Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 37: Bẩm sinh vs Tu luyện



Diệp Thần nâng tay ngăn Triệu Mãnh tiếp tục nói, sau đó mở miệng

“ Cho hắn giải dược “

Triệu Mãnh do dự một lúc, sau đó vẫn tiến lên đưa Thanh Lang trại chủ giải dược.

Diệp Thần không thèm nhìn, trực tiếp đi ra ngoài đại sảnh.

Đi ra bên ngoài, Diệp Thần phất tay phải lên, Thí Thần Thương liền xuất hiện, rồi sau đó lẳng lặng chờ người tới.

Không bao lâu, một người ăn mặc khôi giáp đen, tay cầm thanh đại thương, Thanh Lang trại chủ vẻ mặt âm ngoan tiến ra.

Thanh lang trại chủ: Thanh Lang ( vương cấp võ tướng)

Cấp bậc: 93

Vũ lực: 91

Căn cốt: 60

Tinh thần: 80

Phúc duyên: che dấu

Công pháp: Hám sơn quyết( vương cấp), Lôi Xử ( vương cấp),

Trang bị: Hắc Vân ( huyền cấp), Lôi Thương ( huyền cấp)

Vũ lực từ 90 đến 91 có một hàng rào ngăn cản, vượt qua bức tường ấy sẽ là tiến giai bẩm sinh.

Trại chủ thanh lang sơn trại, vũ lực đã đạt đến 91 không hề nghi ngờ hắn đã là Tiên thiên cảnh giới võ tướng.

Hơn nữa, hắn còn có được nguyên bộ Vương cấp công pháp, thêm danh hiệu võ tướng, chính thức trở thành Vương cấp võ tướng.

Vương cấp võ tướng uy lực không thể đem võ tướng ra mà so sánh được.

Mặc dù là Triệu Mãnh, nếu đem so với Thanh Lang trại chủ cũng không thấy một cơ hội thắng.

Nếu hai người đánh nhau, kết quả chỉ có một, là Triệu Mãnh bị hắn chém chết ngay tại chỗ.

Mà thực lực của Diệp Thần lúc này còn thấp hơn cả Triệu Mãnh

Diệp Thần: nhị đẳng nam tước

Cấp bậc: 90

Danh vọng: 15 vạn ( để tăng cường sức hấp dẫn của các nhân vật lịch sử)

Công huân: 22 vạn

Vũ lực: 90

Căn cốt: 80

Tinh thần: 100

Phúc duyên: che dấu

Công pháp: Cửu Chuyển Huyền Công ( hỗn độn), thần tiêu ngự lôi quyết ( hỗn độn),

Trang bị: Thí Thần Thương ( bẩm sinh chí bảo) ( tàn), minh quang khải ( bạc trắng)

Tiền tài: 315800 kim

“ Ta sẽ giết ngươi, nhất định sẽ giết ngươi” thanh lang trại chủ hung tợn nhìn Diệp Thần, nghiến răng nghiến lợi nói

Hắn là Thanh Lang trại chủ, thủ hạ sơn tặc có trên vạn, thế lực cường đại, nhưng mà bây giờ thì sao? Toàn trại đám huynh đệ bị trói thành thành bánh chưng.

Hắn giờ phút này chỉ là một tên trại chủ thất bại mà thôi.

Hắn hận, hắn muốn báo thù. Mặc dù xung quanh có năm ngàn đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn, cho dù hắn thắng kết cục vẫn chỉ là chết.

Hắn vẫn muốn báo thù.

“ Bớt nói nhảm” Diệp Thần hai mắt nhíu lại, Thí Thần Thương không chút do dự đánh tới.

Đơn giản thô bạo, không hề có một hư chiêu nào, nhanh chóng đâm về Thanh Lang trại chủ

“ Được lắm, tới đây” Thanh Lang sắc mặt dữ tợn quát, sau đó một thương chém ra

“ Đương”

Thương của Diệp Thần đâm tới nhanh chóng bị hắn chụp lại.

“ Chết!!! “ Thanh Lang quát lớn một tiếng, chỉ thấy sấm sét từ thương của hắn truyền hướng tim Diệp Thần.

Tay phải Diệp Thần tê dại, nhìn thấy một thương đâm tới, hai mắt tức khắc ngưng trọng, chân phải nhanh chóng lùi một bước, đồng thời thân thể hướng bên cạnh thoát đi, trong khoảnh khắc tránh được một thương từ Thanh Lang trại chủ.

Mà lúc này trên mặt Thanh Lang xuất hiện một đạo ý cười.

Hắn cười rất là dữ tợn.

“ Đi chết đi” Thanh Lang tấn công không ngừng, Lôi thương nháy mắt đánh về phía Diệp Thần.

“ Chủ công “ Triệu Mãnh kinh hãi hét lên

Nhưng mà đúng lúc này, một chiêu xuất ra, mũi thương chỉ thẳng tim Thanh Lang trại chủ.

Thanh Lang nguyên bản còn mang theo mặt cười dữ tợn, nháy mắt biến đổi.

Hắn không nghĩ tới Diệp Thần có thể phản ứng nhanh như vậy, hắn không thể không thu chiêu đang đánh về phía Diệp Thần mà nhảy ra xa.

“ Không nghĩ tới ngươi tuổi còn nhỏ mà kinh nghiệm đã phong phú như thế” Thanh Lang có chút ngưng trọng nhìn về phía Diệp Thần, trầm giọng nói.

“ Thứ ngươi không nghĩ tới còn nhiều lắm “ Diệp Thần mặt vô cảm nói

Lúc này Diệp Thần bắt đầu ngưng thần khí, chuẩn bỊ cho cuộc tấn công tiếp theo.

“ Nực cười, ngay cả tiến giai bẩm sinh cũng chưa đến, mà không biết xấu hổ như vậy, hôm nay lão tử cho ngươi thấy, không vào được bẩm sinh, tất cả chỉ là con kiến”

Thanh Lang sau khi nghe Diệp Thần nói, ngửa mặt lên trời cười to quát

Giây tiếp theo hắn giơ lên Lôi thương, một cỗ uy lực cường đại trên người hắn hội tụ, sau đó uy áp về phía Diệp Thần.

Triệu Mãnh nhìn thấy cảnh này, nháy mắt đại biến bất quá đang lúc hắn chuẩn bị nhắc nhở Diệp Thần thì lại thôi.

Bởi vì trạng thái Diệp Thần giờ này có chút gì đó không thích hợp, tựa hồ đang âm mưu gì đó.

Nhìn vào mắt DiệpThần có thể nhìn ra, nơi đó toàn là vô tình lạnh băng, mà Diệp Thần đều tập trung nhìn về phía trước.

Thanh Lang uy áp của bẩm sinh cấp buông xuống, Diệp Thần một sắc mặt cũng không hề biến đổi.

Khi Lôi thương bắt đầu hiện ra khí thế màu xanh, trên người Diệp Thần cũng bắt đầu xuất hiện một cỗ mỏng manh khí thế.

Cỗ khí thế này vừa mới xuất hiện liền không ngừng cường đại hơn.

“ Đáng chết” Lang Thanh cảm nhận được khí thế trên người Diệp Thần, sắc mặt tức khắc đại biến.

Triệu Mãnh lại không ngừng mừng như điên.

“ Chết đi “ Thanh Lang không đợi, một lưỡi đao hướng Diệp Thần phóng tới.

Cuồng phong nổi lên, tiếng sấm cuồn cuộn.

“ SÁT ”

Khí thế trên người Diệp Thần sau khi ngưng tụ lên đến đỉnh điểm, đột nhiên mở to hai mắt, một thương trực tiếp đâm ra.

Thí Thần Thương lúc này đột nhiên xuất hiện một cỗ khí đen vờn quanh lưỡi thương, tựa hồ muốn cắn nuốt hết thảy.

“ Đinh”

Hai mũi đại thương đụng vào nhau.

Thanh Lang sửng sốt, đúng lúc này, Lôi thương của hắn hóa thành bụi, phiêu tán.

Mà Thí Thần Thương cũng khắc này tiếp tục đâm đến Thanh Lang.

Hắn cảm thấy cái chết đang cận kề, tức khắc hoàn hồn, sắc mặt ngay sau đó tái đi.

Không còn kịp nữa rồi.

“ vèo” một tiếng truyền đến

Thí Thần Thương nháy mắt đâm thủng áo giáp đen, sau đó tiếp tục đâm thủng trái tim.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.