Từ Ích Nguyên liếc nhìn dáng vẻ yên lặng của cô, nhìn thấy giọt nước mắt của cô, trong lòng ẩn ẩn có chút đau lòng
Cô không phải là một người tùy tiện yêu đương, khi còn ở trong đại học có bao nhiêu phú nhị đại (thế hệ thứ hai giàu có) theo đuổi cô, cô trước giờ không hề động lòng, kiên cường, đi làm thêm độc lập kiếm tiền đóng học, thành tích trên khoa cũng là xếp hạng nhất hạng nhì
Anh muốn được chăm sóc tốt cho cô
“Trì Ngữ Mặc” Từ Ích Nguyên gọi
“Ừm” Trì Ngữ Mặc đáp một tiếng, mơ hồ nhìn về phía anh, dáng vẻ đáng thương, “em có phải lại gây chuyện rồi không, em uống say rồi, sẽ nói lung tung, không quản em nói cái gì, đều không cần phải coi là thật”
“Không có, anh bế em vào trong phòng nghỉ ngơi chút” Từ Ích Nguyên bế Trì Ngữ Mặc dậy
Trì Ngữ Mặc tiện tay ôm ra sau cổ anh, “bọn họ nói anh lật ngược tình thế rồi, thực tế sớm đã nằm trong kế hoạch của anh rồi đúng không, anh lúc đầu cùng với người đàn ông đó khi ở trong phòng đàm phán, đã tính đến hôm nay, anh chỉ là đợi con mồi mắc câu. Em, cũng được tính là con mồi của anh phải không?”
Từ Ích Nguyên chắc chắn cô ấy nhận nhầm người rồi
Cô hôm nay uống quá nhiều
“Em uống say rồi, nghỉ ngơi đi, anh chút nữa sẽ đi mua thuốc giải rượu cho em” Từ Ích Nguyên nói, đi về phía căn phòng
“Thực tế anh chính là một thợ săn, vĩnh viến bố trí cặn bẫy, bắt tóm con mồi, nhưng em không thích thợ săn, bởi vì thợ săn sẽ không chỉ có một con mồi” Trì Ngữ Mặc nở nụ cười đau khổ, “nếu như ông trời lại cho em một cơ hội nữa, em nhất định sẽ cách anh thật xa, em sẽ không chọc đến anh nữa”
Từ Ích Nguyên nhẹ nhàng đặt cô lên giường, “bây giờ rời xa Lôi Đình Lệ cũng là còn kịp, anh ta vốn dĩ với em không phải là người cùng một thế giới, về sau sẽ tốt thôi”
“Ừm” Trì Ngữ Mặc cười nhẹ một tiếng, nước mắt lăn xuống, xịt xịt mũi, nhắm nghiền đôi mắt
Thực chất, đã không còn kịp nữa
Nếu như Lôi Đình Lệ không xuất hiện, trong lòng của cô vẫn còn yêu Tống Nghị Nam, cùng với Tống Nghị Nam giải quyết hiểu lầm rồi, cô vẫn là cơ thể trong trắng thuần khiết, vậy thì có thể ở bên cạnh Tống Nghị Nam rồi
Nhưng đến hôm nay, cô đã không còn xứng với Tống Nghị Nam nữa, con tim cũng không thể quay về vị trí ban đầu vốn dĩ
Cô không biết khi nào có thể bước ra khỏi ám ảnh, nhưng bây giờ...không thể
Từ Ích Nguyên đi ra ngoài, tiện tay đóng cánh cửa lại
“Tên tiểu tử nhà người, bắt nạt bạn gái rồi phải không, xem ra rất không có cảm giác an toàn, bạn gái xinh đẹp nhường này kiếm ở đâu” đồng nghiệp của Từ Ích Nguyên quở trách
“Tôi nếu như có người bạn gái xinh đẹp như thế này mới không nỡ bắt nạt đó, tôi phải nuông chiều cô ấy để không còn nhìn sang người đàn ông khác” Từ Ích Nguyên nói một cách đùa cợt
“Cô ấy thật sự không phải là bạn gái của sư phụ người sao?” nữ học đồ của Từ Ích Nguyên hỏi
“Không nhìn ra tôi đang trong nỗ lực sao, có biện pháp nào hay đều nói cho tôi, đợi tôi và cô ấy tu thành chánh quả, nhất định không quên ân tình này” Từ Ích Nguyên nửa thật nửa giả nói
Nữ học đồ của Từ Ích Nguyên có chút thất vọng
“Nếu không thì gạo nấu thành cơm?” có người kiến nghị nói
“Tính cách của cô ấy nhìn thì có vẻ yếu đuối mềm dịu, nhưng mà rất quyết liệt, cô ấy còn là luật sư, tương lại sẽ là một vị luật sự rất xuất chúng” Từ Ích Nguyên nở nụ cười, rất là tự hào
“Từ Ích Nguyên cậu hết cứu rồi”
“Nếu như thuốc độc là cô ấy, vậy thì tớ từ bỏ điều trị” Từ Ích Nguyên cười nói, đổi là ánh mắt trợn ngược lên của mọi người
“Đủ rồi đó cậu,tớ nhìn cậu đã là người bệnh miễn dịch với thuốc rồi, anh em, đi, đừng làm phiền thế giới hai người bọn họ” có người nói
Đám người sau khi rượu đủ cơm no rồi quay trở về
Trình Phong rướn đầu ra nhìn, chi tiết nhận diện, phát hiện không có Trì Ngữ Mặc
Sau khi đám người đó đi rồi, Từ Ích Nguyên cũng đi vào trong nhà luôn
Trình Phong đầu hồn não quỷ tiến vào trong hoa viên nhà người ta, nhìn về phía cửa sổ nhà người ta, Từ Ích Nguyên đang thu dọn mặt bàn, nhìn không thất bóng dáng của Trì Ngữ Mặc
Chẳng lẽ Trì Ngữ Mặc ở trong bếp?
Anh cảm thất bản thân thế này khá hèn hạ, bạn gái trước của nhị ca cùng người đàn ông khác hẹn hò cũng bình thường thôi
Anh lại giống như là đang đi bắt gian vậy, chỉ sợ chị dâu trước bị lợi dụng rồi
Trái tim tan vỡ như thế này của anh, nhị ca có biết không?
Trình Phong nghĩ một lúc, gọi điện thoại cho Lý Hạo
“Cậu biết số điện thoại của Trì Ngữ Mặc không?” Trình Phong hỏi trực tiếp luôn
Lý Hạo phòng bị, trong ấn tượng của anh, Trình Phong chính là công tử đào hoa, “anh tìm Trì Ngữ Mặc có chuyện gì không?”
“Cậu có không?”
“Không có, anh phải hỏi Lôi tổng lấy ấy” Lý Hạo nói xong dập luôn máy
Trình Phong: “...”
Anh nhìn thất Từ Ích Nguyên đi ra vứt rác, nhanh chóng nấp đi
Chuông điện thoại reo lên
“Chết, tiệt” Trình Phong hoảng loạn nhắc máy
Từ Ích Nguyên phát hiện Trình Phong đang ẩn nấp phía sau cây, rất là ngạc nhiên
Trình Phong rất ngượng ngùng từ sau cây bước ra, “tôi vừa mới nhìn thất một con chồn chạy vào trong hoa viên nhà cậu mới đuổi theo vào trong, vừa hay nhìn thấy cậu muốn đi ra ngoài, tôi cảm thấy đột nhiên vào khuôn viên nhà người khác rất không lịch sự, vì vậy lựa chọn ẩn nấp đi, xin lỗi à, tôi bây giờ đi đây”
Từ Ích Nguyên cười nhẹ, “muốn uống một ly không?”
“Được à được à” Trình Phong lập tức đáp lời, cầu mà không được ấy chứ
“Đợi chút” Từ Ích Nguyên vứt bỏ bao rác, mở cánh cửa ra, dẫn Trình Phong vào trong
Thức ăn trên bàn vẫn chưa dọn, vẫn có rất nhiều chưa có nướng, Từ Ích Nguyên mở lại bếp điện, lấy ra 2 ly mới, mộ ly cho anh ấy, một ly cho bản thân
“Chúng ta hồi nhỏ thường xuyên cùng chơi đùa, tôi ở khu nhà 88, sau đó cậu ra nước ngoài rồi, vì vậy không có liên lạc nữa, cậu có thể không nhớ nữa” Trình Phong mở miệng giải thích
“Tôi còn nhớ, anh là ngũ ca của Thường Lưu Nguyệt, bạn tốt của Lôi Đình Lệ” Từ Ích Nguyên cười nhẹ nhàng nói, đưa cho Trình Phong một xiện sườn
“Ừm ừm ừm, đúng rồi” Trình Phong nhận xiên sườn từ trong tay của Từ Ích Nguyên, nhìn về phía nhà bếp, trong bếp không có người
Anh ngạc nhiên nói: “Trì Ngữ Mặc đâu? Tôi vừa mới nhìn thấy cô ấy tiến vào mà”
“Cô ấy uống say rượu rồi, đang ngủ ở trong phòng của tôi”
Trình Phong trợn trừng con mắt lên, “hai người các cậu tiến triển nhanh như vậy à, cô ấy là bạn gái của nhị ca tôi, con người nhị ca tôi, không dễ gây sự”
Từ Ích Nguyên rất thản nhiên uống một ngụm rượu, “anh ta không phải đang quen với Úc Tang Lan sao?”
“Ừ” Trình Phong không có lời để đáp lại
Vừa hay chuông điện thoại lại reo lên, anh nhìn thấy là của Lôi Đình Lệ, thì ra cú điện thoại lúc trước cũng là của Lôi Đình Lệ gọi cho anh
Anh lập tức nhấc máy, “nhị ca”
“Trì Ngữ Mặc bây giờ đang ở đâu?” Lôi Đình Lệ hỏi thẳng thừng
“Cái đó, đang ở...” Trình Phong ngấp ngững nhìn về phía Từ Ích Nguyên, ở ngay trước mặt người ta mách lẻo, trong lòng anh ớn lạnh à
Từ Ích Nguyên giật lấy điện thoại của Trình Phong, rất ôn hòa nói: “Trì Ngữ Mặc đang ở chỗ tôi, phòng 103 khu nhà 60 công viên Hoàng Gia. Cô ấy uống say rồi, hiện đang ngủ trong phòng”
“Trong nửa tiếng nữa tôi đến” Lôi Đình Lệ dập điện thoại, tăng tốc xe thêm nữa
“Nhị ca của tôi nói gì?” Trình Phong hỏi khác thường
“Anh ta trong nửa tiếng nữa đến” anh trả lại điện thoại cho Trình Phong
Trình Phong kinh ngạc rồi, 6 tiếng đồng hồ trước, nhị ca vẫn đang ở nước ngoài, nếu nói nhị ca không thích Trì Ngữ Mặc, đánh chết anh cũng không tin...