Honey! Cùng Nằm Mộng Nào

Chương 12



Lần đầu mang bạn đời đến dự tiệc tất niên của công ty, Lê Tu Triết không có chút cảm giác căng thẳng nào, dù sao thấy được thì ở lại, không được thì đi chỗ khác, anh sẽ không vì cái nhìn của người khác mà tổn thương người yêu nhà mình.

Còn Dung An Bình lại rất tự nhiên thoải mái, theo anh gặp mặt cấp dưới, bị chuốc rượu cũng từng người thất bại trở về, khiến mọi người trong lòng đều cảm khái một câu quả nhiên là phu nhân tổng tài, người đẹp mà từng cử động đều vô cùng khéo léo.

Vốn sau khi lên phát biểu, bình thường Lê Tu Triết còn có thể nán lại một lúc, nhưng lúc đang nói chuyện trên sân khấu, thì để ý thấy Dung An Bình vừa rời khỏi bữa tiệc không biết không khỏe chỗ nào đang gục trên ghế. Tuy rằng người xung quanh không ai để ý đến, nhưng Lê Tu Triết cùng cậu sống chung lâu như thế, chỉ cần nhìn biểu cảm liền biết có gì đó không đúng.

Nhanh chóngrời khỏi nơi tổ chức tiệc, dưới tình huống không có đám người vây quanh, Dung An Bình dựa vào khuỷu tay Lê Tu Triết, anh đỡ cậu đi về phía xe. Mỗi lần đi một bước, cậu sẽ không nhịn được lại run rẩy một chút, hai mà dần dần ửng hồng. Nhất là khi đối phương sốt sắng hỏi có phải là bị bệnh không, có cần đến bệnh viện không, làm Dung An Bình càng thêm khó mở miệng.

Lên xe, Lê Tu Triết đặt người vào ghế phó lái, đôi mắt lo lắng luôn dõi theo. “Không có gì … Về đến nhà sẽ ổn thôi…” Kiềm chế lại tiếng rên rỉ sắp trào lên ở cổ họng, nội tâm Dung An Bình phát khổ, không nghĩ đến là lại kích thích đến mức này, nhưng chế độ đã sớm đặt xong rồi, muốn sửa chỉ có thể lấy đồ vật đó ra.

Dọc đường về, cậu co ro không dám nhúc nhích, về được đến nhà cả người Dung An Bình đã sớm như muốn nhũn ra, bị anh ôm vào cửa, hao hết sức nâng tay lên ôm lấy cổ anh, thấp giọng nói: “Thả em xuống.”

Lê Tu Triết vô cùng nghi ngờ, đem cậu đặt lên thảm trải sàn mềm mại, người này sống chết cũng không chịu về phòng, cũng không chịu ở trên sô pha, nên anh đành đặt cậu nằm trên đất. May có một vài nguyên nhân không thể nói, phòng khác đã sớm được trải rất nhiều thảm lông, có lăn lộn thế nào cũng sẽ không khó chịu. Sau đó, Lê Tu Triết trừng to hai mắt, nhìn chằm chằm người trước mặt đang cởi quần áo, mở rộng hai chân mặc cho ánh mắt anh đang nhìn qua. Mà nơi bí ẩn kia hơi hơi mở ra, vài sợi dây mỏng rơi ra bên ngoài.

Không nhịn được đưa tay chạm đến, nơi đó mẫn cảm đến đáng sợ, trong lúc mị thịt mấp máy thấp thoáng lộ ra mấy quả tròn, những quả tròn này đang ở bên trong huyệt thịt rung động, phát ra tiếng ong ong cực nhỏ, nếu không tới gần thì sẽ không phát hiện. “Em đút ba quả vào, có nhỏ có lớn.”  Bên tai vang lên giọng nói của Dung An Bình, Lê Tu Triết không tự chủ được kéo nhẹ mấy sợi dây đó, quả nhiên rút ra được một quả trứng rung dính đầy dính thể trơn tuột.

Đến lúc này còn cái gì mà không hiểu, sắc mặt Lê Tu Triết trầm xuống, cảm thấy người yêu thật có gan làm càn, nhưng mà … anh rất thích. Đem quả đã lấy ra kia ném qua một bên, tiếp tục kéo cái còn lại ra, thanh âm của anh có chút khàn: “Quả vừa này là loại lớn, hay là quả này lớn?”

Trứng rung ở chế độ rung nhất định, rung động, cảm giác tựa dòng điện ở chạy quanh vách thịt, lại bị kéo ra mấy lần, rồi ấn ngược trở vào, Dung An Bình không ngừng rên rỉ, hô hấp dần gấp gáp: “Là loại lớn… Quả bên trong nữa, mới, mới là nhỏ…” Vừa dứt lời, một quả cỡ vừa cũng bị lấy ra khỏi hậu huyệt, mang theo chất lỏng xấu hổ, chỉ còn sót lại quả nhỏ nhất ở trên tuyến tiền liệt, mỗi giây phút đều không ngừng kích thích nơi mẫn cảm nhất kia. Gốc rễ nơi hạ thân đã sớm bắn rồi, giữa hai chân là một mảnh lầy lội, nơi nơi đều có dấu vết màu trắng thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ.

Đột nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng, Lê Tu Triết lấy vật khổng lồ của mình ra, cũng không tiếp tục rút quả trứng rung nhỏ nhất kia ra, mà là giữ nguyên hiện trạng như vậy, thắng tắp đâm vào. Không hề đề phòng bị mạnh mẽ đâm vào, vốn trứng rung đang nấn ná ở nơi sâu bên trong nay bị chen đến chỗ sâu nhất, Dung An Bình thét lên một tiếng cao vút chói tai, eo lập tức mềm xuống, bị anh giam vào trong ngực không ngừng run lên.

“Quả nhiên là đồ tốt.” Hậu huyệt đã sớm lầy lội, lại có quả trứng rung thật nhỏ vẫn luôn rung động, chẳng những kéo căng vách thịt, còn đem đến cho quy đầu một khoái cảm khác thường. Lê Tu Triết nhấc chân cậu đặt lên bả vai, sau đó cúi người càng thêm thô bạo thao làm.

Nửa người dưới của Dung An Bình đã tê dại, vốn nhịp điệu của trứng rung đã làm cậu theo bản năng co rút hậu huyệt, kết quả vì đao thịt to lớn quấy rối tiến vào, phá mở tầng thịt mềm vây quanh, đành phải cố gắng chống đỡ ở nơi sâu bên trong lần lượt nhận lấy va chạm mãnh liệt. “A … Lấy ra đi … Đừng ….” Cậu cong eo lên không ngừng run rẩy, đầu óc trống rỗng, từng tấc vách thịt bên trong đều được chăm sóc rất chu đáo, dịch thể trơn trợt từ hậu huyệt tràn ra, tích tụ lại cùng khuấy động. Từng đợt khoái cảm mãnh liệt như thủy triều kéo đến, từ phía sau lan ra toàn thân, ngay cả ngón tay đang cuộn lại cọ với thảm trải sàn cũng phát run. Trong cơn mê man mất đi ý thức, Dung An Bình vô lực phản kháng lại, chỉ có thể từng bước đi đến đỉnh cao dục vọng…

Lê Tu Triết cả người đầy mồ hôi, trừ bỏ thần kinh đang kêu gào, cái gì cũng không biết nữa,  chỉ có người dưới thân dường như muốn hòa tan anh đi, từ nay về sau không thể chia xa, tựa như một chiếc xương sườn luôn nằm trong cơ thể. Thẳng đến sau khi giao hợp thật lâu thật lâu, mắt ngựa đột nhiên nóng lên, một lượng lớn bạch dịch bắn ra, toàn bộ đều bắn vào trong thịt huyệt đỏ tươi kia, ngâm luôn cả trứng rung.

Chỉ dựa vào phía sau cao trào, trứng rung và tính khí cùng nhau kích thích bên dưới, Dung An Bình khóc lóc giãy dụa, nhưng cũng chỉ có thể thừa nhận tất cả, chất lỏng đầy tràn từ hậu huyệt không kịp khép lại chảy ra, mang theo quả trứng rung nho nhỏ kia, kẹt lại ở gần miệng huyệt.

“Ba” một tiếng, cuối cùng bị Lê Tu Triết cầm dây kéo ra, sau khi kéo ra lại càng có nhiều bạch dịch tràn ra, cảm thấy như mất kiểm soát khiến Dung An Bình thất thần nhìn chằm chằm trần nhà. Một lúc lâu mới từ trong cái ôm của Lê Tu Triết hoàn hồn, nức nở trốn vào ngực anh, đạo cụ đã dùng qua ướt nhẹp còn có hai người cũng ướt nhẹp ngồi phịch trên thảm trải sàn.

Lê Tu Triết hôn trán cậu một cái, không nói ra hết được có bao nhiêu thỏa mãn. Người mình yêu, chính là vừa dâm đãng lại vừa thẹn thùng vậy đó, mỗi một biểu cảm đều làm cho anh say mê. “Đi tẩy rửa nào” Chờ khi hồi phục chút sức lực, ôm lấy người đi tới phòng tắm.

Mà người đang mơ hồ trong ngực, sờ tìm nắm lấy tay anh, hai chiếc nhẫn dựa vào nhau dưới làn nước ấm áp, giống như hai cơ thể ôm chặt lấy nhau.

Mãi cho đến tương lai rất rất xa, cũng yêu nhau nồng nàn như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.