Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích

Chương 184



Cô đã từng gặp mẹ, ông ngoại, em trai, ông nội cũng như bà nội của Lôi Đình Lệ, chỉ có ba của anh là cô chưa được gặp.

Lôi Đình Lệ trước giờ đều không chủ động nhắc đến chuyện gia đình anh, cô cũng không muốn hỏi. Khi trước từng hỏi qua nhưng anh không muốn nói.

Trì Ngữ Mặc lắc lắc đầu.

“Cũng đúng, Lôi tướng quân thường xuyên phải ở quân khu, không hay gặp nhau cũng phải, cô từng gặp em gái của Lôi tổng chưa?” Cục trưởng tiếp tục nhiều chuyện.

Cô chỉ biết Lôi Đình Lệ có em trai nhưng chưa từng được biết Lôi Đình Lệ còn có cả em gái, lẽ nào là con của ba Lôi Đình Lệ sau khi đi lấy vợ hai?

Trì Ngữ Mặc vẫn lắc đầu.

Cục trưởng liền nở một nụ cười kỳ quái, nhắc nhở cô, “Nếu cô muốn được gả vào nhà họ Lôi thì vẫn phải lấy được cảm tình của ba mẹ và em gái Lôi tổng đấy, nói không chừng, tổng thống nhiệm kỳ sau lại chính là ba của Lôi Đình Lệ đấy.”

Trì Ngữ Mặc kinh ngạc.

Cô chỉ biết bối cảnh gia đình của Lôi đình Lệ mạnh khủng khiếp, cô cũng nghe ra một chút từ lời ăn tiếng nói của mẹ Lôi Đình Lệ.

Hồ Nhã Huệ nói gì mà gia đình khác biệt, không hạnh phúc, bà ấy là người từng trải.

Khi đó cô còn nghĩ, gia cảnh của Hồ Nhã Huệ nói gì cũng là trọc phú ở thành phố Khang Lãng, sao lại còn gặp tình trạng gì khác biệt kia chứ.

Hóa ra là do ba của Lôi Đình Lệ mạnh đến vậy.

“Tôi may mắn được gặp Lôi tướng quân một lần, dung mạo của Lôi tổng đại thể là được kế thừa từ Lôi tướng quân.

“Vậy chắc chắn ba của anh ấy phải rất tuấn tú.” Trì Ngữ Mặc thuận theo lời của cục trưởng.

Cục trưởng vừa nghe Trì Ngữ Mặc nói vậy lại càng có hứng kể, “Lôi tướng quân thuở còn trẻ, đúng là làm mưa làm gió thời đó, ông ấy là bạch mã hoàng tử trong mộng của biết bao cô gái, bà nhà tôi khi đó cũng rất mê ông ấy.”

Trì Ngữ Mặc cười nhạt, “Nếu khi đó mà có wechat hay weibo thì chắc chắn ông ấy phải là một đại minh tinh.”

Cũng giống như Lôi Đình Lệ vậy, số lượng fan của anh còn đông đảo hơn những thần tượng đang nổi.”

“Chỉ là khi đó, Lôi tướng quân kết hôn rất sớm, cho nên có lẽ vì vậy mà ông ấy không biết được bản thân thật sự muốn gì, sau khi ông ấy ly hôn với người vợ đầu liền lấy luôn con gái của tổng thống đương nhiệm.” Cục trưởng nói.

Ánh mắt Trì Ngữ Mặc thoáng qua sự tò mò.

Hóa ra ba của Lôi Đình Lệ lấy con gái tổng thống.

Chẳng trách mà Lôi Đình Lệ không theo mẹ cũng không theo bố mà đi theo ông bà nội.

“Mọi người đều có được hạnh phúc cho mình là tốt rồi.” Trì Ngữ Mặc cười nói, cô muốn kết thúc câu chuyện này.

“Đúng đấy, Lôi tướng quân đúng là có diễm phúc, con gái tổng thống đương nhiệm khi đó nhỏ hơn ông ấy 10 tuổi mà chỉ muốn gả cho ông ấy. Tổng thống lại chỉ có một cô con gái nên đành phải chiều con, cuối cùng ông cũng đồng ý. Hơn nữa, trừ chuyện Lôi tướng quân là người qua 2 lần cầu thì tất cả các mặt khác đều xếp thứ nhất thứ nhì.” Cục trưởng lại cười.

“Vâng.” Trì Ngữ Mặc quay sang nhìn Trương Đình Kiệt sau tấm kính, “Anh ta đã khai được bao nhiêu rồi “

“Ờ, cậu ta à, cậu ta nói trong thời gian vụ án xảy ra thì cậu ta đang ngủ ở căn hộ của mình. An ninh khu chung tư cậu ta ở là tốt nhất ở đây, tôi đã cho người đi trích xuất camera ở đó rồi, nếu camera xem được chứng minh được cậu ta có bằng chứng ngoại phạm thì cậu ta có thể được loại ra khỏi diện nghi vấn.” Cục trưởng nói.

Trì Ngữ Mặc chằm chằm nhìn Trương Đình Kiệt, trầm tư, “Tôi không nghĩ camera có thể chứng minh được điều gì, giờ đây đều dựa vào công nghệ cao, trong khi đó chính công nghệ cao là một lỗ hổng lớn nhất, cục trưởng, tôi có thể vào đó nói chuyện với Trương Đình Kiệt chứ?”

“Ờ, chắc là được, cô cũng là người hỗ trợ điều tra mà.” Cục trưởng nói sát vào micro, “Luật sư Trì muốn vào trao đổi với cậu ta một lát.”

Lý Đội nhìn vào màn hình camera, gật gật đầu rồi quay sang nói với Trương Đình Kiệt, “Cục trưởng của chúng tôi mời đến một chuyên gia, chuyên gia có lời muốn nói với anh, anh không có ý kiến gì chứ?”

Trương Đình Kiệt nhún vai, cười mỉm, “Các anh cũng chỉ vì công việc thôi, tôi hiểu nhưng tối nay 7 giờ tôi còn một thông cáo nữa nên trước 6 giờ phải rời đi, không vấn đề gì chứ.”

Lý Đội nhìn đồng hồ, giờ là 5 giờ 40 rồi, ông gật đầu, “Chỉ cần anh hợp tác thì hỏi xong những vấn đề liên quan là anh có thể đi được rồi.”

“Đương nhiên là tôi sẽ phối hợp, tôi là công dân lương thiện. Ngành của tôi sợ nhất là liên quan đến luật pháp, chỉ cần dính líu đến là chẳng còn gì cả, giống như đang ở thiên đường rơi xuống địa ngục vậy.” Trương Đình Kiệt nói chuyện tình lý.

Trì Ngữ Mặc bước vào, cô ngồi xuống đối diện Trương Đình Kiệt.

Trương Đình Kiệt hơi kinh ngạc, khen ngợi, “Không ngờ chuyên gia mà các anh mời đến lại xinh đẹp như vậy.”

Trì Ngữ Mặc chỉ mỉm cười, “Ông Trương, ông và Trương Xuân Hoa có quan hệ yêu đương phải không?”

Sắc mặt Trương Đình Kiệt có đôi chút thay đổi, anh ta khá không thích câu hỏi này, người dựa vào ghế, “Câu hỏi này tôi không muốn trả lời.”

“Một ngày trước khi vụ án xảy ra, có người nhìn thấy ông và Trương Xuân Hoa đi cùng nhau, hơn nữa giữa hai người đã xảy ra xô xát. Tôi muốn biết, vì lý do gì mà hai người xô xát.” Trì Ngữ Mặc đi thẳng vào vấn đề.

Sắc mặt Trương Đình Kiệt sầm hẳn xuống, “Tôi có thể kiện cô tội vu khống.”

Trì Ngữ Mặc rất bình tĩnh, “Ông đang nói dối, tôi có thể nghĩ rằng ông có liên quan đến vụ việc Trương Xuân Hoa bị giết không? Nếu không, tại sao ông phải nói dối.”

“Cô có bản lĩnh thì lấy chứng cứ ra, không thì những lời suy đoán và chỉ trích võ đoán sẽ tổn hại rất lớn đến một người nghệ sĩ như tôi.” Trương Đình Kiệt sắc lạnh nói.

“Cho nên tôi có nghi ngờ rằng ông lo sợ bị các fan của mình phát hiện bản thân có quan hệ với Trương Xuân Hoa nên mới có động cơ giết người.” Trì Ngữ Mặc tiếp tục dồn ép.

“Tôi bây giờ sẽ đợi luật sư, trước khi luật sư của tôi đến, tôi có quyền giữ im lặng.” Trương Đình Kiệt khoanh tay trước ngực, nhìn Trì Ngữ Mặc với ánh mắt lạnh băng.

Trì Ngữ Mặc bật cười, “Để tôi nhắc cho ông rõ, luật pháp nước ta quy định luật sư bắt buộc sau 23 giờ đồng hồ mới được bảo lãnh cho thân chủ.”

“7 giờ tối nay tôi có thông cáo, tổn thất của tôi các người sẽ chịu trách nhiệm?”

“Chúng tôi chỉ làm theo trình tự pháp luật, nếu như ông thấy rằng tổn thất của ông nên do chúng tôi đền bù thì hãy mời luật sư của ông viết đơn kiện. Ông có thể thử xem, những tình huống như vậy có cần cơ quan công an phải bồi thường không.

Còn nữa, thực ra, nếu ông muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân thì hãy phối hợp với phía cảnh sát, trả lời câu hỏi mà ông nên trả lời để tránh đi sự nghi ngờ của cảnh sát với ông chứ không phải là cố chấp chống đối.” Trì Ngữ Mặc bình tĩnh nói, nhìn thẳng vào Trương Đình Kiệt.

“Tôi chẳng có gì để nói cả.” Trương Đình Kiệt quay mặt đi.

Trì Ngữ Mặc mở điện thoại, lấy ra một đoạn video rồi đưa đến trước mặt Trương Đình Kiệt, “Ông có thể lựa chọn không nói với cảnh sát chúng tôi, hay muốn nói với các fan của ông?”

Trương Đình Kiệt nhìn thấy trong đoạn băng, cảnh mà anh ta và Trương Xuân Hoa cãi nhau, rồi bị Trương Xuân Hoa đánh, cả cảnh hai người hôn nhau và ôm nhau rời đi, toàn bộ đã bị người khác quay lại.

Sắc mặt anh ta đột nhiên trắng xác, lập tức ấn xóa đoạn video.

“Đoạn video này tôi đã sao lại rồi, ông có xóa đi cũng không có tác dụng gì đâu.”

Trương Đình Kiệt run rẩy trừng mắt nhìn cô, “Rốt cuộc cô là ai, cô quay lén tôi!”

“Không phải là tôi chụp lén, chúng tôi có ngưởi biết chuyện. Thực ra, đoạn video này còn khá dài nên hy vọng ông có một nói một có hai nói hai, đừng có giấu giếm gì cả, nếu không sẽ chỉ làm cho sự nghi ngờ của chúng tôi lớn hơn.” Trì Ngữ Mặc nói rõ ràng.

Trương Đình Kiệt đặt mạnh điện thoại lên bàn, anh ta lấy hơi sâu, nhìn chằm chằm vào Trì Ngữ Mặc, “Tôi có thể nói cho các người tất cả, nhưng tôi hy vọng các người đừng lan truyền ra ngoài, không thì cuộc sống của tôi coi như xong.”

“Mục đích của chúng tôi chỉ là tìm ra hung thủ chứ không phải làm tổn thương người vô tội, mời ông.” Trì Ngữ Mặc trầm tĩnh nói.

Lý Đội liếc nhìn Trì Ngữ Mặc.

Trước đây anh còn nghĩ rằng Trì Ngữ Mặc chỉ là một chân dài bên cạnh đại gia, cho nên mới có đặc quyền trong cục như vậy.

Nhưng xem ra cô thực sự có năng lực. Chẳng trách có thể trở thành người phụ nữ của Lôi Đình Lệ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.