Hôn Trộm 55 Lần

Chương 429: Anh âm thầm làm bạn(16)



Hết lần này tới lần khác âm thanh bình tĩnh của Tống Tương Tư trên TV truyền tới: “Chúng ta chia tay đi….”

Hứa Gia Mộc nắm chặt chai bia trong tay, khiến cho chai bia có chút vặn vẹo, bia tràn ra khỏi chai, tràn đầy trên tay của anh, anh lại thấn thần nhìn chằm chằm màn hình lớn, cảm xúc ở đáy mắt quay cuồng, sau đó liền giơ lên bình rượu,uống một hơi không còn một ngụm, rồi tùy tiện ném chai bia lên bàn, đứng lên, đi ra ghế lô.

Lúc Hứa Gia Mộc từ trong phòng rửa tay đi ra, cửa phòng 1005 bị mở ra, Tống Tương Tư mặc một chiếc váy ngắn bó sát người từ bên trong đi ra, tầm mắt hai người va chạm chỉ trong một giây, tầm mắt liền ăn ý tách ra, giống như căn bản không có nhìn thấy đối phương, hai người nhìn thẳng phía trước, rất cao ngạo bất động thanh sắc quan sát xung quanh..

Hứa Gia Mộc nghe thấy tiếng giày cao gót phía sau mình “Tháp tháp tháp” âm thanh dần biến mất không thấy, bước chân vốn đang đi bỗng dưng ngừng lại, đứng ở chỗ đó đó một lúc lâu, sau đó lấy ra di động, gọi một cuộc điện thoại, qua một lát, cửa phòng 1005 phía sau mở ra, một người mặc một bộ tây trang màu xám bạc, từ bên trong đi ra:“Hứa thiếu gia, ở đây.”

Sắc mặt Hứa Gia Mộc bất động vội bước chân, cùng người mặc tây trang màu xám bạc kia vào phòng 1005.

Trong phòng đèn màu rực rỡ, ngồi bên trong có không ít cả trai lẫn gái, hai nữ nhân viên phục vụ đang ngồi bên cạnh một người đàn ông trung niên ca hát, người đàn ông trung niên rõ ràng là đang chọc ghẹo, lại đối với microphone bày ra một bộ dáng thâm tình:“Em là của ta tiểu nha tiểu táo, yêu em như thế nào cũng không quá nhiều......”

Hứa Hứa Gia Mộc từ nhỏ chính đã ở trong vòng thương trương hỗn độn ở kinh thành , lúc anh còn rất nhỏ, Hàn Như Sơ đã bắt đầu mang theo anh tham gia các loại yến hội, vì để cho anh có thể kết bạn với nhiều người, tuy rằng nói ra có chút giả dối, nhưng là Hứa Gia Mộc đối nhân xử thế, kinh thành những kẻ có tiền, tuy anh không thể nói trăm phần trăm hoàn toàn quen biết, nhưng mà cũng hiểu biết được 90%, cho nên trong phòng có năm người đàn ông này, Hứa Gia Mộc đều biết, trong đó còn có hai người tự xưng là diễn viên , Hứa Gia Mộc hôn mê tám tháng, cũng không có biết.

Người đàn ông đang ca hát nhìn thấy Hứa Gia Mộc tiến vào, liền buông xuống microphone, gọi quản lý Cung Vàng Điện Ngọc lại đây.

Tuy rằng Hứa Gia Mộc đã vài tháng không có đến đây, nhưng mà quản lý không dám có chút chậm trễ đối với Hứa Gia Mộc , rất ân cần kêu vài cô gái trong điếm gọi tới, đứng một loạt trước mặt ở Hứa Gia Mộc , mặc anh ta chọn lựa.

Hứa Gia Mộc lười biếng tựa vào trên ghế sa lon, ánh mắt quét một lượt qua các cô gái đứng trước mặt, lại thủy chung không có ý muốn lên tiếng, giống như là đang chờ đợi cái gì.

Quản lý đứng ở một bên, bồi cười, cũng không dám thúc giục.

Một người đàn ông ngồi ở bên cạnh Hứa Gia Mộc, ôm một cô gái dịu dàng, tiến đến bên người Hứa Gia Mộc, chỉ hai cái, lên tiếng đưa ra ý kiến:“Này, còn có người kia, thật không tệ......”

“Phải không?” Hứa Gia Mộc nhẹ nhàng hỏi lại một câu, vừa dứt lời, cửa phòng liền bị đẩy ra, bởi vì vừa nãy trốn rượu, cho nên Tống Tương Tư tìm lấy cớ đi toilet hiện tại đã trở về, lúc cô đẩy cửa, đáy lòng còn thầm mắng nếu không phải bọn họ trả người đại diện thương hiệu cao cô mới không muốn xã giao với những người này, nàng dùng sức cắn chặt răng, kết quả liền nhìn Hứa Gia Mộc ngồi ở chính giữa ghế sô pha, đáy mắt thoáng hiện một tia khác biệt,

mọi người còn chưa kịp nói chuyện, tay Hứa Gia Mộc trong lúc bất chợt nâng lên, lung lay hai hạ, liền rơi xuống trên người của cô:“Liền này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.