Hôn Trộm 55 Lần

Chương 562: Yêu em 13 năm [32]



“Tôi có chuyện muốn nói với cô ấy.” Lục Cẩn Niên dừng một lát, lại hỏi: “Cô có biết bây giờ cô ấy đang ở đâu không?”

Kiều An Hạ luôn luôn thông minh, dựa theo bộ dạng lo lắng của Lục Cẩn Niên, cô có thể mơ hồ đoán được hẳn là Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo xảy ra hiểu nhầm gì đó, hơn nữa thoạt nhìn hình như Lục Cẩn Niên thoạt không ngủ một đêm, hình như là tối hôm qua dầm mưa, sợ là luôn luôn đi tìm hoặc chờ Kiều An Hảo đi? Chỉ là, anh cũng không biết, Kiều An Hảo trượt chân từ trên thang lầu té xuống, hai giờ trước vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, vẫn còn hôn mê bất tỉnh trong trạng thái quan sát......

Ý tưởng này đó, hiện lên rất nhanh ở trong đầu Kiều An Hạ, chỉ cần cô mở miệng, là Lục Cẩn Niên có thể tìm được Kiều An Hảo.

Kiều An Hạ không có trực tiếp trả lời vấn đề của Lục Cẩn Niên, mà là phỏng đoán hỏi: “Kiều Kiều bởi vì chuyện của Hứa thị chuyện, nháo mâu thuẫn với anh sao?”

Lục Cẩn Niên không có trả lời, nhưng mà động tác mím chặt môi của anh, làm cho Kiều An Hạ biết bản thân đoán đúng rồi.

Kiều An Hạ trầm mặc theo khoảng nửa phút, lần này mở miệng tuy rằng nói là câu hỏi, nhưng mà ngữ khí thập phần khẳng định: “Anh không nghĩ mất đi Kiều Kiều, cho nên mới tới tìm tôi, hỏi Kiều Kiều ở đâu, đúng hay không?”

Lục Cẩn Niên vẫn là không có lên tiếng.

Vừa lúc người phục vụ bưng hai chén cà phê đến.

Kiều An Hạ thấp giọng nói một câu “Cám ơn”, đợi đến khi người phụ vụ đi, quấy cà phê một chút, bưng lên uống một ngụm, sau đó liền tự nhiên mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, muốn tôi nói cho anh Kiều Kiều ở nơi nào, không phải là không thể được, nhưng mà điều kiện tiên quyết là, anh phải trả lời tôi một vấn đề.”

Lục Cẩn Niên cũng không có động cà phê ở trước mặt, ở trong nháy mắt Kiều An Hạ nói câu nói kia, anh không hề do dự gật đầu đồng ý: “Cô hỏi đi.”

Kiều An Hạ hít sâu một hơi, ngữ khí bình tĩnh nói: “Tôi biết, trước khi Hứa Gia Mộc tỉnh lại không lâu, người đóng giả làm vợ chồng với Kiều Kiều là anh, tôi muốn hỏi anh một vấn đề, đó là, nếu lúc trước người có hôn ước với Hứa Gia Mộc là tôi, đổi thành anh và tôi giả làm vợ chồng, quan hệ hiện tại của anh và tôi, có phải sẽ gần hơn một tí hay không?”

Lục Cẩn Niên vừa định mở miệng trả lời vấn đề này, Kiều An Hạ lại giành mở miệng trước: “Lục Cẩn Niên, anh có biết tôi muốn nghe đáp án như thế nào, chỉ cần anh trả lời, tôi liền lập tức nói cho anh Kiều Kiều ở nơi nào.”

Lục Cẩn Niên biết lời nói của Kiều An Hạ ám chỉ là cái gì, đáy mắt anh một đêm chưa ngủ, che kín tơ máu hồng, nhìn chằm chằm Kiều An Hạ, trên mặt không có nửa phần do dự hoặc chần chờ mở miệng nói: “Nếu lúc trước người có hôn ước với Hứa Gia Mộc là cô, tôi sẽ không đồng ý với bọn họ đóng vai Hứa Gia Mộc.”

Khóe môi Kiều An Hạ gợi lên một chút cười khẽ, cô rũ mi mắt xuống, nhìn thoáng qua cà phê trong ly, một lát sau, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên hỏi: “Lục Cẩn Niên, chỉ cần anh nói ra một chữ, tôi liền lập tức nói cho anh Kiều Kiều ở nơi nào......”

Lục Cẩn Niên không đợi Kiều An Hạ nói hết lời, liền từ trên ghế đứng lên, ngữ điệu thản nhiên nói một câu “Thật có lỗi”, sau đó đặt tiền mặt lên bàn, chuẩn bị đi.

Kiều An Hạ nhìn thấy hành động như vậy của Lục Cẩn Niên, cũng rất nhanh đứng lên theo: “Lục Cẩn Niên, anh đã quên mục đích anh đến tìm tôi sao?”

Vẻ mặt Lục Cẩn Niên không có gì thay đổi xoay người.

Kiều An Hạ vội vàng vươn tay, bắt lấy cánh tay của Lục Cẩn Niên: “Anh chỉ cần lừa gạt tôi, là có thể biết Kiều Kiều rơi xuống ......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.