Hôn Trộm 55 Lần

Chương 359: Hai câu “wo ai ni” (15)



Cô là người anh không thể yêu, nói một chút, anh cũng chỉ có thể nói như vậy với cô.

Cõ lẽ cả đời này cô cũng sẽ không thây, có lẽ ở tương lai sau này, lúc cô và anh không cùng nhau đồng thời xuất hiện, cô có thể từ bên trong con búp bê nhìn thấy bí mật thâm tình của anh.

Món quà mà cho tới bây giờ cũng không thể lấy tiền tài ra để suy xét giá trị, đối với Kiều An Hảo mà nói, cho dù người ta mang những thứ đắt tiền nhất trên thế giới đến trước mặt cô, đều không bằng một con búp bê bình thường mà Lục Cẩn Niên mua cho cô, cô càng nhìn càng thích con búp bê này, cuối cùng nhịn không được cầm lên chiếc điện thoại, mở ra máy chụp ảnh, đưa cho Lục Cẩn Niên: “Giúp tôi chụp một tấm.”

Lục Cẩn Niên nghe thấy Kiều An Hảo nói, lông mi dài nhẹ nhàng run rẩy, lập tức thu lại suy nghĩ của bản thân, vẻ mặt bình tĩnh vươn tay, cầm lấy di động.

Bên trong màn hình, Kiều An Hảo đang ôm búp bê, cái miệng nhỏ nhắn hơi chu ra, đôi mi thanh tú, má trắng môi hồng, rất là đáng yêu động lòng người.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm màn hình trong vài giây, mới bấm nút chụp ảnh.

Kiều An Hảo tiếp nhận lại điện thoại, liếc mắt đánh giá tấm ảnh một cái, hết sức hài lòng, vẻ mặt đắc ý một chút, sau đó liền mở facebook ra, tải lên ảnh chụp, viết một câu: “Đi sau quà sinh nhật đáng yêu mà tôi nhận được, là câu nói chúc tôi sinh nhật vui vẻ…” Cuối cùng Kiều AN Hảo còn điền một hàng biểu tượng mỉm cười.

Lục Cẩn Niên ngồi bên cạnh, chứng kiến thu hết toàn bộ hành động của Kiều An Hảo vào đáy mắt, trên mặt của anh cũng không co nhiều biến hóa, chỉ ôn hòa mở miệng: “Về Cẩm Tú Viên trước đi.”

“Được.” Kiều An Hảo không hề do dự trả lời, thấy chiếc điện thoại cầm trong tay rung lên, liền cúi đầu nhìn lại, là bình luận của Tống Tương Tư: “Tiểu Kiều, sinh nhật vui vẻ.”

Facebook của Kiều An Hảo, bây giờ có không ít fan, những người quan hệ khá tốt vơi cô trong đoàn phim cũng vào bình luận, tin tức phát ra chưa đến một phút, liền co không it người vào bình luận chúc mừng, gần đây bên trong trang của cô, nhiệt độ vô cùng cao.

Xe chạy nhanh trên đường cao tốc gặp đền đỏ, Lục Cẩn Niên giẫm lên phanh lại, xe dừng lại, hai mắt anh nhìn vào di động, sau đó ngon tay bấm bấm vài cái, lúc hết đền đỏ đến đền xanh, Luc Cần Niên buông điện thoại di động xuống, chuyển tay lái, quẹo phải.

Di động của Kiều An Hảo có liên tiếp tiếng “Leng keng”, cô cảm thấy phiền một chút, liền muốn tắt máy đi, kết quả vừa mở lên màn hình, liền nhìn thấy bình luận của Lục Cẩn Niên, chỉ đơn giản bốn chữ: “Sinh nhật vui vẻ.”

Trong lòng Kiều An Hảo nhất thời cảm thấy ấm áp, cô quay đầu, nhìn xuyên qua gương chiếu hậu thấy Lục Cẩn Niên đang hêt sức chăm chú lái xe, cắn cắn môi, trả lại Lục Cẩn Niên một câu: “Cám ơn.”

Trả lời xong, Kiều An Hảo cảm thấy bản thân giống như có chút nổi bật, vì thế liền trả lời thêm một cố người như Trình Dạng, Tông Tương Tư, đạo diễn…

Một lần nữa gặp đèn đỏ, Lục Cẩn Niên lại cầm nên di động, ở bên trong rất nhiều tin tức, thấy trả lời của Kiều An Hảo, vì thế đáp lại hai câu: “Khách sáo.”

Kiều An Hảo vừa xoát bình luận, kết quả nhìn thấy hai chữ này khóe môi hơi câu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.