Hôn Trộm 55 Lần

Chương 249: Cô có biết anh ấy thích ai không?[9]



“Mẹ nó, Lục ảnh đế thật là khí phách, tối tùy hứng nha! Mười triệu đó, mười triệu tiền đầu tư, nói đá liền đá, thế giới của người có tiền, muốn hiểu cũng không thể hiểu nổi!”

Kiều An Hảo không có trả lời tin nhắn của Triệu Manh trong QQ, một mình Triệu Manh nhắn nhiều như vậy, không thấy trả lời, liền không tiếp tục gửi QQ lại đây nữa.

Kiều An Hảo cầm di động, đứng ở ban công hồi lâu, mới nâng lên ngón tay, mở ra từng cái tin tức do Triệu Manh gửi tới, nghe lại một lần.

Buổi chiều nếu nói Lục Cẩn Niên vì bản thân đi làm này đó Kiều An Hảo cũng không thể xác định, hiện tại, cô có điểm nắm chắc.

Theo Triệu Manh gửi tới trong QQ, có thể nghe ra, lúc Lục Cẩn Niên tới cứu cô, đã động thủ đánh sản xuất Tôn, cô không thể tưởng tượng, người kia - một người đàn ông lạnh lùng đạm bạc, động thủ đánh người cảnh tượng rốt cuộc sẽ như thế nào, nhưng mà trái tim cô, lại mạc danh kỳ diệu đập nhanh hơn.

Gièm pha về Lâm Thi Ý ở khắp mọi nơi, sản xuất Tôn bị đá ra đoàn làm phim [ Khuynh thành thời gian ]...... Giống như lời Triệu Manh nói, mười triệu tiền tài chính, nói đá liền đá, thật quyết đoán cùng khí phách!

Kiều An Hảo nhịn không được nắm chặt di động, kỳ thật Lục Cẩn Niên không phải không có giúp đỡ qua cô.

Bữa ăn đầu tiên ở đoàn làm phim [ Khuynh thành thời gian ], Lâm Thi Ý gây khó dễ cho cô, là anh một câu giải vây.

Cô đi tới phòng của anh, bị Lâm Thi Ý chụp ảnh, đăng lên Weibo, là anh tìm Tống Tương Tư cứu cô.

Bàn đu dây xuất hiện trục trặc, lúc cô té xuống, là anh không màng nguy hiểm xông lên, tiếp được cô.

Nhưng là, hỗ trợ nhiều lần như vậy, lại chỉ có lần này, làm cho đáy lòng cô rung động, mãnh liệt.

Kiều An Hảo cảm thấy tốc độ đập của tim mình thật nhanh , giống như lúc nào cũng có thể từ trong lồng ngực cô nhảy ra .

Giống nhau đều là giúp cô, nhưng là lúc này đây, Kiều An Hảo mới có thể khẳng định, Lục Cẩn Niên đang bảo vệ cô.

Suy nghĩ như vậy, làm cho đáy lòng Kiều An Hảo, trong khoảnh khắc kinh hãi.

Cho tới bây giờ cô chưa hề nghĩ tới, bản thân có thể đươc người đàn ông lạnh lùng kỳ cục kia bảo vệ.

Tuy rằng cô không biết nguyên nhân ban đầu khiến anh bảo vệ cô là gì, nhưng đáy lòng cô vẫn rất cảm động, rất hạnh phúc, rất thỏa mãn.

Kiều An Hảo vừa rồi còn do dự gọi điện thoại cho Lục Cẩn Niên chỉ gửi một tin nhắn, nhưng trong nháy mắt, bất chợt lại rất muốn gặp anh một lần.

Kiều An Hảo có chút khẩn trương dùng sức nắm điện thoại trong tay, sau đó liền hít một hơi thật sâu, tìm số điện thoại của Lục Cẩn Niên, gọi.

-

Ở ký túc xá truyền thông Hoàn Ảnh, không khí trầm thấp một mảnh.

Người của ban giám đốc, với các vẻ mặt khó coi, gương mặt lạnh lùng, từ trong phòng họp đi ra.

Thẳng đến có một cái bóng đi ngang qua, Tống Tương Tư mới từ trong phòng làm việc của mình đi ra, đứng ở trong đại sảnh trống rỗng một lát, sau đó đi tới phòng pha trà, pha một ly cà phê, bưng về phía văn phòng của Lục Cẩn Niên.

Tống Tương Tư gõ cửa, không có thanh âm từ bên trong truyền đến, Tống Tương Tư dừng lại một giây, trực tiếp đẩy cửa ra, đi vào.

Lục Cẩn Niên đứng ở cửa sổ, nhìn hàng vạn chiếc đèn nhấp nháy ngoài của sổ, hút thuốc.

Người đàn ông lúc này, không còn cường thế cùng mãnh liệt như lúc ở trong phòng hội nghị, chỉ còn lại có một thân trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng cao ngạo.

Hắn biết rõ có người vào văn phòng của mình, lại thủy chung không có nửa điểm phản ứng.

Tống Tương Tư bê ly cà phê, đặt ở một bên trên bàn, sải giày cao gót, không nhanh không chậm tiêu sái đến bên người Lục Cẩn Niên, theo tầm mắt của anh, nhìn chằm chằm cảnh đêm trước mặt trong chốc lát, rồi mở miệng nói:“Mười triệu tiền đầu tư kia, anh nghĩ ra biện pháp chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.