Không biết khi nào Thu Trúc đã xuất hiện sau lưng hắn, rõ ràng nàng cũng giống như hắn. Thu Trúc trực tiếp hoá thành bản thể chở theo Vô Thiên lao đi.
Dù khoảng cách khá xa nhưng với tốc độ của Thu Trúc chỉ thoáng một cái đã tới nơi, lúc này khói bụi đã tan dần để lộ ra một tuyệt sắc mỹ phụ đang nữa quỳ trên mặt đất. Nàng mặc một bộ lam y bó sát tôn lên những đường cong mê hồn, tuy Thu Trúc cũng mang theo phong vận thành thục mê người nhưng cũng không thể so sánh với mỹ phụ này.
Dáng người lã lướt, ngực lớn, mông cong, eo nhỏ như liễu, chân trường túc xinh đẹp, tuy hiện tại nàng đang bị thương sắc mặt trắng bệch khóe miệng lại tràn ra tiên huyết cũng không che được phong thái của nàng hơn nữa lại càng khiến nàng trở nên mong manh khiến người ta muốn che chở một chút, đúng lúc hắn còn đang đánh giá mỹ phụ thì trên không lại một thân ảnh lao xuống.
- Ha ha Vy nhi nàng trốn không thoát đâu.
Thân ảnh đó hóa thành một trung niên nam tử một thân hoàng y, dáng dấp đường đường mang theo uy thế như Quân lâm thiên hạ nhìn xuống mỹ phụ cuồng tiếu.
Hắn bất chợt nhìn sang Thu Trúc nhịn không được nhị không được mà nhận xét, tuy Sư Thứu Hùng Ưng không bằng Xuyên Không Sư Thứu nhưng nếu để sinh hậu đại cũng không đến nỗi kém.
- Tiểu cô nương theo bản tọa, ta sẽ giúp ngươi nhanh chóng đột phá, tài nguyên tu luyện dư dả.
Hắn nhìn Thu Trúc tuy không có huyết mạch cao nhưng nhan sắc cũng rất tốt, tin chắc với điều kiện hấp dẫn như vậy không tin nàng không đồng ý, nghĩ vậy hắn không khỏi mỉm cười.