Hồn Thuật

Chương 381: Một Đường Bắc Tiến(16)





Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh

Chương 381: Một Đường Bắc Tiến(16)
Linh Mạch Tượng biến ảo ra một đứa trẻ rối rít gật đầu, khác hẳn lúc cuồng bạo khiến các thành viên trong tổ đội số mười hai trợn mắt há mồm mà nhìn. Qua một hồi, thấy Văn Lục đã trở lại bình tĩnh, hai chân xếp bằng ngồi trên mặt đất ổn định tinh thần, Vân Nhi mới bay lên trên không trung lần nữa.

Dưới thủ ấn huyền ảo, lần lượt bốn góc của phong ấn trồi lên bốn pho linh thú tượng khổng lồ. Bốn con linh thú tượng hư huyễn đồng loạt ngửa cổ lên trời rống lớn một trận, tiếp đó hùng hục lao vào giữa trung tâm phong ấn, uy thế như thiên quân vạn mã. Những chân voi khổng lồ như những đại trùy tùy ý dẫm đạp. Không đầy một phút, toàn bộ mắt trận của phong ấn đã bị bốn linh thú tượng phá nát.
“Oanh…”
Một luồng linh khí hùng mạnh từ dưới mặt đất bốc thẳng lên trời, rồi tựa như chiếc ô lớn, xòe ra, lan dần về tứ phía. Y Bru và các thành viên trong tổ đội số mười hai nhìn thấy cảnh này đều thở phào một hơi. Tất cả đều biết chậm nhất là ngày hôm sau, toàn bộ linh khí của linh mạch này sẽ bao phủ lấy toàn bộ vùng cao nguyên Đại Việt và nó cũng tự động tiến vào trạng thái sẵn sàng ứng phó cho cuộc đại kiếp nạn sau này.
Lúc này Văn Lục cũng đã tỉnh lại, sắc mặt tuy biểu hiện bình thường nhưng ai cũng biết tinh thần hắn lúc này cực kỳ trầm trọng. Chỉnh đốn lại trang phục, Văn Lục cúi người về phía Y Bru nói:
- Cháu thay mặt cả đội cám ơn chú đã giúp đỡ…
Y Bru không kiên nhẫn phất tay:
- Không vấn đề gì. Đây vốn dĩ là việc ta phải làm. Thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta chia tay tại đây. Hi vọng sắp tới, đám nhóc con các ngươi sẽ cho chúng ta thật nhiều kinh ngạc lẫn vui mừng... Ha ha…
Nói xong thân hình Y Bru biến ảo như có một lớp nước lướt qua, rồi đột ngột biến mất. Mà linh trí của Linh Mạch Tượng lúc này cũng hiện ra hình dáng của một đứa trẻ vội vã bay về một hướng, vừa bay vừa gào khóc ủy khuất.
Mọi người lắc đầu mỉm cười. Xem ra duyên phận giữa Y Bru và Linh Mạch Tượng thực không nhỏ chút nào. Vừa lúc này Văn Lục đột ngột tỏa ra Vụ Ẩn từ trong Mầm Thế Giới, bao chùm lấy cả đội, rồi vội vàng bay về phía bắc. Mọi người thấy biểu hiện của Văn Lục gấp rút như vậy đều ngạc nhiên, chẳng qua rất nhanh sắc mặt đều kịch liệt biến đổi.
Linh thức của sáu người vừa lan tỏa về phía thành phố Đà Lạt thì đều phát hiện ra vị đạo sĩ đã thoát khỏi vây công của đội ngũ cao tăng. Mặc dù không biết đạo sĩ này sử dụng biện pháp tự tổn hại tu vi nào khiến sắc mặt nhợt nhạt như xác chết để trốn thoát. Nhưng là lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, nếu rớt vào tay lão, việc cả đội bị toàn diệt cũng không phải là vấn đề khó nghĩ gì, nhất là ba lần bảy lượt ăn phải thiệt thòi, lão đạo sĩ này không nổi điên hận không thể xé cả đám ra thành từng mảnh vụn mới là chuyện lạ.
Cộng thêm sự truy sát dưới cầm khúc kinh khủng của Nguyệt, tinh thần cả đội bất chi bất giác trùng xuống. Nếu là lúc tham dự cuộc thi Đại Hội Tu Thuật Giả Đại Việt, Văn Lục còn tự tin dùng linh hồn mạnh mẽ của mình để đối kháng được với cầm khúc của Nguyệt. Nhưng là sau cái chết của cô bé cái bang, không hiểu Nguyệt bị đả kích lớn tới mức nào mà tuyệt chiêu kia càng lúc càng trở nên lợi hại. Ngay cả người co tu vi cao thâm như Y Bru cũng cực kỳ tán thưởng, dù nàng không tiếc lời xâm phạm nhưng vẫn không che đi được nét ái tài trong lòng vị tiền bối này, bởi vậy người mới hạ thủ lưu tình. Nếu không Nguyệt đâu dễ dàng rời đi như vậy.
Nghĩ tới cả đội vừa phải đối mặt với những nguy hiểm tới từ những phong ấn, lại phải nơm nớp ứng phó với hai đối thủ cường đại, cả đám mặt mày ủ dột. Hiếu động như Vân Trọng và Hàm Tiếu tiểu muội cũng không có tâm tình đùa cợt.

Tuy nhiên điều mọi người lo lắng nhất không phải là những nguy hiểm sắp phải đối mặt mà là đội trưởng của bọn họ, Văn Lục. Thời gian gần đây hắn như bị sao chổi trọi chúng đầu, liên tiếp những đả kích ầm ầm đổ tới khiến người chứng kiến là bọn họ cũng cảm giác vô lực. Việc của cô bé cái bang đã xém chút khiến hắn nhập ma đạo, hiện tại lại tới vấn đề của Nguyệt khiến ọi việc trở nên vô cùng đau đầu. Đây vốn là một sự hiểu lầm đáng tiếc, tuy nhiên với tính cách của Văn Lục, mọi người đều biết hắn sẽ lười đi giải thích này giải thích kia làm cho hiểu lầm càng thêm nặng nề.
Mang theo tâm trạng trầm trọng, rất nhanh mọi người đã bay lướt qua thành phố Pleiku, rồi đổi hướng bay xuyên qua địa phận của tỉnh Quảng Ngãi, bay chếch ra ngoài phía biển. Không thể không nói, với hồn thuật cấp tám đỉnh phong, Vụ Ẩn được Văn Lục tỏa ra có năng lực ẩn nấp cực kỳ cường đại. Ngay cả vị đạo sĩ với tu vi cao cường lúc này cũng như ruồi không đầu bay loạn trên cao nguyên, từng tý dò tìm hướng đi của các thành viên tổ đội số mười hai. Bất quá khi phá giải phong ấn, Văn Lục không thể không tán đi Vụ Ẩn, nếu không sẽ ảnh hưởng tới quá trình kết ấn của Vân Nhi. Đối với việc giải khai phong ấn, Vân Nhi cũng đã nói từ ban đầu, bất cứ yếu tố nằm ngoài vùng phong ấn đều có thể khiến cho tình huống thêm bi kịch. Hơn nữa lúc đó linh khí dao động kịch liệt cả một vùng rộng lớn, đám người Văn Lục muốn dấu diếm cũng không thể nào.
Như vậy cả đội chỉ có thể cố gắng giải khai phong ấn này trong thời gian ngắn nhất, tiếp đó dùng Vụ Ẩn tiếp tục trốn thoát. Dù sao những mục tiêu tiếp theo ngay cả nhóm người Văn Lục cũng chỉ biết được khi phá xong một phong ấn mà thôi, vậy thì người khác càng khó lòng biết trước được, trừ những người tu luyện Vận Mệnh Thuật như Ức Trai tiền bối.
Mục tiêu của cả đội lần này được Hồn Ngọc dẫn dắt chính là một cụm đảo tên là Cù Lao Chàm cách thành phố Hội An khoảng mười lăm km. Cù Lao Chàm thuộc địa phận tỉnh Quảng Nam, và là nơi mà các thầy phong thủy coi là địa điểm trấn thủ biển đông của Đại Việt. Vốn dĩ, cụm đảo này giống như đoàn quân có một vị nguyên soái chỉ huy ba vị tướng quân cùng các binh lính của mình mà trấn thủ biên giới, ngăn cơn sóng giữ, linh thú biển và những thiên tai tới từ biển đông.
Nhưng là nơi này cũng như các địa điểm quan trọng khác trên bản đồ Đại Việt cũng dần bị lãng quên khi mà đối thủ cường đại tới từ phương bắc xưa kia tới và bày ra một phong ấn, biến địa điểm trọng yếu này thành một khu vực vô dụng. Việc này cũng tương tự như việc tướng quân bảo vệ thành đột nhiên bao vây cầm tù người trong thành, khiến cho việc lưu thông nội ngoại của Đại Việt bị trì trệ nghiêm trọng, Đại Việt trở thành một con rồng không răng không hơn không kém.
“Vù…vù…”
Trên không trung cụm đảo Cù Lao Chàm thình lình xuất hiện bảy bóng người trẻ tuổi của đội ngũ quái vật số mười hai. Cúi đầu nhìn thoáng qua một lượt, Vân Nhi giật mình, sợ hãi than:
- Người bày ra phong ấn linh mạch quả thực rất tài tình. Nếu quan sát từ trên không trung, ba hòn phụ lần lượt là Hòn Lá, Hòn Dài, và Hòn Tai vốn được sắp xếp như ba vị tướng phò trợ nguyên soái, để tôn cao sức mạnh cho hòn chính Cù Lao Chàm. Tuy nhiên chỉ một phong ấn được thiết hạ, ngay lập tức ba hòn này lại trở thành thế bao vây, ngăn cách Đại Việt với địa điểm quan trọng trấn thủ hướng đông này. Nhưng nghiêm trọng hơn là linh mạch chảy ngầm ngoài biển đông còn lớn gấp ngàn vạn lần so với linh mạch trong đất liền của Đại Việt. Do vậy không chỉ một phong ấn hay liên hoàn phong ấn là giải quyết được, mà cần phải có vật trấn thủ, khiến cho độ vững chắc càng thêm kiên cố. Mà địa điểm trấn thủ hiển nhiên không ngoài ba hòn đảo vây hướng tây của Cù Lao Chàm. Như vậy vừa có thể ngăn trở mối liên hệ giữa đất liền với Cù Lao Chàm, lại có thể bố trí linh thú để trấn áp linh khí mạnh mẽ từ biển đông, dần dần làm suy thoái mối liên hệ giữa Đại Việt và vùng biển rộng lớn. Quả nhiên là lợi hại…
Nghe được Vân Nhi sợ hãi than, Văn Lục nhíu mày. Vận dụng kỹ năng Khai Ảo, nhìn xuyên qua tầng lớp che phủ trên ba hòn đảo thì cũng giật mình. Ẩn sâu dưới lòng biển lần lượt là một con linh thú họ nhà giáp xác, hình dạng khá giống con cua biển, một con linh quy. Mà con linh thú còn lại càng khiến Văn Lục thêm khó hiểu, bởi vì đây là một con linh thú… họ nhà bướm. Con linh thú này chỉ có màu đặc trưng là xanh đen. Thoạt nhìn cũng đủ gây cho người xem cảm giác đối mặt với sinh vật cực kỳ độc và nguy hiểm.
Nếu nói trấn thủ ngoài biển thì hai con linh thú thuộc thủy hệ kia còn có phần chấp nhận. Nhưng con linh thú họ nhà bướm này thì thật kỳ quái, không lẽ đây là linh thú trấn thủ phía không trung ư?
Trong lúc mọi người nghi hoặc, Vân Nhi mở lời:

- Phong ấn nơi này nói khó phá giải cũng đúng mà nói dễ cũng không sai. Chỉ cần tiêu diệt ba con linh thú trấn yểm trên ba hòn đảo xung quanh Cù Lao Chàm là đã thành công tới tám mươi phần trăm. Chẳng qua điều khó khăn là phải cùng lúc phải đối phó với ba mục tiêu khiến cho tổ đội bị phân tán, khó lòng ứng phó với các tình huống đột ngột xảy ra.
Mọi người nghe vậy lâm vào trầm tư, chỉ riêng Văn Lục chợt nhìn về phía Hương đang lặng lẽ cau mày đứng phía sau. Vân Nhi bấy lâu nay quấn quýt với cô nàng sát thủ khiến nàng cũng bắt đầu có những lối phân tích hữu hiệu.
“Đây quả là một việc đáng mừng”.
Văn Lục thầm nghĩ rồi quay lại dò hỏi:
- Nếu chúng ta tiêu diệt ba con linh thú này có chút phí phạm. Nếu chỉ kìm chân bọn chúng, nàng có phá giải được phong ấn không?
Vân Nhi cau đôi mày nhỏ, một lát nàng nói:
- Có chút đuối sức, tuy nhiên Vân Nhi sẽ cố gắng…
Văn Lục nghe vậy thoáng nở nụ cười nói:
- Như vậy đi! Hàm Tiếu tiểu muội và Vân Trọng vào một tổ, Hương và Kiệt Hào một tổ, ta và Na Na một tổ, kìm chân không cho ba con linh thú liên lạc với phong ấn chính trên Cù Lao Chàm. Vân Nhi nhanh chóng phá giải phong ấn. Mặc dù ba con linh thú trước mắt đều có vẻ cấp chín đỉnh phong nhưng ta tin chúng ta cũng không e ngại. Được rồi… dốc ra hai trăm phần trăm sức lực của mình đi…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.