Về sau, cô ta thường xuyên nhìn thấy anh và Cố Khuynh Thành ở dưới ký túc xá.
Sau này cô ta mới biết được, anh chính là Đường Thời - bạch mã hoàng tử trong mộng của nhiều người trong trường, đồng thời là người nối nghiệp xí nghiệp Thịnh Đường.
Mọi người đợi lâu như vậy, cũng không có chờ đến khi Trình Tả Ý lên tiếng, có người nhịn không được nhẹ giọng hỏi: " Tả Ý, người là mối tình đầu của cô sẽ không là một người đang ngồi trong chúng ta chứ."
Mối tình đầu của cô ta chính là một hồi thầm mến không muốn người nào biết, dưới đáy lòng cô ta vụng trộm che giấu, không dám để cho Đường Thời biết đến bí mật nhỏ này.
Cô ta hao phí tâm tư nhiều như vậy mới được Đường Thời tin tưởng cô ta là thật tâm đối đãi Cố Khuynh Thành, nếu như bị anh biết mối tình đầu của cô ta thực ra là anh, như thế cô ta nghĩ, từ nay về sau Đường Thời chắc chắn triệt để kéo cô ta vào trong sổ đen.
Trình Tả Ý dùng lực nuốt một ngụm nước bọt, lắc lắc đầu, vừa định nói dối trả lời không phải thì Đường Thời vẫn ít nói lại như là hưng trí đã mở miệng: "Trò chơi này của chúng ta, lúc trước bắt đầu chính là trả lời vấn đề nhất định phải là thật tâm, nếu nói dối vậy chính là muốn ngũ lôi oanh đỉnh, tan xương nát thịt, cửa nát nhà tan."
Nói tới đây, Đường Thời dừng một chút, lại chậm rãi nói: "Kỳ thật ngũ ngũ oanh đỉnh, tan xương nát thịt ngược lại không có gì, ngược lại cửa nát nhà tan... Cho dù chúng ta chỉ chơi một trò chơi, mặc dù không hẳn tất cả mọi người sẽ tin, nhưng mà đã là người cũng sẽ không nguyền rủa cha mẹ sinh dưỡng ( sinh đẻ và nuôi nấng) của chính mình, anh em chị em tình như thủ túc đúng không?"
Kỳ thật bất quá chính là lúc ban đầu chơi trò chơi này, mọi người thuận miệng kéo tới mấy cái câu thần chú làm trói buộc.
Huống chi chơi trò chơi này mọi người cũng đều có chừng mực, sẽ không thật sự hỏi ra cái vấn đề gì đặc biệt làm khó dễ người khác.
Hiện tại Đường Thời trình bày trói buộc một lần nữa, người khác nghe cũng không hiểu được vấn đề gì, nhưng mà lại là một cái vấn đề khó khăn không nhỏ đối với Trình Tả Ý đang chuẩn bị nói dối.
Chính như lời nói của Đường Thời, đối với bất kỳ một người mà nói, ngươi có thể tiếp thu bị người ta đánh, bị người nhục mạ, nhưng mà tuyệt đối không thể chịu đựng được bọn họ bất kính đối với cha mẹ mình.
Hai tay Trình Tả Ý nắm thành quả đấm, nếu cô ta nói dối, vậy rõ ràng cho thấy mình nguyền rủa cha mẹ mình chết sớm, đây chính là so với người khác chỉ vào cô ta mắng cha mẹ cô ta đi tìm chết, còn khó chịu tàn nhẫn hơn một ngàn lần!
Phòng được bao cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, chờ trả lời của cô ta.
Đáy lòng Trình Tả Ý một mảnh hỗn loạn giống như đánh nhau, thời điểm mọi người sắp không kiên nhẫn chờ đợi, Trình Tả Ý mới hơi hơi nhắm chặt mắt, âm thầm cắn chặt răng, hung hăng cắn môi, tươi cười gượng gạo một cái, nói: " Người là mối tình đầu của tôi không có ở trong căn phòng được bao này."
Cô ta cuối cùng lựa chọn thà rằng mình nguyền rủa cha mẹ mình chết sớm cũng không muốn để cho bức tranh cô ta và Đường Thời cứ kết thúc như vậy.
Đáy lòng Trình Tả Ý khó chịu giống như là bị người cầm dao găm hung hăng đâm, nhưng mà trên mặt cô ta lại nhất định phải duy trì duy trì tươi cười sinh động, nhẹ giọng nói: "Anh ấy không phải bạn học đại học chúng ta, anh ấy tên..." Trình Tả Ý dừng một chút sau đó rủ lông mi bịa một cái tên: "Khương Dương."
Kỳ thật Đường Thời là muốn Trình Tả Ý không dám nói ra tên mình, sở dĩ anh vừa mới nói nhiều như vậy chính là muốn chẹn họng Trình Tả Ý, làm cô ta khó chịu!