Khi cô đang đi dạo trong công viên, thì nhận được điện thoại của Vương Tuệ Phần
“Mẹ, kết quả xét nghiệm thế nào, có thể dùng không?” Trì Ngữ Mặc quan tâm hỏi han
“Xuất hiện hiện tượng chối bỏ, tủy xương này không dùng được rồi, chỉ có thể chờ đợi” Vương Tuệ Phần thất vọng nói
Trì Ngữ Mặc trong lòng hụt hẫng
Có thể, cái này, là ý trời
Nếu như cô lại tiếp tục từ chối Lôi Đình Lệ, anh ta không những sẽ khiến Tống Nghị Nam phá sản, cũng sẽ không tiếp tục giúp cô tìm tủy xương phù hợp nữa
Cho dù cô không tình nguyện, cô cũng bắt buộc phải dựa dẫm vào Lôi Đình Lệ
“Về sau khẳng định sẽ có” Trì Ngữ Mặc an ủi Vương Tuệ Phần
“Tiểu Mặc, con nói cho mẹ biết, hôm nay người đàn ông đến đón chúng ta là ai à? Xe của anh ta rất đắt, là chiếc xe sang trọng” Vương Tuệ Phần lo lắng nói
Trì Ngữ Mặc trầm mặc
Cô cũng không biết phải giải thích như thế nào
Vương Tuệ Phần nhìn cô không nói gì, có kiểu dự cảm không tốt, tiếp tục hỏi: “Tiểu Mặc, con bây giờ ở bên ngoài làm gì?”
“Luật sư. Là sự thật”
“Người đàn ông đó rốt cuộc là ai à, không thể nào là ông chủ của con được, ông chủ của con không cần thiết phải đối với con quan tâm chu toàn như thế, cũng không thể nào là bạn trai của con, nếu như là bạn trai, con không thể giấu kín không dám nói”
“Mẹ. Mẹ đừng hỏi con nữa, con biết bản thân cần phải làm như thế nào?” Trì Ngữ Mặc ngắt lời của Vương Tuệ Phần
“Như vậy, con thật sự trở thành tình nhân của người ta? Con quên rằng mẹ của con là chết như thế nào rồi sao? Những người có tiền đó chủ là vì muốn chơi đùa con mà thôi” Vương Tuệ Phần cáu giận nói
“Không phải như là mẹ nghĩ đâu”
“Không phải như mẹ nghĩ, vậy là như thế nào, Tiểu Mặc, mẹ luôn nghĩ rằng con là một đứa biết tự ái, cũng vì con mà cảm thấy tự hào, nhưng mà con nếu như làm ra chuyện phá hoại gia đình người khác, mẹ sẽ không tha thứ cho con”
Trì Ngữ Mặc cau mày lại, bị dòn ép đến có chút phiền não, vốn dĩ tâm trạng không được tốt, cô bật lời nói: “nếu như con không ở cùng với anh ta, người con quan tâm sẽ phải chịu tổn thương, bao gồm cả tủy xương của chị, cũng sẽ như đá chìm dưới biển mất tăm mất tích, chị là máu âm tính, rất khó kiếm được tủy xương phù hợp, nói không chừng sống không đến 1 năm nữa”
Vương Tuệ Phần bỗng chốc trầm mặc lại
Trì Ngữ Mặc nói xong liền hối hận, cô không nên nói ra sự thật khiến người quan tâm cô lo lắng
“Mẹ, cũng không có gay go như mẹ nghĩ thế đâu, anh ta không có kết hôn, vả lại, đồng ý sau 1 năm sẽ trả tự do cho con” Trì Ngữ Mặc chỉnh đốn lại
“Tiểu Mặc, cảm ơn con, vì gia đình này mà bỏ ra nhiều như thế. Phần ân tình này của con, chúng ta đều sẽ ghi nhớ trong lòng, kiếp sau mẹ là trâu làm ngựa báo đáp con” giọng nói của Vương Tuệ Phần có chút nghẹn ngào
“Không có nghiêm trọng như thế, thực tế chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là cả nhà ai cũng khỏe mạnh ở bên cạnh nhau, mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ. Vậy mẹ, con dập máy à, con bây giờ trở về nhà, mẹ chăm sóc tốt cho chị” Trì Ngữ Mặc nhanh chóng dập điện thoại
Cô hít sâu một hơi, nói ra rồi, ngược lại càng thêm trầm trọng, cô thà nguyện một mình gánh chịu
Cô trở về tới nhà, có thể là do mang bầu, cảm thấy dễ dàng mệt, nằm trên giường, tay đặt lên trên bụng
1 năm sau, đứa trẻ sinh ra rồi, cô thật sự...sẽ không nỡ lòng nào
Càng nghĩ, càng không ngủ được
Không biết trôi qua bao lâu, cô nghe thấy tiếng mở cửa bên ngoài
Vương Tuệ Phần mọi người quay về rồi
Trì Ngữ Mặc xuống giường, mở cửa
“Tiểu Mặc” Tưởng Kỳ Nhị nở nụ cười
“Tiểu Nhị, con trở về phòng nghỉ ngơi đi, Tiểu Mặc, mẹ mua rất nhiều thức ăn, vào trong bếp giúp mẹ” Vương Tuệ Phần nói
Trì Ngữ Mặc đoán chắc Vương Tuệ Phần có chuyện muốn nói với cô, đi theo Vương Tuệ Phần vào trong bếp
Vương Tuệ Phần lấy thức ăn ra, Trì Ngữ Mặc ngoan ngoãn đi rửa rau, ai cũng không nói lời nào, không khí rõ ràng quá yên tĩnh
“Mẹ, hôm nay bên ngoài nấu thịt kho tàu chứ?” Trì Ngữ Mặc kiếm chuyện nói
“Ừm” Vương Tuệ Phần đáp một tiếng, cúi đầu xuống chia thái thịt, hỏi: “cậu ta đối với con tốt chứ?”
“Tốt, vô cùng tốt, lần này công ty thực tế chỉ lưu lại 1 thực tập sinh, anh ta giúp con đánh thắng vụ án, chỉ có thể giữ lại 1 thực sinh, con được giữ lại rồi, con tháng trước có thể nhận được 7, 8 vạn tiền thưởng” Trì Ngữ Mặc giải thích
“Không xem như, người yêu chưa đến. Nhưng mà, anh ta rất giúp đỡ con, chỉ là, mây bùn có khác biệt”
“Vậy con nói 1 năm là có ý gì? Anh ta chơi đùa con sao?” Vương Tuệ phần không hiểu
Trì Ngữ Mặc không muốn Vương Tuệ Phần quá lo lắng, cũng không muốn bà có gánh nặng, nở nụ cười toe toét, “thử quen 1 năm xem sao, ha ha, cũng không phải là chơi đùa, mẹ, trong lòng con có tính toán, biết phải làm sao”
Vương Tuệ Phần vẫn không yên tâm nhìn lên mặt của Trì Ngữ Mặc, “Tiểu Mặc, con lớn lên xinh đẹp, nhan sắc bị người ta để ý, nhưng mà mẹ tin tưởng con là đứa trẻ ngoan”
Trì Ngữ Mặc gật đầu
Cô sinh đứa trẻ trong bụng ra, chỉ là cần thời gian 1 năm, thì có thể cứu chị, còn có thể đủ để bảo vệ Tống Nghị Nam bình an, khá lời rồi
Lôi Đình Lệ con người này hào phóng, chỉ cần cô mở miệng, người khác phấn đấu mấy đời, cô ngoảnh mặt đều có thể có, còn có cái gì tốt hơn mà phải suy tính
Chỉ là...cuộc đời của cô, bắt đầu lại phát sinh bù đắp rồi
“Khi nào, thì mẹ có thể gặp mặt cậu ta à?” Vương Tuệ Phần soi xét Trì Ngữ Mặc hỏi
“Như thế này sẽ giật mình anh ta đó, đợi thời cơ chín mùa”
Vương Tuệ Phần gật đầu, “tuy rằng không phải là phá hoại gai đình người ta, có vài điểm, mẹ vẫn là muốn nhắc nhở con, trước khi kết hôn tuyệt đối không được mang thai, nếu như bị bỏ rơi, ngày tháng của con sẽ rất khó khăn, cho dù anh ta vì đứa trẻ cưới con, tháng ngày của con sau này cũng sẽ bị thiệt thòi, bởi vì không có tình yêu, hiểu chưa?”
Trì Ngữ Mặc gật đầu, ôm lấy Vương Tuệ Phần, nũng nịu nói: “mẹ nói thật sự có đạo lý”
“Con à, còn nữa, chúng ta tuy nghèo, nhưng mà nghèo phải có cang trường không chịu khuất phục, lấy của người ta quen rồi, thì sẽ cảm thấy là việc đương nhiên, quan điểm cuộc đời về sau kém dần, không có ai có nghĩa vụ phải đưa con đồ gì cả, trên trời không có miếng bánh miễn phí rơi xuống, biết chưa?”
“Biết ạ, con bây giờ đã là luật sư rồi, muốn cái gì tự mình kiếm tiền mua, con bây giờ đang nỗ lực kiếm tiền, đợi khi tủy xương phù hợp với chị xuất hiện, thì có đủ tiền rồi” Trì Ngữ Mặc cười nói
“Ừm, đi ra ngoài nghỉ ngơi đi, đến lúc nào xong sẽ gọi con ra ăn cơm”
“Mẹ, vất vả rồi” Trì Ngữ Mặc cười đi từ trong bếp ra, trở về phòng của mình, nếu như đã suy nghĩ kỹ rồi, cũng không cần đợi đến 12 giờ nữa
12 giờ đêm cô chắc sớm đã ngủ rồi
Cô ấn phím gọi điện thoại đi
“A lô” giọng nói của Lôi Đình Lệ không nhiệt tình không lạnh lùng từ trong điện thoại truyền đến
Cô sớm đã quen sự lạnh nhạt của anh ta, “chuyện anh nói, tôi đồng ý, muộn chút tôi gửi hợp đồng cho anh”
Đầu bên kia Lôi Đình Lệ trầm mặc, không có nói gì
Khi mà Trì Ngữ Mặc muốn dập bỏ điện thoại, thì nghe thấy anh ta nói: “xuống đây, tôi hiện đang ở dưới lầu nhà em”