Ba phút sau khi hai bài đăng này được đăng lên, Weibo bị tê liệt.
Các fan sôi nổi chuyển sang Weibo của hai người bình luận, bàn luận rôm rả trong nhóm---
[Vãi nồi, em gái công khai quan hệ rồi!]
[Tổng giám đốc Tưởng cũng đăng rồi!]
[Mẹ nó, còn chọn đúng thời điểm 131452 để đăng, chua chết tôi rồi!]
[Hóa ra hotsearch hồi sáng là thật, em gái quá dũng cảm, trực tiếp thừa nhận luôn.]
[Em gái làm việc gì cũng rất dứt khoát, có lẽ nhìn thấy antifan sủa lung tung cho nên ngại phiền.]
[Tôi không ngờ cô ấy và Tổng giám đốc tưởng lại ở bên nhau, trước đây tôi còn cảm thấy cô ấy với Bạc Thanh Trạch là một cặp mới đúng QAQ]
[Lầu trên, tôi vừa xem xong “Nguyệt Mãn Tây Lâu”, lọt hố vợ chồng Thu Yên. Tan vỡ/]
[Tôi cảm thấy em gái công khai vào lúc này không tốt lắm, dù sao bộ phim vừa mới ra mắt, cô ấy lại đi hủy CP, sẽ bất lợi cho sự nghiệp của cô ấy.]
[+1 Thời điểm công khai không thích hợp.]
Các fans sự nghiệp rầu thối ruột, chẳng mấy chốc đã tám ra 99+ tin nhắn.
Tưởng Kiêu cuối cùng cũng leo xong cầu thang, trong nhóm lại xuất hiện một thông báo: “Weibo đã vào lại được rồi, mọi người mau vào khống bình, đừng để antifan có cơ hội!”
Mọi người trong nhóm đua nhau chạy vào Weibo.
Khi Tạ Thanh Di thay quần áo xong và bước ra từ phòng thay đồ, liền nhìn thấy Tưởng Kiêu đang nhìn chằm chằm vào điện thoại với vẻ mặt nghiêm túc.
“Sao vậy?” Cô hỏi.
Tưởng Kiêu nhướng mắt: “Fans của em rất quan tâm đến em.”
Không ngờ anh đột nhiên nói như vậy, Tạ Thanh Di hơi sửng sốt, cười nói: “Tất nhiên rồi, fans của em đều là những tiểu thiên sứ đó, nếu không có sự ủng hộ thường xuyên của họ, em cũng không ở trong giới showbiz rách nát này lâu như vậy.”
Về nhà sống cuộc sống trong nhung lụa của một thiên kim tiểu thư không sướng sao?
“Sao tự dưng anh lại nói đếnchuyện này?”
Tạ Thanh Di đi về phía anh, liếc nhìn màn hình điện thoại: “Weibo bây giờ rất loạn đúng không?”
Tưởng Kiêu: “Ừ.”
Tạ Thanh Di tập mãi đã thành quen, nhún vai nói: “Đừng xem nữa, dù sao chúng ta cũng đã đáp lại rồi, nếu dư luận có vấn đề gì thì chị Gia sẽ gọi điện đến.”
Cô nói tiếp: “Em đói rồi, chúng ta ra ngoài ăn cơm thôi.”
Tưởng Kiêu cất điện thoại, dọn dẹp một chút rồi hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Trước khi lên thang máy, Tưởng Kiêu đột nhiên nói: “Hiện tại không phải thời điểm thích hợp để công khai.”
Tạ Thanh Di hả một tiếng, kỳ quái nhìn anh: “Sao anh lại nói thế?”
Tưởng Kiêu cụp mắt: “Phim của em vừa mới ra mắt.”
“Thì sao.” Tạ Thanh Di không quan tâm: “Em và Bạc Thanh Trạch chưa bao giờ chủ động xào CP, hai người bọn em chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi.”
Cô thừa nhận, công khai yêu đương vào lúc này quả thật có bất lợi đối với việc tuyên truyền phim nhưng yếu tố quyết định chất lượng một bộ phim chưa bao giờ là việc nam nữ chính có lăng xê yêu đương hay không.
“Là anh làm liên lụy đến em.” Tưởng Kiêu trầm giọng nói.
Tạ Thanh Di đã hiểu tại sao vừa rồi anh lại im lặng như vậy, hóa là là đang tự trách mình.
“Chuyện này liên quan gì đến anh, ảnh là bị paparazzi chụp, cũng là do họ đăng lên Weibo.”
Cô khoác tay anh, giả vờ tức giận: “Sau này anh đừng nói những câu như liên lụy hay không liên lụy nữa, em không thích nghe.”
Nhìn khuôn mặt phòng lên của cô, Tưởng Kiêu cong khóe miệng: “Được, về sau không nói nữa.”
Tạ Thanh Di hài lòng: “Anh thử nghĩ về những chỗ tốt mà xem, bây giờ chúng ta công khai rồi, sau này có hẹn hò cũng không cần phải lén la lén lút nữa, có thể quang minh chính đại yêu đương, rải thức ăn chó, hơn nữa anh là bạn trai danh chính ngôn thuận của em, anh không vui sao?”
“Vui.”
Tưởng Kiêu bị biểu cảm phong phú của cô lây nhiễm, đưa tay lên xoa tóc cô: “Anh rất vui.”
Tạ Thanh Di cong mắt cười: “Chẳng thế!”
***
Hôm nay, sự kiện lớn nhất trên Weibo không phải gì khác mà chính là chuyện Tạ Thanh Di công khai yêu đương.
Giang cư mận ban đầu thì ngạc nhiên, sau đó bắt đầu đi đào bới lai lịch của bạn trai Tạ Thanh Di, càng đào, họ càng ngạc nhiên.
Không ngờ người này không chỉ là đại lão nổi tiếng trong giới tài chính mà còn là trai độc nhất của nhà họ Tưởng ở Bắc Kinh, mà năm ngoái, vị thái tử gia này bất ngờ từ chức ở tập đoàn Quang Linh, dứt khoát chuyển trọng tâm sự nghiệp sang Thượng Hải.
Trong lúc nhất thời, gian cư mạng thi nhau bổ não---
[Không lẽ anh ta cãi nhau với gia đình là vì xqy?]
[Rất có thể, nói cho cùng, một gia tộc siêu cấp hào môn như nhà họ Tưởng ở Bắc Kinh, con dâu tương lai nhất định phải là một tiểu thư hào môn danh giá, làm sao có thể chấp nhận con dâu là một ngôi sao trong giới showbiz?]
[Tai tiếng của kỹ nữ Nguyệt Lượng nhiều như vậy, giới hào môn cũng không phải người mù, cưới loại người như này về nhà chẳng phải đang hủy hoại thanh danh sao?]
[Ngoài khuôn mặt ưa nhìn ra thì cô ta còn có ưu điểm gì khác chứ? Với cái tính cách ra vẻ bá đạo kia, cho người trong thôn chúng tôi chúng tôi cũng không thèm.]
[Cười chết đi được, bạn lầu trên nói buồn cười vãi ra, xqy sẽ nhìn trúng người trong thôn các người sao? Tự đái một bãi rồi soi cái bản thân mình đi.]
[Chỉ có mình tôi theo đuổi tình yêu tuyệt đẹp này sao? Oa oa oa, công tử nhà giàu vì hồng nhan, không tiếc cãi nhau với người nhà, đây không phải chính là ngôn tình hay thấy trên Tấn Giang sao.]
[Lầu trên tỉnh táo lại đi, trong tình huống gia đình hai bên không môn đăng hộ đối, Thái Tử gia chơi chán rồi sẽ trở về kết hôn theo sự sắp xếp của gia đình thôi.]
[Tôi cược 5 đồng rằng mối quan hệ này không kéo dài được một năm, xqy chắc chắn sẽ bị đá.]
Đại học A Thượng Hải, ký túc xá nữ.
Tiểu Ngư hôm nay ở trên mạng dỗi antifan suốt một ngày, tâm trạng muốn suy sụp.
Nhìn thấy cánh cửa ký túc xá phòng mình đang mở, cô bản thân của mình thì xách túi ti túi nhỏ trở về, vẻ mặt cô ấy lập tức thay đổi.
Cô ấy đặt điện thoại xuống, hỏi thẳng: “Mẫn Mẫn, những tấm ảnh ngày hôm qua… Có phải do cậu leak ra ngoài không?”
Nữ sinh tóc dài được gọi là Mẫn Mẫn sắc mặt có chút thay đổi nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, nhỏ giọng trấn an: “Tiểu Ngư, cậu đừng kích động.”
Cô ta đặt những chiếc túi to túi nhỏ lên bàn, lấy từ trong đống đấy ra một chiếc túi được đóng gói tinh xảo: “Đây, cho cậu.”
Tiểu Ngư sững sờ, vừa mở ra thì thấy bên trong là một chiếc điện thoại loại mới, giá trị hơn nghìn.
Thấy cô ấy sững sờ, Mẫn Mẫn nói: “Chẳng phải cậu luôn muốn mua một chiếc điện thoại mới sao? Dùng cái này đi.”
Tiểu Ngư cũng nhớ lại, cau mày nhìn Mẫn Mẫn: “Cậu có ý gì?”
“Đúng vậy, những bức ảnh đó là do tớ bán cho account marketing…”
Mẫn Mẫn ven tóc, thản nhiên nói: “Tạ Thanh Di là người của công chúng, nếu cô ta được hưởng quyền lợi của một ngôi sao thì cũng phải phải chuẩn bị sẵn tâm lý sinh hoạt cá nhân sẽ bị phơi bày ra ánh sáng. Cho dù tớ không bán những bức ảnh này đi, thì chuyện cô ta yêu đương ngầm cũng sẽ bị phơi bày thôi, đó chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, loại chuyện như vầy vốn là không thể giấu được.”
Tiểu Ngư không ngờ cô ta lại thừa nhận, hơn nữa còn nói một cách đúng lý hợp tình như thế.
“Nhưng cậu là bạn của tớ.” Tiểu Ngư trợn to mắt, vẻ mặt đau lòng: “Từ ngày đầu tiên chúng ta trở thành bạn cùng phòng, cậu đã biết tớ là fan của cô ấy rồi, cậu phơi bày sinh hoạt cá nhân của idol tớ, cậu có nghĩ đến cảm nhận của tớ không?”
Hơn nữa tối hôm qua, chính cô ấy là người đầu tiên nhận ra Nguyệt Lượng.
Điều này không khác gì cô ấy đưa cho Mẫn Mẫn một con dao, để tổn thương chính idol của mình.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Tiểu Ngư, Mẫn Mẫn cảm thấy hơi chột dạ, thì thào: “Không phải tớ cũng mua cho cậu một cái điện thoại sao… Đu idol thì đu idol, cậu cũng đâu cần phải thật lòng như vậy, dù sao cô ta cũng đâu biết là do cùng ta làm đâu.”
“Ai thèm điện thoại của cậu chứ!”
Tiểu Ngư tức giận nhét điện thoại lại vào tay Mẫn Mẫn: “Cậu không hiểu idol có ý nghĩa như thế nào đối với fans chúng tôi!”
Mẫn Mẫn lẩm bẩm: “Đến mức thế sao…”
Đầu óc của đám người đu idol đúng là không bình thường. Cô ta thầm nghĩ.
“Bỏ đi, là tôi nhìn lầm cậu.”
Tiểu Ngư hít một hơi thật sâu, không thèm nhìn Mẫn Mẫn, quay người chạy ra khỏi ký túc xá.
Mẫn Mẫn giật mình: “Cậu đi đâu vậy?”
Tiểu Ngư không quay đầu lại: “Tôi đi tìm quản lý ký túc xá xin đổi phòng ngủ, về sau tôi với cậu không còn là bạn nữa!”
***
Lần này chuyện tình cảm của Tạ Thanh Di bị phơi bày ra ánh sáng, có người vui, có người buồn.
Trong biệt thự của nhà họ Tạ, Bùi Cảnh Yên đã tiếp điện thoại suốt cả buổi chiều.
Nhóm bạn bè thân thích nhìn thấy hotsearch kia, họ không liên lạc được với Tạ Thanh Di nên đổi sang tìm bà.
Khi biết Tạ Thanh Di thật sự hẹn hò với Tưởng Kiêu, hầu hết nhóm bạn bè thân thích đều tặc lưỡi: “Ánh mắt của đứa bé Nguyệt Lượng này không tệ, rất biết chọn!”
Bùi Cảnh Yên tất nhiên là cười đồng ý với lời này.
Thật ra, nếu bỏ qua xuất thân của Tưởng Kiêu, bà cũng rất hài lòng với người con rể này.
Không lâu sau đã tới thời gian dùng bữa tối, hôm nay Tạ Minh Duật cũng ăn cơm ở nhà.
Trên bàn cơm, Bùi Cảnh Yên cùng chồng và con trai nói về chuyện Nguyệt Lượng công khai yêu đương, cảm thán: “Giới trẻ ngày nay yêu đương quá cao điệu rồi, còn gây ra động tĩnh như vậy, đến cả mẹ tôi cũng gọi điện hỏi tôi xem có phải là định chuẩn bị đính hôn rồi không?”
Bàn tay đang cầm đũa của Tạ Luân khựng lại: “Còn sớm.”
Bùi Cảnh Yên: “Tôi cũng biết là như vậy nhưng ông biết đấy, các cụ toàn lo lắng mình không sống được bao lâu, hy vọng sớm được nhìn thấy tiểu bối thành lập gia thất.”
Tạ Luân: “Nguyệt Lượng còn nhỏ, nếu mẹ vợ muốn nhìn thấy tiểu bối kết hôn thì có thể đi giục Bùi Hiên.”
Bùi Hiên là cháu trai bên ngoại của Bùi Cảnh Yên, sắp ba mươi mà chưa có lấy một cô bạn gái, theo lời của bà cụ Bùi, mỗi lần nhìn thấy anh ta về nhà ăn tết một mình là lại đau hết cả đầu.
Nhắc đến Bùi Hiên, Bùi Cảnh Yên lại đưa mắt nhìn sang Tạ Minh Duật đang cúi đầu ăn cơm: “Minh Duật.”
Tạ Minh Duật: “…”
Có cảm giác không ổn.
Quả nhiên, ngay sau đó anh đã nghe mẫu thân đại nhân nói: “Em con đã tìm được bạn trai rồi, sao con không có lấy một cô bạn gái vậy? Lớn lên thì cũng đẹp trai đấy, mặt mũi đâu đến nỗi nào, con đừng giống như bố con đến hơn 30 tuổi mới kết hôn--- Năm đó suýt nữa mẹ không chịu gả cho ông ấy vì chê ông ấy lớn tuổi đấy.”
Một câu, công kích cả hai người đàn ông.
Bố con nhà họ Tạ: “…”
Hàm hồ có lệ vài câu, Tạ Minh Duật ăn cơm nước xong, vội vàng dứng dậy rời đi: “Bố, mẹ, con về phòng làm việc tiếp.”
Khi con trai rời đi, Tạ Luân nheo mắt nhìn vợ: “Chê tôi già rồi?”
Sống lưng Bùi Cảnh Yên lạnh toát, vội vàng đứng dậy: “Ai da, Minh Duật, đợi mẹ với---”
***
# Tạ Thanh Di yêu đương #
Hotsearch đã treo ở trên bảng hotsearch hai ngày, nhiệt độ cũng giảm dần theo thời gian.
Cho dù fans có chập nhận hay không thì đây cũng là chuyện ván đã đóng thành thuyền, cả hai bên cũng hào phóng thừa nhận là đang yêu đương, họ làm fans không có tư cách để chỉ trích.
Họ đều là người lớn rồi, có yêu đương thì đâu có gì sai.
Ngược lại, antifan của Tạ Thanh Di vẫn nhảy nhót rất hăng say---
Đặc biệt là sau khi công khai, thỉnh thoảng Tạ Thanh Di lại đăng Weibo show ân ái, ví dụ như bạn trai tặng hoa, bạn trai tự tay làm viên đường nâu, sườn mặt bạn trai đang sơn móng tay cho cô, đi du lịch cùng bạn trai ở nới đất khách…
Antifan: Đây không phải là bộ não tình yêu đơn thuần sao?
Vì vậy, dưới mỗi bài đăng trên Weibo, chắc chắn sẽ có những dòng bình luận như sau: [Yêu đương không có kết cục tốt đẹp đâu, mấy thiếu gia hào môn chỉ muốn có món đồ chơi mới mẻ để chơi thôi, đợi người ta chơi chán rồi chính là lúc cô ta phải khóc.]
Tất nhiên, mỗi khi bình luận kiểu này xuất hiện kiểu gì cũng bị fans dỗi ngược lại.
Nhưng cũng có không ít fans không khỏi lo lắng trong lòng, sợ em gái sa vào quá sâu, nhỡ đâu thật sự chia tay, chỉ sợ cô sẽ không chịu nổi đả kích.
Với tư cách là fans, điều bọn họ có thể làm chỉ là bình luận và gửi nhiều tin nhắn riêng cho em gái, cổ vũ em gái đóng nhiều phim hơn, cố gắng phát triển sự nghiệp kiếm tiền.
***
Hè đi đông tới, ngày tháng trôi qua thật nhanh.
Chớp mắt cái đã đến giữa tháng 11, Tạ Thanh Di nghênh đón sinh nhật lần thứ 22, đồng thời, danh sách đề cử giải Kim Lan được công bố, “Nguyệt Mãn Tây Lâu” giành được bảy danh mục đề cử gồm đạo diễn xuất sắc nhất, quay phim suất sắc nhất, nam nữ chính xuất sắc nhất.
Với vai diễn “Tô Hàn Yên”, Tạ Thanh Di đã lọt vào danh sách những nữ diễn viên chính xuất sắc cùng với một số tiền bối khác trong giới.
Ngay khi danh sách đề cử được công bố ra, trên mạng có rất nhiều bình luận trái chiều.
So với một số nữ diễn viên phái thực lực khác, Tạ Thanh Di còn quá trẻ và có quá nhiều tranh cãi.
Vào đêm Giáng Sinh, lễ trao giải Kim Lan đã đến như dự kiến.
Ngồi trên xe bảo mẫu đi đến hội trường, điện thoại của Tạ Thanh Di vang lên không ngừng.
Ngoại trừ bạn bè thân thích cổ vũ, còn có nhân viên trong đoàn làm phim “Nguyệt Mãn Tây Lâu” cổ vũ.
Đạo diễn Mục: [Bảo kiếm phong tòng ma lệ xuất, mai hoa hương tự cổ hàn lai*, câu thơ này giành tặng cho mọi người, đặc biệt là nam nữ chính của chúng ta @ Tạ Thanh Di @Bạc Thanh Trạch, diễn xuất của hai người thật sự rất tuyệt vời, một lát nữa cho dù kết quả có như thế nào, tôi cũng thật sự rất vui khi được hợp tác với hai vị, tạo nên một tác phẩm tuyệt vời như vậy.]
* Bảo kiếm sắc nhờ mài ra, hoa mai thơm nhờ thống khổ trong buốt giá
Biên kịch: [Hai người đã diễn ra được một Địch Hán Thu và Tô Hàn Yên như bước ra từ ngòi bút của tôi vậy, cảm ơn. Ôm quyền/]
Bạc Thanh Trạch: [Ôm quyền/]
Tạ Thanh Di: [Dễ thương/]
Các nhân viên khác cũng gửi sticker cổ vũ.
Hạn chế về vấn đề đề tài, tuy doanh thu vòng vé của “Nguyệt Mãn Tây Lâu” không phải cao nhất nhưng sau khi công chiếu đã gây được tiếng vang cao, thành tích phòng vé vượt ngoài mong đợi của đoàn làm phim.
Mục Kim Xuyên vô cùng hài lòng với tác phẩm này, và ông ta cũng mong nam nữ chính của mình tỏa sáng trong bữa tiệc, giành được cúp.
Nửa tiếng sau nhưng nhân vật chủ chốt của “Nguyệt Mãn Tây Lâu” đã có mặt ở hội trường, bước lên thảm đỏ dưới ánh đèn sân khấu.
Tòa bộ lễ trao giải được truyền hình trực tiếp, ngay khi Tạ Thanh Di xuất hiện, bình luận trên màn hình tăng chóng mặt, khen có, chê có, ồn ào không ngừng.
Cũng may là mỗi đoàn chỉ có hai phút, sau khi đoàn này hết thời gian thì sẽ chuyển cảnh sang đoàn sau.
Khi màn đêm buông xuống, lễ trao giải cũng bắt đầu.
Các ngôi sao cùng nhau tề tựu, MC ở trên sân khẩu dẫn chương trình, lần lượt mời những người có mặt lên trao giải.
“Nguyệt Mãn Tây Lâu” quả thực rất cạnh tranh, liên tiếp giành được ba giải: Hình ảnh đẹp nhất, âm nhạc hay nhất, quay phim suất sắc nhất, khi được trao thêm giải nam chính xuất sắc nhất, bầu không khí càng trở nên sôi sục.
Tạ Thanh Di lúc đầu cũng không căng thẳng lắm nhưng khi nghe MC thông báo nam chính xuất sắc nhất của giải Kim Lan lần này là Bạc Thanh Trạch, không hiểu sao cô lại trở nên căng thẳng---
Diane: [Khóc/]
Cô gửi một tin nhắn cho Tưởng Kiêu.
Anh trả lời rất nhanh: [Sao thế.]
Diane: [Căng thẳng.]
Wiliam: [Trước khi ra ngoài không phải em nói em không lo lắng sao?]
Wiliam: [Xoa đầu con mèo.jpg]
Diane: [Ban đầu em cũng không căng thẳng đâu nhưng Bạc Thanh Trạch đã giành được giải ảnh đế, em và anh ta diễn chung một bộ phim, anh ta nhận được giải thưởng, em lại không nhận được giải thưởng thì xấu hổ lắm.]
Tâm lý của con người đôi khi rất kỳ lạ, họ có xu hướng thích so sánh với những người xung quanh.
Nếu Bạc Thanh Trạch không giành được giải, cô còn có thể tự an ủi mình, nhìn xem, ảnh đế lợi hại như vậy mà cũng không lấy được giải, cô như vậy không lấy được giải cũng chẳng có gì phải xấu hổ cả.
Nhưng Bạc Thanh Trạch đã giành được giải thưởng, áp lực tự nhiên sẽ tìm tới cô.
Wiliam: [Đừng căng thẳng, dù kết quả có như thế nào thì anh vẫn luôn ở bên em.]
[Đối phương đang chia sẻ vị trí của mình với bạn.]
Nhìn thấy thông báo này, Tạ Thanh Di sững sờ click vào.
Cô nhìn thấy hai mũi tên màu đỏ trên bản đồ điện thoại rất gần nhau, cách nhau không quá nửa centimet.
Tạ Thanh Di nhìn theo hướng mũi tên, đồng từ hơi mở, trong nháy mắt quên cả căng thẳng, quay đầu nhìn xung quanh.
Tất cả những người ngồi xung quanh đều là người trong giới, cô không nhìn thấy khuôn mặt lai tuấn mỹ kia đâu cả.
Điện thoại trong tay cô lại rung lên.
Cô cúi đầu: [Đừng nhìn lung tung, camera đang phát trực tiếp đó.]
Diane: [Anh đang ở đây?]
Wiliam: [Ừ. Tầng hai.]
Wiliam: [Anh đã nói là sẽ ở cùng em mà.]
Tạ Thanh Di vẫn không nhịn được, quay đầu nhìn lại lần nữa.
Do vấn đề góc độ nên cô không nhìn thấy tình hình ở tầng hai.
Nhưng trên màn hình, mũi tên thuộc về Tưởng Kiêu vẫn luôn chĩa về phía cô, trái tim lo lắng ban đầu của cô cũng dần bình tĩnh lại.
Anh là chỗ dựa vững chắc của cô.
Cho dù có xảy ra chuyện gì, anh vẫn ở đây.
“Giải thưởng tiếp theo là giải nữ chính xuất sắc nhất, và người giành được giải thưởng này là…”
Trên sân khấu, MC cầm danh sách trao giải, tươi cười đọc danh sách.
Đạo diễn cũng cắt cảnh một số nữ diễn viên được đề cử lên màn hình, để khán giả ở hiện trường và trước màn hình nhìn thấu rõ từng biểu cảm của họ.
“Tôi tuyên bố, nữ chíng xuất sắc nhất giải Kim Lan lần này là---”
MC cố ý kéo dài âm cuối, cũng không nhịn được tò mò quay lại nhìn biểu cảm của những nữ diễn viên trên màn hình: “Tạ Thanh Di trong “Nguyệt Mãn Tây Lâu”! Xin chúc mừng!”
Cùng với tiếng nhạc sôi động, hình ảnh của các nữ diễn viên khác biến mất, thay vào đó là hình ảnh của Tạ Thanh Di phóng to hết cả màn hình.
Cô không giấu nổi sự phấn khích đứng dậy, đạo diễn và các đồng nghiệp bên cạnh vỗ tay chúc mừng cô, cô mỉm cười đáp lại.
Bình luận trên màn hình cũng trở nên hỗn loạn vào lúc này---
[A a a a a a a a em gái là tuyệt vời nhất.]
[Chúc mừng em gái đã trở thành ảnh hậu.]
[Tương lai của Nguyệt Lượng đầy hứa hẹn, cố lên!]
Fans thì vui vẻ không thôi, còn antifan thì biến thành chanh---
[Mua giải! Mua giải! Mua giải!]
[Đây chắc chắn là quyết định nội bộ, kỹ năng diễn xuất của xqy sao có thể sánh bằng những người khác?[
[Quá vô lý, ban giáo khảo của giả Kim Lan bị mù hết rồi à?]
Cho dù trên mạng bán tán như thế nào, tại lễ trao giải, Tạ Thanh Di mặc một chiếc váy dạ hội cao cấp màu tím, bước trên đôi giày cao góp 10 phân, chậm rãi bước lên bục nhận thưởng mà cô từng mơ ước.
Cầm lấy chiếc cúp nặng trĩu trên tay, cô quay mặt về phía trước và nhìn lên tầng hai một cách vô thức.
Cách một khoảng cách nhất định, cho dù không nhìn thấy rõ ràng nhưng cô biết, ở đó có một người đang chăm chú theo dõi cô.
Cho dù cô thua hay thắng.
“Tôi rất vinh dự khi được nhận giải thưởng này, hiện tại tôi có chút kích động, muốn bật khóc lên vì sung sướng. Xin cảm ơn bộ phim xuất sắc “Nguyệt Mãn Tây Lâu”, xin cảm ơn đạo diễn Mục Kim Xuyên đã chọn tôi vào vai nhân vật “Tô Hàn Yên”, cảm ơn biên kịch, người đã khắc họa lên một Tô Hàn Yên mạnh mẽ, kiên cường, có tình yêu thương to lớn, xin cảm ơn cộng sự của tôi, nam chính xuất sắc nhất, anh Bạc Thanh Trạch đã chăm sóc, chỉ bảo cho tôi, cũng xin cảm ơn toàn thể nhân viên công tác của đoàn làm phim, nếu không nhờ sự chăm chỉ cố gắng của mọi người thì sẽ không có tác phẩm như vậy…”
Bài phát biểu cảm ơn này đã được công ty chuẩn bị sẵn từ lâu, đại đồng tiểu dị*.
* Phần lớn thì giống nhau, còn phần nhỏ thì có khác nhau ít nhiều, tức là không khác nhau mấy.
Nhưng hiện tại Tạ Thanh Di không có nửa điểm cảm giác như là đang đọc thuộc lòng, khi cầm chiếc cúp danh dự này trên tay, cô thật sự rất cảm kích.
Cảm ơn đồng nghiệp xong, cô lại tiếp tục cảm ơn người nhà: “ Bố, mẹ, anh trai, con biết bây giờ chắc chắn mọi người đang theo dõi con qua màn hình, thế nào, con đã lấy được cúp ảnh hậu rồi, có phải con rất tuyệt vời không!!”
Giọng điệu nghịch ngợm này khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều bật cười.
“Cuối cùng, tôi muốn gửi lời cảm ơn tới bạn trai tôi vì sự đồng hành và bảo vệ không ngừng của anh ấy.”
Khác với khi nhìn vào camera cảm ơn người nhà, mắt cô hướng về tầng hai, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên: “Cảm ơn anh, người bạn trai tốt nhất của em.”
Không lâu sau, Tưởng Kiêu cũng đăng Weibo.
Eternity Tưởng kiêu V: [Không cần khách sáo, nữ chính tốt nhất của anh @ Tạ Thanh Di Diane V]