơi xuống, hô một tiếng: "Khuynh Thành, cẩn thận!
Cố Khuynh Thành căn bản không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy Trình Tả Ý la lên, mờ mịt quay đầu, nhưng cô còn chưa kịp thấy rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, người đã bị Trình Tả Ý đè ở dưới.
Sau đó, bên tai Cố Khuynh Thành, liền vang lên tiếng Trình Tả Ý kêu, ngay sau đó cô lại nghe được có thứ rơi xuống, rơi vỡ tan tành.
Cố Khuynh Thành không biết đã xảy ra chuyện gì, lúc cô cố gắng đưa tay đẩy Trình Tả Ý ra, lại cảm giác chạm vào một thứ sền sện ướt nhẹp, còn kèm theo mùi tanh gay mũi.
Thân thể Cố Khuynh Thành cứng đờ, cả người hoàn toàn phục hồi tinh thần, cô hoảng hoảng nắm lấy vai Trình Tả Ý, ngồi dậy, thấy hai mắt cô ta nhắm lại, một bộ bất tỉnh nhân sự.
Trên đầu cô ta, có máu sền sệt không ngừng chảy xuống.
Sắc mặt trắng bệch, đều là vết máu đỏ tươi, nhìn qua vô cùng dọa người.
Vốn là hội trường buổi tiệc ồn ào, thấy một màn như vậy, trong nháy mắt trở nên có chút hỗn loạn, không ít người nhanh chóng xúm lại phía Trình Tả Ý và Cố Khuynh Thành.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
"Chảy nhiều máu như vậy, nhanhgọi xe cứu thương mau."
"A, hình như là đồ trên kệ rơi xuống."
Kèm theo tiếng người xung quanh nghị luận, Trình Tả Ý nhanh chóng bị người ôm lấy, vội vã lao ra đại sảnh bữa tiệc.
Ngay sau đó, Cố Khuynh Thành sắc mặt trắng bệch, rơi vào một lồng ngực ấm áp, cả người cô còn chưa định thần, liền nghe được bên tai truyền đến giọng nói có chút run rẩy của Đường Thời: "Khuynh Khuynh, em có bị thương ở đâu không?"