Hôn Trộm 55 Lần

Chương 386: Anh cảm thấy tôi có chỗ nào không tốt? (16)



“Tôi đã nói là tôi không có việc gì, không cần lãng phí nhiều tiền cùng thời gian để ở trong bệnh viên.” Giọng nói ngây thơ của Kiều An Hảo, mang theo vài phần oán thầm nói một câu, sau đó tùy ý xem tờ giấy xét nghiệm một chút, rồi cuốn cuốn nhét vào trong túi của mình, ngẩng đầu, khóe mắt dư quang còn nhìn ví tiền của Lục Cẩn Niên, mở miệng hỏi: “Làm sao vào lâu như vây?”

Sắc mặt Lục Cẩn Niên không thay đổi, gơn sóng không sợ hãi nói: “Bác sĩ nói có việc, nghe cái điện thoại.”

“Uh.” Kiều An Hảo ra vẻ rất tin tưởng, cùng Lục Cẩn Niên đi về phía thang máy.

Ra bệnh viện, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên bắt một chiếc taxi, lúc nói với tài xế đi đâu, Kiều An Hảo giành nói trước: “Cẩm Tú Viên.”

Tài xế không có lên tiếng, khởi động xe, Kiều An Hảo quay đầu nhìn Lục Cẩn Niên, nói: “Cũng không mang xe, bây giờ không tiện về đoàn làm phim, về nhà trước đi, ngày mai giậy sớm hãy về đoàn làm phim.”

Lục Cẩn Niên “Uh.” một tiếng, không có ý kiến gì.

Má Trần thấy Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo trở về, cao hứng dị thường, vừa hỏi hai người buổi chiều ăn cơm chưa, vừa đi vào phòng bếp bận rộn.

Lúc chờ taxi, mặc dù là chạng vạng, nhưng thời tiết vẫn khô nóng như trước, cả người Kiều An Hảo toàn mồ hôi, cho nên vừa tới phòng ngủ, liền đi vào phòng thay quần áo cầm áo ngủ, đi tắm rửa, cô cầm chiếc khăn mặt ướt từ trong phòng tăm đi ra, nhìn thấy Lục Cẩn Niên đã cởi ra tây trang ngồi ở trên sô pha nhìn màn hình di động, sau đó lên tiếng hỏi: “Anh có muốn tắm rửa một cái hay không?”

Lục Cẩn Niên gật đầu một cái, để điện thoại di động xuống, đi vào phòng thay quần áo, cởi quần, quấn một cái khăn tắm, rồi đi vào phòng tắm.

Kiều An Hảo nghe tiếng nước chảy từ trong phòng tăm truyền đến, lập tức nắm khăn tắm, tay chân nhẹ nhàng đi vào phòng thay quần áo, sau đó nhặt lên quần áo bẩn của Lục Cẩn Niên, sờ soạng hai cái, lấy ví tiền ra, nhìn thấy bên trong có một loạt danh thiếp của các nhà hàng và khách sạn…Thẻ bạch kim, còn có một ít tiền mặt, cô mở ra một ngăn khác của ví, thấy bên trong có một tờ giấy trắng, rút ra ngay lập tức, mở ra, tên của mình lập tức đập vào mắt.

Đó là báo cáo về kiểm tra tử cung của cô, phía dưới có một hàng chữ viết tay của bác sĩ, tuy rằng viết thật sự rất ngoáy, nhưng vẫn có thể phân biệt là chữ gì: không có máu tụ, độ dày bình thường, sau giải phẫu khôi phục rất tốt.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm không ngừng vang lên, Kiều An Hảo run run nắm tờ giấy trong tay, tim của cô cảm giác được, giống như bị cái gì đó chém thành hai nửa, máu chảy thành sông.

Không biết qua bao lâu, Kiều An Hảo không còn nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tăm nữa, liền tranh thủ gấp tờ giấy lại như cũ, bỏ trở lại vào ví tiền của Lục Cẩn Niên, kéo khóa ngăn lại, bỏ túi tiền vào túi quần Lục Cẩn Niên như trước, sau đó mang quần áo bẩn bỏ lại cái sọt, rồi vội vàng đi ra phòng thay quần áo, rất nhanh đã ngồi trước bàn trang điểm, có chút bối rối cầm máy sấy tóc, bật nguồn điện, sấy tóc.

Kiều An Hảo chỉ mới sấy hai cái, Lục Cẩn Niên đã đi ra từ phòng tắm, thay một bộ quần áo ngủ đơn giản, tóc ngắn bị lau khô một nửa, nhìn thấy Kiều An Hảo đang sấy tóc, liền đi tới, tự nhiên cầm lấy máy sấy tóc, thổi giúp cô.

Kiều An Hảo căn bản không giám nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ cúi thấp đầu, khiến cho tóc dái che khuất khuân mặt mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.