Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích

Chương 197



“Sư phụ thích là được.” Trì Ngữ Mặc hàn thuyên nói.

Trương Vân Huệ ôn hòa mỉm cười nói, “Rất thích, lần này là em lần đầu tiên đi công tác xa, một lát đi phòng tài vụ lấy danh sách thanh toán, chị chỉ em dán như thế nào.”

“Uhm uhm, cám ơn sư phụ.”

Bữa sáng, Trì Ngữ Mặc trong văn phòng dán danh sách thanh toán, đi tài vụ làm thanh toán, lần trước ứng lương ba chục nghìn, trả nhiều bù ít.

Văn phòng luật Thịnh Thiên rất nổi tiếng, rất nhiều người nghe danh mà kéo đến, chăm sóc khách hàng làm xong rồi báo lên, sau khi báo lên xong, sở trưởng sẽ mở cuộc họp, để ba tổ tổ trưởng tổ A, B, C mở cuộc họp, xác định hợp đồng nào sẽ chia cho ai.

Hợp đồng sẽ dựa theo mã số loại A, B, C, D, trên cơ bản, sở trưởng sẽ bảm đảm tài nguyên của ba tổ đều bình đẳng.

Các tổ sau khi lấy được tài nguyên xong, cũng sẽ mở cuộc họp, xác định hợp đồng nào cho ai.

Đương nhiên, một số hợp đồng là do khách hàng chỉ định, lại là chuyện khác.

Rất nhiều cựu nhân viên, trên tay đã có tài nguyên không tồi, cũng có danh tiếng khá tốt, có người lựa chọn từ chức, tự lập công ty, có người thì, công ty tuyển cho trợ lý.

Tư cách càng dày dặn tí, chia hoa hồng với công ty có thể là 2 8, bọn họ lấy 8, công ty lấy 2.

Văn phòng luật Thịnh Thiên, vẫn gọi là lương có nhân tính hóa.

Trì Ngữ Mặc trước đó làm thực tập sinh, không có tư cách đi họp, cô đi theo Trương Vân Huệ, xử lý chuyện Trương Vân Huệ cho cô làm, có lúc, sẽ nhận làm hợp đồng loại D.

Cô vừa từ phòng tài vụ làm thanh toán xong, Trương Vân Huệ nói với cô, “Tiểu Trì, một lát đi họp, em cũng cùng đi nhé.”

“Em, được đi rồi sao? Em vẫn chưa thành nhân viên chính thức.”

“Không sao, em đã thông qua thẩm duyệt, rất nhanh không còn là thực tập sinh nữa, chị đoán là, tuần này em có thể chuyển thành nhân viên chính thức rồi.”

“Thật sao? Là sư phụ dạy tốt.” Trì Ngữ Mặc nịnh nọt nói.

Trương Vân Huệ bị nịnh đến cũng khá vui mừng, “Bữa trưa cùng nhau đi ăn cơm.”

“Bữa trưa em và một người bạn em có hẹn, em xin lỗi sư phụ, hay là bữa tối? Em mời nhé.” Trì Ngữ Mặc hào phóng nói.

“Uhm, cũng được nè, chúng ta hẹn bữa tối, đi thôi, cầm lấy sổ, nhớ là ngồi kế bên chị.” Trương Vân Huệ dặn dò, cầm lấy sổ bước vào phòng họp.

Trì Ngữ Mặc lần đầu tiên đi họp, vẫn còn có chút căng thẳng, cầm lấy cuốn sổ, đi theo sau Trương Vân Huệ, bước vào phòng họp, ngồi kế bên Trương Vân Huệ.

Tổ trưởng bước vào, vẻ mặt vui tươi.

“Tháng này, chúc mừng Trì Ngữ Mặc, Trương Vân Huệ, Lý Diễm, Trần Vân, Dala, Hạ Cường, Quốc Trung với những thành tích tốt trước, những đồng nghiệp khác tiếp tục nỗ lực, tháng này vẫn chưa kết thúc.” Tổ trưởng cổ vũ nói.

Các nhân viên vỗ tay.

“Chuyện thứ hai là, tôi lần này đi họp ở tổng bộ, công ty có quy định mới, tôi truyền đạt lại chút, mỗi một tổ sẽ tăng thêm hai tổ phó, giữa các tổ phó hình thành mối quan hệ bổ sung, bổ trợ, cạnh tranh với nhau, tổ nào cống hiến cho công ty nhiều nhất, sẽ nhận được càng nhiều tiền thưởng, và du lịch nước ngoài hào hoa, như là Maldives, đảo Bali, Âu Mỹ du lịch 11 ngày.” Tổ trưởng vui mừng nói, sao đi chăng nữa bất kể là ai thắng, ông cũng đều có thể đi được.

Trì Ngữ Mặc cúi mắt xuống.

Maldives, cô trước giờ muốn đi thật.

Nhớ lại, lúc đó còn nói qua cho Lôi Đình Lệ nghe, bây giờ nghĩ lại, những ngày tháng bên Lôi Đình Lệ, hình như là mơ vậy.

Mơ tỉnh rồi, cũng không còn gì nữa.

“Tổ trưởng, tổ phó định chưa? Làm tổ phó rồi, có tăng lương không?” Dala hỏi.

“Đương nhiên, tổ phó có thể lấy hoa hồng trong tổ, danh sách của tổ phó, là sở trưởng định.” Tổ trưởng nói.

Lời nói vừa ra, rất nhiều người bắt đầu căng thẳng lên, đặc biệt là cựu nhân viên tư cách dày dặn.

Trì Ngữ Mặc cũng có chút căng thẳng, cô hi vọng Trương Vân Huệ làm tổ trưởng, nói sao thì, cô ở cái công ty này, chỉ quen thân với Trương Vân Huệ, cũng cảm thấy, Trương Vân Huệ tốt nhất.

“Người thứ nhất là Lý Diễm, chúc mừng.” Tổ trưởng cười nhìn sang Lý Diễm.

Lý Diễm đắc ý nở nụ cười lên, bản thân tự vỗ tay cho bản thân.

Trì Ngữ Mặc không thích Lý Diễm làm tổ phó, không hợp nhau lắm.

“Người thứ hai, là luật sư tuyển bên ngoài, cô ấy ở nước ngoài thắng được vài vụ kiện lớn hóc búa, là một luật sư rất có năng lực.” Tổ trưởng nói.

Trì Ngữ Mặc giơ tay, cắt ngang lời tổ trưởng, nói, “Tôi có một nghi vấn, nếu như là một luật sư ghê gớm, tại sao bản thân không tự tìm hợp đồng, mà là phải làm một đoàn thể, nếu như làm đoàn thể, cũng nên tìm một người chúng ta quen biết làm tổ phó độ ăn ý sẽ tương đối cao chứ.”

“Đây là quyết định của sở trưởng.” Tổ trưởng cười nói.

Bên ngoài cửa truyền đến tiếng giày cao gót giẫm lên mặt mặt sàn cộp cộp cộp cộp, rất giòn giã.

Thường Lưu Nguyệt đẩy cửa bước vào, hiện thực đứng trước mặt Trì Ngữ Mặc, “Xem ra, cô có ý kiến với tôi?”

Trì Ngữ Mặc, “...”

Cô có một cảm giác đang đi trên đường bị sét đánh trúng vậy.

Lúc đầu tưởng Lý Diễm làm tổ phó đã đủ xui rồi, không nghĩ đến, người kia không ngờ là Thường Lưu Nguyệt người mà cô hận thấu xương.

Vận mệnh của cô, cũng quá gập ghềnh rồi, không vui.

“Tôi chỉ là thấy sao nói vậy thôi, nói sao thì chúng tôi không thân với cô, cũng chưa từng thấy qua năng lực của cô.” Trì Ngữ Mặc miễn cưỡng nói.

“Cho nên cô đang nghi ngờ sự phán đoán của sở trưởng các người? Tôi là tốt nghiệp đại học Hà Phất đấy, đây là đại học không phải tùy tùy tiện tiện người thế nào cũng có thể vô học được, điều này, cô không phải không biết chứ?” Thường Lưu Nguyệt cao ngạo nói.

Trì Ngữ Mặc không còn lý lẽ nói tiếp, ngồi hẳn xuống, nhìn sang Trương Vân Huệ, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Trương Vân Huệ vẫn rất điềm đạm, không tranh cũng không giành, không ồn cũng không cãi, mỉm cười với Trì Ngữ Mặc.

“Được rồi, tổ phó định rồi, bây giờ đến phân tổ, các cô là tự nguyện lựa chọn, hay là lựa chọn ngẫu nhiên.” Tổ trưởng hỏi.

Trì Ngữ Mặc bặm môi, cúi đầu xuống.

Hai tổ phó này, cô chẳng muốn theo ai hết.

Cô đoán là sư phụ sẽ theo Thường Lưu Nguyệt, nói sao thì, sư phụ và Lý Diễm là cùng một vị trí ngang hàng, để sư phụ làm việc dưới quyền Lý Diễm, khẳng định trong lòng sẽ khó chịu.

Cô không lẽ cũng phải đi theo Thường Lưu Nguyệt?

Vậy cả đời cô đừng mong có ngày thành công.

“Chuyện này, cho chúng tôi một chút thời gian suy nghĩ, được không?” Trương Vân Huệ nói.

“Được được, các cô cứ suy nghĩ, chiều nay quyết định chuyện này, tôi sẽ phân phát những hợp đồng trên tay.” Tổ trưởng nói.

Một đám người tản ra.

Trong văn phòng vẫn là không khí ồn ào.

Trì Ngữ Mặc nhìn thấy nhiều người vây bên Lý Diễm, hỏi han nịnh nọt này nọ, đoán chắc những người đó sẽ theo Lý Diễm.

Những người còn lại, không hợp với Lý Diễm, ngày thường lại ít giao tiếp, yên lặng ngồi trên vị trí.

Trì Ngữ Mặc nhắn tin cho Trương Vân Huệ, “Sư phụ, bữa trưa cùng nhau đi uống một ly, em giới thiệu bạn em cho sư phụ quen biết, cậu ấy là phóng viên.”

Trương Vân Huệ đáp lại tin nhắn, “Chị muốn ra ngoài tự mở văn phòng luật, đi theo chị không?”

Trì Ngữ Mặc nhận được tin của Trương Vân Huệ, cũng không hề quá kinh ngạc.

Sư phụ vốn dĩ là một người rất có năng lực, chỉ là an phận thủ thường, bây giờ, sư phụ bị ép buộc rời khỏi để khởi nghiệp.

Cô thì sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.