Hôn Trộm 55 Lần

Chương 350: Hai câu “anh yêu em” và “em yêu anh” (6)



Editor: Xiu Xiu

Lục Cẩn Niên vén hai chân thon dài, tư thế ngồi nhìn qua rất tao nhã thong dong, anh đương nhiên biết, phóng viên hỏi vấn đề này, thường là muốn tìm ra được chuyện linh tinh gì đó, anh đối với chuyện phỏng vấn này, giống như thực sự nghiêm túc suy nghĩ, sau đó liền mở miệng, không rõ ràng nói: “Một diễn viên có khả năng thiên phú.”

Đương nhiên, phóng viên vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi: “Ngoại trừ khả năng thiên phú ra, còn có gì khác không?”

Lục Cẩn Niên không biết đã trải qua bao nhiêu cuộc phỏng vấn như vậy, sớm đã tu luyện đến mức gặp nguy cũng vẫn giả vờ ngây thơ, vì thế liền nghiêng đầu, nhìn liếc qua Kiều An Hảo một cái, trả lời một đáp án mà người ngốc cũng biết: “Tuổi trẻ, xinh đẹp.”

Đương nhiên phóng viến biết Lục Cẩn Niên là đỉnh Thái Cực, đánh mãi không đổ, nhưng vẫn không nhịn được nở nụ cười với đáp án này của anh, sau đó đơn giản để lại cho anh vài lời khách sáo, trực tiếp quay đầu, nhìn về phía người vừa mới gia nhập làng giải trí – Kiều An Hảo: “Cô Kiều, tôi nghĩ cô cũng biết, anh Lục được mọi người trên mạng gọi là người chồng Quốc dân, hơn nữa, còn là Lục Ảnh đế, cô vừa mới vào giới giải trí lại có thể hợp tác cùng anh ấy, có tâm tình như thế nào?”

Kiều An Hảo vẫn duy trì mỉm cười, tạm dừng ba giây, sau đó trả lời: “Rất kích động.”

Phóng viên lại hỏi: “Cô Kiều và Lục Ảnh đế quay phim cùng nhau một thời gian dài như vậy, cảm thấy anh Lục là người như thế nào?”

Kiều An Hảo học Lục Cẩn Niên trả lời, nói: “Diễn rất đáng khen, khiến bạn diễn có một loại áp lực vô hình.”

Phóng viên vẫn truy hỏi Kiều AnHảo: “Trên mạng có rất nhiều người muốn có thêm hiểu biết về anh Lục, cô Kiều và anh Lục đã hợp tác lâu như vậy, có phát hiện ra được thói quen nhỏ nào của anh Lục mà người khác không biết không?”

Tuy rằng Kiều An Hảo không bị hỏi quá sâu, nhưng cũng hiểu được, nếu như mình nói ra thói quen nhỏ nào của anh, tất nhiên chẳng khác gì nói cho cả thế giới biết, mình và Lục Cẩn Niên có quan hệ không nhỏ, cho nên cô im lặng ba giây, mới mỉm cười nói: “Anh Lục bề bộn nhiều việc, bình thường lúc chúng tôi nghỉ ngơi sau khi quay phim xong, anh ấy thường ngồi ở phim trường ôm laptop để xử lý công việc, lúc hóa trang, cùng thường xuyên thấy anh ấy đang gọi điện thoại nói về công việc...”

Phóng viên liên tục đào vài cái hố, nhưng cũng chưa hỏi ra vấn đề gì, biết bới móc không được gì, cuối cùng đành phải buông tha, tiếp tục hỏi một vài vấn đề khác: “Nếu trogn tương lai có cơ hội, cô Kiều có muốn cùng Lục Ảnh đế tiếp tục hợp tác không?”

Kiều An Hảo giả vờ suy nghĩ: “Đồng ý.”

Phóng viên quay đầu, nhìn về phía Lục Cẩn Niên: “Lục Ảnh đế thì sao?”

Lục Cẩn Niên cũng không do dự: “Đồng ý.”

Phóng viên cúi đầu, nhìn một ít vấn đề mà trước khi phỏng vấn mình đã ghi lại để chuẩn bị, vì thế, hỏi Lục Cẩn Niên: “Anh Lục, tôi muốn hỏi một vấn đề cuối cùng hơi riêng tư, anh có dự tính kết hôn không?”

Lục Cẩn Niên tương đối tốt, tốc độ vừa phải: “Chuyện này tạm thời giữ bí mật.”

Phóng viên truy hỏi: “Ý này của anh, tôi cùng không thể lý giải, liệu có phải là đã có đối tượng rồi không?”

Lục Cẩn Niên giống như không nghe thấy phóng viên nói, trực tiếp không đáp lại.

Phóng viên phản ứng rất nhanh, thấy Lục Cẩn Niên không nhing, tự bào chữa cho mình bớt xấu hổ: “Xem ra anh Lục vẫn giống như trước đây, không muốn công khai chuyện riêng tư của mình, chúng ta tôn trọng ý nguyện của anh Lục, như vậy đi, chúng ta đi hỏi cô Kiều, người trong lòng cô Kiều là ai?”

Kiều An Hảo nhìn phóng viên, lông mi thật dài giống như cánh bướm, chớp hai cái, sau đó nghiêm túc mở miệng nói: “Người trong lòng tôi, là anh Lục.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.