Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 74: 74: Một Gia Đình Một Danh Phận





“Tiểu Vũ, anh tới rồi”
Triệu Y Trân mở cửa ra, nở một nụ cười thiếu tự nhiên hẳn.

Hàn Lam Vũ làm việc ở công ty sau đó buổi chiều từ công ty đi thẳng tới đây, hôm nay Đan Tâm bị bà nội và mẹ giữ lại, nên buổi tối, hắn tới đón Đan Tâm là được.

Quay lại với hiện tại, dường như không để ý tới biểu hiện kém tự nhiên của cô, hắn đưa tay ôm má cô, hỏi han: “Em ốm sao?”
Triệu Y Trân có chút đơ người, sau đó ôm chầm lấy hản, khóe mắt đã hình thành một giọt nước: “Không phải, Tiểu Vũ…”
“Sao vậy?”
Hàn Lam Vũ nhẹ nhàng đẩy cô ra, hản có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy giọt nước mắt của cô, hắn đưa tay nhẹ nhàng lau lấy, ân cần hỏi: “Có chuyện gì em nói cho anh biết đi.

Nếu cảm thấy không khỏe trong người để anh đưa em tới bệnh viện”
Triệu Y Trân không vội nói, cô từ tốn kéo anh vào trong rồi đóng cửa lại.

Hàn Lam Vũ vừa quay người lại, cô liền ôm chặt lấy anh không buông.

Hôm nay biểu hiện của cô có chút kỳ lạ, Hàn Lam Vũ đưa tay lên xoa đầu cô, nói: “Bây giờ đã nói được chưa?”
Triệu Y Trân vẫn ôm chặt lấy hắn, nghiêng đầu dựa vào bờ ngực rắn chắc như đá, khẽ nói: “Tiểu Vũ…
Em không biết phải làm sao bây giờ.


Em không biết…’ Triệu Y Trân nức nở, hai tay ôm eo hẳn, ngước mặt nhìn lên, ánh mắt hoang mang đến tột độ.

“Nói cho anh biết đi, Trân Trân!”
Hàn Lam Vũ vuốt ve mái tóc của cô, trao cho cô ánh mặt dịu dàng cùng trấn an, người phụ nữ nào đứng trước tình huống này mà không cảm động? Triệu Y Trân càng thêm quyết tâm với những gì cô muốn làm.

Triệu Y Trân xúc động nhìn anh, khóe mắt dâng lên một tia hi vọng: “Em đã có thai rồi!”
Khóe môi Hàn Lam Vũ giật giật, nhắc lại: “Em nói cái gì? Em đã có thai với anh?”
“Đúng vậy, hôm nay em cảm thấy mệt mỏi trong người, còn cảm thấy buồn nôn khi ngửi thấy mùi tanh, em đã thử…
Quả nhiên là hai vạch.

Tiểu Vũ, em phải làm sao bây giờ? Em dù sao cũng là người của công chúng, còn anh đã có vợ, em không thể để chuyện này lộ ra ngoài, đó còn là bộ mặt của Hàn gia nhưng em tuyệt đối sẽ không bỏ con, đứa trẻ không có tội tình gì, em không thể nào giết chết con của mình được.


Triệu Y Trân bị thương nhìn Hàn Lam Vũ: “Em quyết định rồi, em sẽ tự mình nuôi lớn đứa trẻ, em sẽ lo cho nó đầy đủ không thiếu một thứ gì”
Nói tới đây, nước mắt cô lại rơi xuống không ngừng, cô tủi thân nhìn hắn: “Nhưng con của em không thể nào có một gia đình trọn vẹn được”
“Nếu đã có thai con của anh thì nó cũng là con của anh, anh đương nhiên sẽ không để nó chịu khổ”
Hàn Lam Vũ đưa tay lau nước mắt cho cô rồi quả quyết.

Hàn Lam Vũ tuy là một kẻ đào hoa phong lưu, hắn chơi bời bên ngoài cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ có con với người phụ nữ nào nhưng bất luận thế nào, giọt máu của Hàn gia cũng không thể để bên ngoài chịu khổ được.

“Hàn Lam Vũ, anh nói thật chứ? Anh sẽ cho con của chúng ta một danh phận phải không?”
Triệu Y Trân nắm chặt lấy bàn tay hắn áp lên má, cảm động đến không từ ngữ nào có thể tả được.

“Trân Trần, em đi khám bệnh viện đi”
Hàn Lam Vũ đề nghị.

Đúng là chỉ một chiếc que thử thai không thể nào chắc chắn được, cô còn tưởng cơ thể mệt mỏi, kinh nguyệt đến muộn là do lao lực quá độ cho bộ phim sắp sửa kết thúc của cô, nhưng dù sao cũng không thể chắc chắn bằng việc tới khám ở bệnh viện được.

“Bộ phim còn vài cảnh quay nữa là kết thúc rồi, em không muốn làm ảnh hưởng tới người khác, hơn nữa, khi mọi chuyện chưa rõ ràng, nếu để người khác phát hiện ra đến lúc đó hậu quả sẽ khôn lường.

Triệu Y Trân sà vào lòng hắn: “Tiểu Vũ, anh có thể đưa em ra nước ngoài được không? Kết thúc bộ phim này em cũng muốn tới nơi nào đó nghỉ ngơi, nếu có anh cùng đi em sẽ vui lắm”
Triệu Y Trân tính như vậy cũng rất hợp lý, hẳn vừa lấy vợ không bao lâu mà lại có con với người phụ nữ khác, chuyện này lộ ra chỉ có hại không có lợi, kẻ thù còn có thể lợi dụng chuyện này mà kéo hình ảnh công ty đi xuống.

”Trân Trân, em suy nghĩ rất thấu đáo.


Đợi em kết thúc cảnh quay, anh sẽ đưa em đi nước ngoài.

Nhưng trước hết anh sẽ đưa em về Proud, để tiện có người chăm sóc, em ở đây anh sẽ không yên tâm”
Triệu Y Trân dường như không tin vào tai mình được, cô bật khóc thành tiếng ôm chầm lấy anh, đúng là ngoài mong đợi của cô mà.

Triệu Y Trân giả bộ hỏi: “Vậy còn Đan Tâm? Cô ấy sẽ không thấy khó chịu vì sự xuất hiện của em chứ? Em rất quý cô ấy, cô ấy giống như em gái nhỏ của em vậy, thực sự em không muốn cô ấy phải buồn đâu”
Hàn Lam Vũ thở dài: “Cô ấy tuy nhỏ tuổi nhưng rất hiểu chuyện, cô ấy có vẻ cũng rất quý em, tính tình có chút ngang bướng, trẻ con nhưng là một người tốt!”
Dù thế nào, Hàn Lam Vũ cũng không thể phủ nhận được, Doãn Đan Tâm là một đứa trẻ ngang bướng thật nhưng đối với người khác cô lại rất chan hòa, tốt bụng, dù là người làm trong nhà, cô cũng lễ phép như trưởng bồi, bọn họ quả thực đều bằng tuổi vú nuôi, Đan Tâm đều không phân biệt so sánh.

Nhìn thái độ và giọng điệu của Hàn Lam Vũ nói về Đan Tâm, Triệu Y Trân chỉ nở một nụ cười gượng: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”
Cô ôm chặt hẳn vào lòng.

Thực ra cô cũng chưa có ý định tới đó làm nữ chủ nhân của biệt thự Proud sớm như thế.

Nhưng Hàn Lam Vũ đã mở lời, cô tuyệt đối không nên từ chối, vì rất khó để Hàn Lam Vũ mở lời lần thứ hai.

Đến lúc đó, nếu hẳn mua cho cô một căn biệt thự khác, vị trí của cô hoàn toàn thay đổi.

Hàn Lam Vũ vỗ về cô trong tay, hắn muốn đưa cô đi ăn nhưng thời điểm này rất nhạy cảm, cô đang được công chúng săn đón nhờ bộ phim mới này nên ra ngoài cùng hẳn sẽ dễ bị chú ý.

“Hay là như thế này đi, thời gian qua em cũng tập tành vài món nấu cho anh ăn, nếu anh không chê có thể ở nhà ăn cũng được.

Em đi gọi trợ lý mua nguyên liệu!”
Triệu Y Trân nền nã nói, trông cô bây giờ rất ra dáng một người phụ nữ của gia đình.


“Em học nấu ăn rồi?”
“Phải, em muốn vì anh, làm một người phụ nữ tốt!”
Trước đây Triệu Y Trân luôn nói cô không thể hủy hoại bàn tay xinh đẹp của mình ở cái nơi nhiều đầu mỡ bám mùi như phòng bếp được, Hàn Lam Vũ cũng chưa từng ép cô làm điều đó cho hắn, nhưng có một lần Hàn Lam Vũ buộc miệng nói Doãn Đan Tâm nấu ăn rất ngon, cô liền thay đổi suy nghĩ, người đàn ông đôi khi bị cảm động ở những điều rất nhỏ nhặt, đó là người phụ nữ của họ, biết hi sinh vì họ.

“Trân Trân, cảm ơn em!”
Cô nói như vậy quả nhiên đã làm Hàn Lam Vũ cảm động, hẳn cúi đầu hôn lên môi cô một cái, gương mặt Triệu Y Trân thoáng ửng đỏ, cô mỉm cười đẩy anh vào thư phòng, tỏ ra rất hiểu anh rồi nói: “Anh vào trong phòng đọc sách đi, ở bên ngoài sẽ làm anh ngửi thấy mùi dầu mỡ, đợi một chút là xong rồi”
Hàn Lam Vũ cũng chẳng biết gì về chuyện bếp núc, ở bên ngoài cũng chỉ vướng tay cô, hơn nữa hắn cảm thấy cùng với người khác nấu ăn là một chuyện hết sức điên rồ, lãng phí thời gian chứ chẳng thấy một chút lãng mạn nào.

Thời gian đó hắn có thể kiếm được ra rất nhiều, rất nhiều tiền.

Triệu Y Trân cầm điện thoại đi ra bên ngoài, cô gọi điện cho A Kiều bảo mẹ cô làm mấy món ăn sẵn mang tới rồi còn cẩn thận dặn dò mua đúng nguyên liệu của những món ăn đó.

Mẹ của A Kiều nấu ăn rất ngon, dù không hiểu cô đang muốn làm gì nhưng cô muốn ăn nên A Kiều rất vui vẻ đồng ý.

Triệu Y Trân đã đợi sẵn ở bên ngoài đợi A Kiều, lấy xong đồ ăn và vật liệu thì đuổi khéo A Kiều rời đi, cô không từ mọi cơ hội có thể hâm nóng tình yêu với Hàn Lam Vũ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.