Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 110: Đem nàng gả cho ta



- Ngươi...ngươi muốn làm gì?

Sinh Mệnh nắm lấy cổ áo sợ hãi nhìn Vô Thiên, hiện giờ nào còn một Sinh Mệnh Nữ Thần cao cao tại thượng nữa, nàng hiện tại chỉ như một tiểu cô nương yếu đuối bị một tên đại hán tóm được, không chút sức phản kháng.

Vốn nàng cũng muốn phản kháng nhưng khi muốn vận dụng Nguyên Lực thì nàng lại kinh hãi phát hiện mình hoàn toàn không thể vận dụng chút nguyên lực nào cả, nên hiện tại nàng cũng không khác gì một cô gái bình thường mà thôi.

- Chẳng phải lúc nãy ta đã nói rồi sao. Chỉ có người nhà của ta mới có thể đặt chân vào chỗ này mà hiện tại các nàng đã vào đây rồi thì ta đành phải hy sinh thân mình biến các nàng thành người nhà của ta thôi.

Hắn cười tà tà nhìn nàng nhếch mép trả lời sau đó mặc kệ nàng phản kháng nhanh chóng giải khai xiêm y trên người nàng. Rất nhanh một thân hình tuyết trắng đã hiện ra trước mặt hắn khiến hắn không khỏi nhìn đến thất thần.

Khuôn mặt trứng ngỗng tuyệt mỹ trắng mịn như sữa, mắt phượng to tròn trong sáng hiện tại lại ngập thêm nước mắt nhìn Vô cùng thê mỹ, mày liễu cong vút. Mũi ngọc cao cao trắng mịn tinh xảo, hai má phơn phớt hồng kiều diễm, một đôi môi đỏ mọng khiêu gợi khiến người ta như muốn cắn lên nó một cái.

Bên dưới là chiếc cổ ngọc thon dài, xương quai xanh tinh xảo. Nhất là trước ngực có hai chú thỏ trắng mập mạp đang ngạo nghễ ngẩn cao đầu, phía trên còn có hai hạt anh đào phấn nộn kiều diễm.

Đi xuống bên dưới một chút là tiểu phúc trơn nhẵn và vòng eo nhỏ nhắn không chút mở thừa cùng với chiếc rốn nhỏ nhắn xinh xinh. Xuống dưới một chút nữ là cả một vùng cỏ thơm xanh tốt đang cố che đi một cái khe suối thần tiên đầy mê hoặc.

Bỏ qua vùng rừng rậm khiến người ta phun máu mũi lại là một quang cảnh xinh đẹp khác, đó chính là một đôi chân xinh đẹp với đùi ngọc thon dài tuyết trắng và trơn nhẵn không chút vết sẹo nhỏ nào. Những ngón chân nhỏ nhắn vô cùng tinh xảo giống như được tạc từ bạch ngọc.

Trước cái nhìn xâm lược kia của hắn vậy mà nàng dường như không có một tia chán ghét nào mà thậm chí sinh ra một tia cảm giác kì dị. Ừm hắn nhìn kỹ cũng thật là tuấn tú mà, hơn nữa xem hắn tu vi lại vô cùng cao à nha, tuy là có chút háo sắc nhưng xem chừng hắn thực sự là có thực lực mới khiến cho cả Bà cô Quang Minh luôn tháng khiết kia sinh tình. Nếu nghĩ lại mình mà cùng hắn cũng không quá tệ à nha, trời mình đang nghĩ cái gì vậy nè á.

Nàng bỗng dưng lại một phen nghĩ loạn, mà lúc này hắn đã rời khỏi thân thể mê hoặc của nàng mà chuẩn bị tấn công lên đôi môi đỏ mọng kia. Đúng lúc này nàng cũng từ trong loạn tưởng tỉnh lại, lại còn nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của hắn ở kế bên khiến cho tâm hồn thiếu nữ nhảy bịch bịch lên, hai gò má bỗng chốc đỏ ửng như phát sốt vô cùng mỹ lệ.

Nàng bỗng nhiên nhìn vào đôi môi mỏng của hắn bỗng chốc e thẹn mà nhắm chặt mắt để cho hắn muốn làm cái gì thì làm, nhưng mà qua hồi lâu nàng lại không thấy hắn có hành động gì thì kinh ngạc mà mở to mắt. Đập vào mắt nàng là khuôn mặt đáng ghét của hắn, hơn nữa còn đầy vẻ trêu chọc.

- Hắc sao nàng lại nhắm mắt vậy?

Hắn cười cười trêu trọc nàng.

- Ngươi cái tên khốn khiếp còn dám cười ta...ta...ta đánh, đánh chết cái tên hỗn đản ngươi.

Nàng bị hắn trêu chọc đến nỗi thẹn không thể tìm một cái hố chui xuống, ngay sau đó nàng lại có chút thẹn quá hóa giận mà vung nắm tay trắng như phấn của mình không ngừng đánh bình bịch vào trong ngực của hắn nhưng hiển nhiên nó lại không có chút xíu sát thương nào đối với hắn.

Đang lúc tay nàng còn vung loạn trên ngực hắn thì chiếc eo nhỏ nhắn của nàng đã bị hắn một tay ôm trọn kéo vào trong ngực. Mà một tay kia hắn đã nhẹ nhàng nâng chiếc cằm tinh xảo của nàng lên. Hai khuôn mặt đang ngày càng gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

Tiếp theo chuyện gì đến cũng đến, hắn đặt lên môi nàng một nụ hôn, cánh môi hắn hung hăng gặm nhấm đôi môi ngọt ngào của nàng khiến nó nhanh chóng sưng đỏ lên. Mà hắn cũng bắt đầu không thỏa mãn mà đem đầu lưỡi của mình đem hàm răng ngọc của nàng tách ra sau đó nhanh nhẹn chui vào bên trong khoang miệng của nàng bắt đầu tìm tòi.

Sau một hồi khuấy động cuối cùng lưỡi hắn cũng tìm thấy được một chiếc lưỡi nhỏ đang nấp ở một bên. Lưỡi hắn như một kẻ đột nhập đang bắt đầu khống chế chủ nhà, chiếc lưỡi nhám của hắn bắt đầu trêu chọc chiếc lưỡi đinh hương của nàng. Vốn ban đầu nàng còn có chút không thích ứng được, nhưng hôn vốn là việc sinh ra từ bản năng nên rất nhanh dưới sự dẫn dắt của hắn nàng đã trở nên thành thạo hơn, môi lưỡi hai người bắt đầu như hai con rắn không ngừng quấn quýt lấy nhau, mà mật dịch thơm ngọt trong miệng nàng cũng bị hắn không ngừng hút lấy. Nhất thời trong phòng chỉ còn lại những tiếng chóp chép đầy mê hoặc đến từ hai người,trong lúc hôn thì tay hắn cũng đã có chút không an phận mà lướt trên từng tấc da thịt mềm mại của nàng sau đó còn ở trên hai đại bạch thỏ của nàng bóp bóp mấy cái khiến nàng khẽ hừ một tiếng. Kmà mấy vị mỹ nhân ở bên cạnh cũng không khỏi trợn mắt nhìn hai người, đến cả Nguyệt Thần lãnh đạm cũng bị tình cảnh xấu hổ kia làm cho kiều nhan đỏ bừng.

Mãi một lúc sau khi mà nàng đã sắp hụt hơi thì hắn mới buôn tha cho nàng, khi hai người tách ra thì nàng bắt đầu tham lam hút lấy từng ngụm lớn không khí.

- Giờ nàng có đồng ý trở thành nữ nhân của ta không?

Đợi khi nàng ổn định hơi thở hắn mới nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng mà hỏi.

- Hừ thân thể người ta cũng bị tên hỗn đản ngươi nhìn thấy, đậu hũ của người ta cũng bị ngươi ăn rồi nếu không gả cho ngươi thì gã cho ai đây.

- Được rồi vậy hôm nay ta sẽ đem nàng trở thành nữ nhân của ta, nhưng mà hình như ta còn chưa biết tên nàng thì phải.

- Hừ sắc lang đến tên người ta cũng không biết mà còn dám ăn đậu hũ của ta.

- Hắc hắc.

- Nhớ kỹ nhân gia tên Khấu Phi Yến. Vậy còn chàng tên gì hả.

- Hắc nàng cũng đâu biết tên ta mà cũng hứa gả cho ta đấy thôi. Nhớ này lão công của nàng là Vô Thiên. Thôi được rồi chúng ta cũng nên vào chuyện chính thôi hắc hắc.

Hắn nói xong lại hung hăng đè nàng xuống đôi môi bắt đầu hôn lên môi nàng. Kế tiếp là khuôn mặt, rồi cổ ngọc, xương quai xanh và dừng lại bên cạnh một chú thỏ trắng mập mạp với cái mũi hồng xinh xắn.

Hắn đem mặt mình vùi vào một bên ngực nàng còn miệng thì tham lam mà "ăn" hạt anh đào đỏ tươi của nàng.

Cảm nhận từng trận khoái cảm từ ngực truyền tới khiến nàng không kìm được mà bắt đầu thở dốc, da thịt tuyết trắng xuất hiện từng mảng đỏ ửng mê người. Trong khi đó ngọc thủ của nàng lại bắt giữ đầu hắn kéo vào ngực mình, mà hắn được nàng cổ vũ cũng không khách khí mà đem hai bầu ngực bạo mãn của nàng ăn sạch, khiến nàng cũng bắt đầu cất tiếng rên rỉ nho nhỏ.

- Hừ...a...ưng...ưm...ư...

Sau khi ăn hết cả hai chú thỏ thì hắn mới luyến tiếc rời đi bắt đầu đi xuống nơi xa hơn. Hắn bắt đầu từ trên ngực đi qua tiểu phúc trơn nhẵn và khu rừng rậm xanh tốt sau đó dừng lại trước một cánh hoa hồng phấn đang e thẹn với vài giọt mật dịch trong suốt.

Mà những nơi hắn đi qua lại mang theo một trận mưa hôn nồng cháy như hắn muốn đánh dấu trên thân thể nàng vậy.

Hắn nhìn nụ hoa mê người kia không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt sau đó gục đầu vào giữa hai chân nàng bắt đầu thưởng thức nụ hoa xinh đẹp. Hắn dùng lưỡi quét nhẹ một cái trên cánh hoa nhất thời một cổ u hương nhàn nhạt mang theo vị ngọt bắt đầu lan tỏa trong miệng hắn. Mà nàng vì hành động đó của hắn mà nhận được khoái cảm to lớn không ngừng vặn vẹo eo nhỏ trong khi miệng lại thở dốc không ngừng. Sau khi nhấm nháp xong chỗ mật dịch kia cũng không làm hắn thỏa cơn khát của mình, chỉ thấy hắn dùng lưỡi bắt đầu tấn công nơi mềm mại kia của nàng ép cho những dòng mật dịch bắt đầu tuông ra như suối.

- A... Thiên...ngứa...Ân...đừng...đừng...a...người...ta...muốn...a...a...

Nàng bỗng nhiên rên rỉ một tiếng cao vút sau đó hai tay ghì chặt đầu hắn kéo sát vào giữa hai chân nàng. Mà lúc này từ bên trong nụ hoa phấn hồng một cổ mật dịch khổng lồ bắt đầu phun ra, nhưng chúng rất nhanh đã bị hắn hút hết sau đó nuốt vào bụng. Còn nàng sau khi cao trào qua đi lại vô lực nằm xuống mà thở dốc.

Chờ chương năm trong ngày nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.