Hôn Trộm 55 Lần

Chương 666: Tin nhắn trong điện thoại di động (17)



Editor: Xiu Xiu

“Cô gái? Không phải cô muốn tìm anh Lục sao? Đi lối này.” Chàng trai thấy Kiều An Hảo đứng tại chỗ, chỉ ngây ngốc hồi lâu không phản ứng, vì thế liền lễ phép lên tiếng nhắc nhở một câu.

Kiều An Hảo trắng xanh cả mặt, chần chừ gật gật đầu với chàng trai, mất hồn vía đi theo anh ta đến chỗ thang máy.

Chàng trai giúp cô quét thể, đi lên tầng cao nhất, lại hướng về phía cô mỉm cười nói số phòng, sau đó rời đi.

Kiều An Hảo một người đứng trong thang máy bốn phía lạnh lẽo, nhìn con số màu đỏ không ngừng nhảy động, tốc độ đập của trái tim cũng vì thế mà bắt đầu biến hóa.

Từ tầng một lên đến tầng cao nhất, thời gian chỉ mất khoảng 3 phút, nhưng Kiều An Hảo lại cảm thấy dài như cả thế kỷ, cửa thang máy mở ra, cô đứng bên trong vẫn chậm chạp không muốn nhúc nhích, mãi đến khi còi báo động vang lên, cửa chuẩn bị đóng lại, cô mới vươn tay, ấn nút mở cửa, từ từ đi ra.

Hành lang trải thảm đỏ cực kỳ an tĩnh, Kiều An Hảo chăm chú nhìn bảng hướng dẫn trước mặt, hít một hơi thật sâu, quẹo trái, vòng qua hết phòng này đến phòng khác, lại quẹo phải, đến cuối cùng, cũng đến phòng 1002.

Kiều An Hảo nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt mình, nâng tay lên nhiều lần, lại như cũ vẫn không dám nhấn chuông.

Lục Cẩn Niên ở bên trong, còn có một người phụ nữ ngoại quốc… Anh sớm đến đây, hiện giờ bọn họ đang làm gì?

Kiều An Hảo thật sự không muốn mình giống như một người hay ghen bóng gió, suy đoán lung tung như vậy, nhưng là giờ khắc này, đầu óc của cô không dừng lại được, cô cảm thấy bản thân cực kỳ mâu thuẫn, một bên nói phải tin tưởng Lục Cẩn Niên, một bên lại không thể khống chế được tưởng tượng hình ảnh anh và người phụ nữ kia ngủ cùng một chỗ.

Anh và cô xa nhau bốn tháng, anh đều ở Mỹ, rốt cuộc anh đã gặp những ai?

Anh tặng cho cô búp bê sứ, rõ ràng thâm tình như thế, anh cũng kết hôn với cô rồi…

Kiều An Hảo cảm thấy mình thật cố chấp, đã đến đây rồi, lại muốn tận mắt nhìn thấy mới bằng lòng bỏ qua.

Đúng vậy, chính là muốn tận mắt nhìn thấy, cô vẫn không thể tin, người đàn ông của mình, người cô rất yêu, lại phản bội mình.

Cho dù là, cho dù là anh phản bội mình… cô cũng cần mang anh về nhà… đây là chồng của cô, có pháp luật bảo vệ một cách hợp pháp!

Kiều An Hảo nghĩ đến đây, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, sau đó dưới đáy lòng lần lượt đếm đến ba, lại đột nhiên cắn răng một cái, hung hăng gõ cửa.

Kiều An Hảo không biết mình dùng nhiều sức thế nào để gõ cửa, mãi đến khi gõ thấy đau đớn, mới nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh quen thuộc, giọng của Lục Cẩn Niên: “Ai vậy?”

Kiều An Hảo không lên tiếng, chỉ dùng lực đập cửa, đột nhiên cửa bị kéo ra, tay cô rơi vào không trung, cúi đầu, lặng im tầm nửa phút, mới ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Cẩn Niên quần áo chỉnh tề, đứng trước mặt mình, lông mày của anh nhíu lại, đáy mắt mang theo sự kinh ngạc, như là cực kỳ buồn bực sao cô có thể đến chỗ này.

Kiều An Hảo vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên một lúc, sau đó tầm mắt nhìn qua vai của anh, nhìn vào trong phòng, phát hiện trên bàn có hai chai rượu đỏ, còn có một hộp thuốc lá và áo khoác tây trang của anh tùy ý ném trên ghế sofa.

Đôi mắt đen láy của cô bắt đầu nhìn qua nhìn lại hai ba lần, sau đó mới chống lại ánh mắt thâm thúy của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.