Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

Chương 400: Binh phát Nam Dương (2)



Mã Dược nói:

"Còn Lưu Biểu ở Kinh Châu thì sao?".

Giả Hủ nói:

"Lưu Biểu cũng chỉ giữ 1 cái thành nhỏ, hơn nữa quân Kinh Châu cũng bị 8000 thiết kỵ làm cho rét tới tận ruột gan, không đủ lo cho chính mình".

Mã Dược lại nói:

"Vậy còn Trương Lỗ ở Hán Trung và Lưu Chương ở Ích Châu?".

Giả Hủ nói:

"Sau khi Lưu Yên ở Ích châu chết, Lưu Chương kế vị, tính tình của Lưu Chương nhu nhược, mỗi ngày đều chìm trong tửu sắc, không muốn phát triển, cũng không cần lo lắng, còn Trương Lỗ ở Hán Trung thì cũng có uy hiếp nhất định với Quan Trung, nhưng từ sau khi Viên Thuật xưng đế, tiểu triều đình ở Hứa Xương uy tín đã giảm, Trương Lỗ có phục tùng mệnh lệnh của Tào Tháo hay không còn là 1 nghi vấn?"

Mã Dược nói:

"Nhưng cũng phải chuẩn bị trước kết quả xấu nhất".

"…kết quả xấu nhất chính là đại quân Trương Lỗ ở Hán Trung công phạt Quan Trung".

Giả Hủ nói:

"Chúa công chỉ cần cho tinh binh, mãnh tướng trấn giữ Trần Thương, Tà Cốc nhị quan. Binh lính Hán Trung sẽ không vượt qua được cửa ải này, Quan Trung vững như bàn thạch".

"Uh."

Mã Dược gật đầu, trầm giọng nói:

"Phương Duyệt thủ Hà Sáo, Từ Hoảng thì thủ Đồng Quan, Cao Thuận, Mã Siêu phải theo quân xuất chinh, Pháp Chánh thì ở lại Tây Vực xa xôi, trừ những người này ra không còn lại được mấy người. Ở Lương Châu thì không thể không có đại tướng trấn giữ, Văn Hòa, ngươi thấy ai có thể trấn giữ hai quan ải của Tà Cốc?".

Giả Hủ nói:

"Hủ tiến cử 2 người hiền tài, có thể trấn giữ được Tà Cốc".

"A". Mã Dược vui vẻ nói:

"Không biết đó là người phương nào?".

Giả Hủ nói:

"Phù Phong Mạnh Đạt, Tô Tắc".

"Mạnh Đạt, Tô Tắc?"

Mã Dược nhíu mày nói:

"Năng lực như thế nào? Trần thương và Tà Cốc địa thể hiểm yếu, nếu như bị mất thì Quan Trung nguy mất, phải thật cẩn thận!".

Giả Hủ nói:

"Pháp hiếu Trực cho rằng 2 người cũng có thể chấp nhận được".

Mã Dược nói:

"Có lời này của Văn Hòa, bổn tướng quân an tâm rồi, giờ tây Hà Sáo, Đồng quan, Tà Cốc, Trần Thương đều đã có an bài vẹn toàn. Đại quân có thể yên tâm xuất chinh Nam Dương rồi, lần này có thể đánh với Tào Tháo 1 trận ra trò, hắc hắc, phải chơi đùa Tào Tháo và Quách Gia thật tốt",

"Tào Tháo giảo quyệt, Quách Gia đa mưu. Bên cạnh 2 người đó còn có bọn người Tuân Du, Trình, Lưu trợ tá. Muốn dùng kế, đúng là thiên hạ rất ít người có khả năng làm được".

Giả Hủ nói đến đây dừng lại, rồi nói tiếp:

"Nhưng mà, với thực lực tuyệt đối, thì tất cả âm mưu quỷ kế đều vô ích, chỉ có thể dựa vào chính mình, mới có thể đánh bại Tào quân".

Mã Dược nói:

"Bổn tướng quân không có ngồi nhà mà buồn biền. Có thể toàn lực chiếm đóng Nam Dương, còn Táo Tháo thì không được như vậy".

Giả Hủ nói:

"Đúng vậy, Duyện Châu ở Trung Nguyên. Cũng có thể nói là nơi tập trung của tứ phương, phía Bắc có Viên Thiệu cường đại, phía Nam có Tôn Kiên đang lớn dần lên, phía Đông vừa vặn có Lã Bố ở Từ Châu, có 3 hàng xóm cường đại này, mỗi ngày đều không phải là đèn dầu sắp tắt, đối với Duyện, Dự nhị châu mà nói, thì đúng là đang nhìn chằm chằm".

"Bởi vậy, Bổn tướng quân thà cho Viên Thiệu cường đại, cũng muốn phải diệt được Tào Tháo trước".

Mã Dược thần sắc trầm trọng nói:

"Văn Hòa, ngươi nghĩ nếu để cho Tào Tháo mạnh lên hình thành nên Tứ chiến chia địa, thì cục diện sẽ biến đổi như thế nào?".

Giả Hủ mà thần sắc cũng trở nên nghiêm nghị, đáp: nguồn TruyenFull.vn

"Lại nói, thủ hạ dưới trướng của Tào Tháo người nào cũng là Địa Tinh chi sư, thân kinh bách chiến, còn có 1 số người được gọi là Hổ lang chi tướng, chinh chiến thiện nghệ. Toàn là những người đã đối mặt với làn mưa máu gió tanh khổng lồ thì những lão binh bách chiến, những vị lão tướng khổ chiến sa trường, đã từng kinh qua vô số trận ác chiến, 10 năm sau, cho dù có tập trung hơn 10 vạn thiết kỵ của Quan, Lương, Mạc Bắc tấn công Trung nguyên cũng khó thắng".

"Đúng vậy."

Mã Dược nghiêm nghị nói:

"Trong lúc bổn tướng quân và Tào Tháo chiến đấu sống chết, cũng không phải là ân oán cá nhân, mà là 1 xu thế tất nhiên. Hai người chúng ta đại diện cho lợi ích của 2 phe, thủy hỏa không thể tương dung, không có một bên ngã xuống, thì sẽ không dừng lại".

Giả Hủ bùi ngùi nói:

"Chúa công và Tào Tháo, đều là anh hùng thời nay."

"haha, Văn Hòa, đừng có dát vàng lên mặt của Bổn Tướng quân, cái gì mà anh hùng, nhiều lắm chỉ là Cẩu Hùng mà thôi"

Mã Dược đột nhiên nói:

"Bổn tướng quân cũng rất muốn kết giao bằng hữu với Tào Tháo, nếu như không phải lập trường khác nhau, Bổn tướng quân tin tưởng, nhất định có thể cùng Tào Tháo trở thành bằng hữu tri giao".

Giả Hủ gật đầu nói:

"Điều này cũng đúng, Hủ không nghi ngờ".

Hứa Xương, Tướng phủ.

Lưu, người phụ trách sưu tập tin tức tình báo, nói:

"Chúa công, theo như tin tức của Thám báo đưa về, Mã Siêu đã suất linh 5000 kỵ binh từ Hà Sáo nam hạ Quan Trung. Mặt khác, Cao Thuận suất lĩnh 2 vạn bộ tướng theo hướng Võ Quan tiến đến. Tính toán hành trình, thì ước chừng tới đầu tháng 7, kỵ binh của Mã Siêu và bộ binh của Cao Thuận sẽ đồng thời tiến đến Võ Quan."

"2 vạn bộ binh và 5000 kỵ binh?"

Tào Tháo ngần ngừ. nói:

"Vì một Nam Dương nho nhỏ, mà phải huy động tới 2 vạn 5000 đại quân, Mã Đồ Phu đúng là để mắt tới bổn tướng. Phụng Hiếu, nếu như bỏ tất cả binh lực trấn thủ các quận, quân ta có thể tập trung cho chiến trường Nam Dương là bao nhiêu?".

Quách Gia nói:

"Nhiều nhất một vạn người."

"Một vạn người?".

Tào Tháo nói:

"Hắc, cho dù có thêm 8000 nhân mã của Trần Kỷ, thì cũng vẫn ở tình thế bất lợi. Quân đội của Trần Kỷ phải chia phòng thủ ở những nơi hiểm yếu, thực chiến thì chỉ có quân ta đối mặt với quân tiên phong của Lương Châu, binh lực ở thế yếu hơn đã rõ ràng, trận chiến này vô cùng nguy hiểm".

"Thừa tướng, có một chuyện làm cho người khác rất khó hiểu".

Lưu tiếp lời nói:

"Lần này, quân Lương Châu hành sự lại không giấu diếm gì cả, Mã Đồ Phu dụng binh xưa nay rất xảo quyệt, nếu như các lần trước, thì rất khó có thể thăm dò được ý đồ, càng không có khả năng hiểu được việc bố trí binh lực của hắn, nhưng trận chiến Nam Dương lần này không giống, chiếu theo tình hình trước mắt, thì Mã Đồ phu lại muốn đường đường đánh với quân ta 1 trận quyết chiến".

Sauk hi nghe xong phân tích của Lưu, đôi mắt Tào Tháo hiện lên sự lo lắng, thấp giọng nói:

"Việc này… đúng là không phải một tin tức tốt với quân ta, điều này thể hiện cách dùng binh của Mã Đồ Phu đã có chuyển biến, không giống như trước kia, toàn dụng binh đi nước cờ hiểm, thắng bất ngờ. Đạo dụng binh, vốn là ẩn giấu công khai kết hợp, Mã Đồ phu hiểu được điểm này, thì hắn ngày càng trở nên khó đối phó".

"Đúng vậy."

Quách Gia nói tiếp:

"Trước đó, nhược điểm của Mã Đồ Phu chính là tính cách mạo hiểm của hắn. Giờ đây, nhược điểm của hắn đã không có, thì muốn đánh bại hắn quả thực khó như lên trời. Nhưng mà, cho dù biết là bại, trận chiến Nam Dương này quân ta không thể không đánh".

"Phụng Hiếu nói vô cùng đúng".

Tào Tháo gật đầu nói:

"Lý Điển vất vả lắm mới cướp được Hàm Cốc quan, bóp chặt được yết hầu tuyến đường từ Lương Châu đến Lạc Dương, nếu như lại để cho Mã Đồ phu lấy được Nam Dương, chẳng phải nói Lạc Dương Kinh kỳ lại một lần nữa bị đạo quân tiên phong của quân Lương Châu chiếm mất hay sao…?"

Tuân Du nói:

"Quân Lương Châu nếu như công chiếm được Nam Dương quận, thì so với việc được mất của Hàm Cốc Quan còn quan trọng hơn. Từ Nam Dương, chẳng những quân Lương Châu có thể bắc thì công kích Lạc Dương, thậm chí có thể mãnh tiến về hướng Đông trực tiếp uy hiếp Hứa Xương. Từ Nam Dương cũng có thể uy hiếp được Hoàng Hà thủy lộ".

Tào Tháo nhìn Quách Gia, Tuân Du, Tuân Úc, Trình Dục, Lưu, Cổ Quỳ…nói:

"Trận chiến Nam Dương này thắng bại khó phân, nhưng quân ta không thể thất bại được. Nếu như một khi Nam Dương thất bại, chẳng những Lạc Dương nguy hiểm, mà cánh cửa vào Hứa Xương đã mở rộng, lúc đó Hổ Lao quan và Dương Địch sẽ trở thành cửa ải cuối cùng, phải dùng trọng binh bố phòng nơi đây".

Thần sắc của Quách Gia trở nên ngưng trọng vô cùng, nói:

"Đúng vậy, nếu như bại trong trận chiến Nam Dương, quân ta sẽ phải đối mặt với sự quấy nhiễu không ngừng của quân Lương Châu. Không thể sớm tối ngủ ngon đâu".

"Ba năm trước, 24 lộ liên quân thảo phạt làm cho quân Lương châu nguyên khí bị đại thương, nhưng bằng vào Tây Vực, người Tiên Ti ở Mạc Bắc, quân Quan Đông, Kinh Dương. Hơn nữa Mã Đồ phu bồi dưỡng rất mạnh công thương nghiệp ở Quan Trung, Lương, Hà Sáo trong suốt 3 năm nay đều có thu hoạch rất lớn. Thì tốc độ khôi phục nguyên khí của quân Lương Châu sẽ rất nhanh, lúc này mới chỉ có 3 năm thời gian, Mã đồ phu đã có thể xuất động gần 3 vạn đại quân, đúng là lợi hại".

"Thừa Tướng".

Tuân Úc trước giờ vẫn im lặng, đột nhiên nói:

"Sự phản đối và ủng hộ của dân cũng khiến cho người khác lo lắng".

"Trong 2 năm qua, thế cục của Quan Trung, Lương Châu đã được bình định, nhưng chiến loạn ở Quan Đông lại bạo phát, dân Quan Đông rời đến Quan Trung ngày càng nhiều, quân ta mặc dù trấn giữ ở Hổ Lao quan, Hàm Cốc quan, nhưng vẫn không thể nào ngăn cản dân chúng đi về Quan Trung. Cứ như thế này, thì dân Quan Trung sẽ ngày một nhiều, mà dân cư Quan Đông sẽ ngày một ít, nếu như so sánh, thì ưu thế của quân Lương Châu sẽ ngày một tăng lên…"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.