Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1014: Phản kích chiến (4)



Một ngàn ác ma nữ quan ở trong khe thâm uyên, dùng thủ đoạn phân giải làm thủ đoạn công kích. Thứ chân chính gây ra thương tổn cũng không phải là những đám hỏa diễm kia.

Đoạn tường lửa này trong lúc nhất thời đã trở thành lạch trời.

Đại quân của Tô Kính đã hoàn thành điều phối chiến xa, đã nạp lại vũ khí cho chiến xa. Chiến xa bắt đầu tiến lên, phong tỏa giải đất trống không ở hai mặt của tường lửa.

Mà những bộ binh kim giáp kia thì cũng bỏ qua tọa kỵ, bắt đầu tổ trận, tiến về phía trước.

Số lượng của kim giáp chiến sỹ cũng ngang bằng với đám người Tô Kính. Thế nhưng sau khi những bộ binh này xuống ngựa, số lượng lập tức tăng lên tới trên sáu vạn, thậm chí còn đang không ngừng gia tăng.

Mặc dù Tô Kính cảm thấy có chút ngoài ý muốn, thế nhưng hắn cũng không có chútsợ hãi nào. Lực lượng của địch nhân miễn cưỡng tương đương với đại quân của hắn. Mà trên phương diện trang bị, đối phương lại rất yếu đuối.

Hai cánh kim giáp sĩ binh cố gắng vòng qua tường lửa, thế nhưng lại bị chiến xa công kích vào đầu. Lần này, chiến xa đã thay đổi vũ khí, toàn bộ đều là Địa Long Tiễn. Những kim giáp chiến sĩ này quả nhiên là cường hãn. DÙng uy lực của Địa Long Tiễn mà cũng không có cách nào bắn xuyên được đám chiến sĩ này.

Nói cách khác, bình thường một mũi tên có thể bắn chết ba tới năm tên địch nhân.Tình huống kia lúc này đã không thể xảy ra được một lần nữa, binh sĩ của đối phương vẫn còn có thể kéo theo thân thể trọng thương để chiến đấu.

Từng mũi Địa Long Tiễn cắm vào trong thân thể của kim giáp chiến sĩ. Trên thực tế là cắm vào bên trong khôi giáp, miệng vết thương tạo thành ít nhất cũng to bằng cỡ nắm tay.

Loại dũng mãnh gan dạ này, ngay cả lão binh Đông Tần của Tô Kính cũng rất khó có thể làm được.

Chẳng qua ở trên chiến xa cũng đã thay đổi luyện khí sĩ, những luyện khí sĩ này đều đeo trang bị không gian. Chỉ sợ cho dù có nhỏ đi nữa thì cũng có thể mang theo mấy ngàn mũi Địa Long Tiễn.

Hai cánh mỗi cánh có tám mươi chiếc chiến xa, bởi vì sợ bị vị cường giả kia thuận tay phá huỷ cho nên các chiến hạm lơ lửng đều lui về bên trong Phục Ma vương thành. Bên ngoài chỉ để lại chiến hạm cỡ trung và cỡ lớn, huyền phù ở trên không trung. Lại dùng Kích Quang phù văn pháo để tiến hành công kích.

Kích Quang phù văn pháo, lực sát thương đối với mấy tên kim giáp sĩ binh này cũng có hạn chế.

Bất kể như thế nào tường lửa cũng đã ngăn chặn bước tiến của địch nhân. Việc tiêu diệt hắc giáp trọng kỵ binh đã là chuyện tất nhiên. Thương vong cũng được khống chế ở trong trăm người trở xuống, các pháp sư hỗn hợp công kích, làm cho binh sĩ của địch nhân dù có muốn liều mạng thì cũng không có cơ hội.

Vu sư am hiểu nhất là đánh ra pháp thuật làm suy yếu, chậm chạp. Cho nên cũng khoát ném những công kích dạng này vào trong đám kỵ binh kia. Mà lực lượng của đối phương lại đến từ vị diện khác, cho nên sức đề kháng đối với loại công kích này của Vu sư rất kém.

Tô Kính thấy, vấn đề lớn nhất của những Vu sư kia chính là tốc độ làm phép không đủ nhanh. Lực lượng thần thức, còn có trình độ cường hãn của thân thể đều còn mạnh hơn luyện khí sĩ.

Nếu như tốc độ làm phép không đủ nhanh mà nói. Nếu như một đấu một thì Vu sư sẽ rất lỗ. Thế nhưng nếu là ở trên chiến trường, mọi người hợp tác với nhau, cũng không cần làm phép trong nháy mắt làm gì. Chỉ cần pháp thuật không có cách nào bị triệt tiêu, như vậy cũng đã là công kích tốt rồi.

Đám Vu sư cũng rất rõ ràng điểm này, cho nên trong lúc phối hợp với nhau rất nhuần nhuyễn. Hiển nhiên đã diễn luyện hơn chục năm trở lên, cho nên không có bất kỳ một mục tiêu nào có thể chạy trốn được khỏi sự dây dưa của Vu Thuật. Mà kiếm nang ở trong tay bọn họ cũng không phải sử dụng. Đây chính là thủ đoạn cuối cùng a.

Tác dụng của kiếm nang cũng giống như phi kiếm chân vậy, loại kiếm nang duy nhất này, khi thả ra, tiêu hao còn trên cả Ma Tinh Pháo. Chỉ bất quá lực sát thương của những kiếm nang này lại rất cao, càng thêm tập trung. Thích hợp đối mặt với binh đoàn tinh nhuệ của địch nhân. Cho nên Tô Kính mới có thể trang bị, nếu không mà nói, còn không bằng đi chuẩn bị thêm một chút đại pháo công kích ở phía xa còn hơn.

Công kích của kiếm nang, địch nhân không có cách nào né tránh và chống cự, cơ hồ sẽ có hiệu quả đã bắn là trúng.

- Hắc...

Một đạo thanh âm bỗng nhiên từ trong ngàn vạn con bướm kia vang lên, sau đó một tiếng nổ trầm thấp vang vọng. Đầu quái vật đầu to kia từ không trung rơi xuống, đại quân kim giáp ở phía sau lập tức có chút ngạc nhiên, cơ hồ muốn ngừng công kích và dừng bước.

Bởi vị cường giả này là người duy nhất mà bọn hắn người có thể dựa dẫm. Đám bướm kia bay ra, hóa thành một cái trường bào, một lần nữa choàng lên trên người Thiết Vô Hồn. Ở trong tay của hắn có một cái thiết trượng mới, hai mắt đang chăm chú nhìn về phía phương xa.

Ở trong đại quân của địch hân phương xa, bên cạnh Thống soái địch nhân có trên trăm đạo khí tức cường giả. Người yếu nhất cũng là Kim đan tam trọng. Đây chính là do Tà Thần cưỡng ép tăng lên, thế nhưng đối với chiến đấu mà nói, đã đủ rồi.

Hơn một trăm cường giả, mỗi một người đều có thể đối phó được với mười ác ma nữ quan trở lên, mà trong đó có hơn mười đạo khí tức lại chính là Kim đan lục trọng.

Cường giả bên đối phương nhiều như thế, nếu như thực sự tấn công. Như vậy chỉ bằng huynh muội bọn hắn có khả năng sẽ không trụ được. Cơ Vô Song có chút điên rồ, không đáng tin. Cho dù cảnh giới của thiếu gia có tăng nhanh thì cũng không chịu nổi được cường giả đối phương vây công a.

Chủ soái bên đối phương cũng khiếp sợ, bởi vì hai lần công kích ngắn ngủi của Thiết Vô Hồn đã đánh chết một cường giả của hắn. Vừa gọn gàng lại vừa linh hoạt, hắn cũng không nhìn thấy rõ tại sao Thiết Vô Hồn lại có thể làm được.

Chỉ có Tô Kính là nhìn thấy rõ, hắn vẫn dùng quan tinh thuật để xem xét chiến trường. Khi đám bướm kia vừa ra đã có hai đạo khí tức ẩn giấu. Một đạo là Thiết Vô Hồn, một đạo khác chính là Thiết Vô Dung.

Đầu quái vật kia, nếu như lực chiến đấu chỉ so với Thiết Vô Hồn thì cao hơn một đường. Tử vong chi khí bị đoạt, lại yếu đi nửa phần, kết quả dưới công kích Vu Thuật quỷ dị của tỷ đệ Thiết gia, trực tiếp bỏ mạng ở nơi này.

Khó trách vừa rồi Thiết Vô Hồn lại không mặc áo giáp mà chỉ mặc trường bào mộc mạc này. Cái trường bào này không ngờ lại có uy lực tương đương với đạo khí tuyệt phẩm. Chẳng qua Tô Kính cũng chỉ biết tỷ đệ bọn họ ám toán đối phương, thế nhưng xuất thủ như thế nào, bọn hắn lại hoàn toàn không thấy rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.