Lừa gạt thần linh dễ dàng, lừa gạt Luyện Khí sĩ rất khó, độ khó rất lớn. Hơn nữa Luyện Khí sĩ càng nguy hiểm hơn, bởi vì Luyện Khí sĩ nắm giữ tình cảm, thần linh không có cảm xúc chính thức.
Thập Tứ Diệp Thảo đi luyện chế trang bị, Tô Kính bên này suy nghĩ một chút, lúc này gọi một tử sĩ tới, bản thân binh sĩ này là một đệ tử binh gia Tiên Thiên kỳ đỉnh phong, tên là Lê Dương.
Lê Dương nhìn thấy Tô Kính liền cúi đầu đứng hầu, chờ đợi Tô Kính ra lệnh.
Tô Kính nói:
- Bảo ngươi chấp hành nhiệm vụ có khả năng hi sinh, ngươi đi không?
- Chúa công có lệnh không ai dám không theo.
Lê Dương nghiêm túc trả lời. Hiện tại hắn đã không phải tử sĩ nhưng tác phong không có cải biến. Hắn cũng biết rõ muốn trở nên nổi bật thì phải liều mạng.
- Tốt, Lê Dương, ngươi đi đầu nhập vào Chu gia, ta sẽ choKhổng Tước chiến hạm đưa ngươi phiêu lưu trên biển, cuối cùng sẽ trôi dạt tới khu vực Chu gia khống chế. Thân phận của ngươi chính là nguyên gia tử sĩ doanh, bởi vì chiến đấu nên chiến hạm bị hủy, sau khi được cứu sống đi thuyền tới địa ngục tam đảo.
- Ta ở Chu gia làm cái gì?
- Không làm cái gì cả, về sau ta sẽ phái người đi Chu gia làm gian tế, ngươi chỉ cần mật báo là được. Từ đó làm người Chu gia tin tưởng ngươi.
Lê Dương lặng người đi, lập tức hiểu ra, Tô Kính phái đi là người nhất định có vấn đề, nói không chừng là gian tế của nhà khác. Dùng tay của mình diệt trừ sau đó lại có thể làm cho người Chu gia tín nhiệm.
- Ngươi không cần phải vội vàng xuất phát, ta sẽ truyền thụ cho ngươi bí pháp binh gia.
Tô Kính nói xong lấy ra một viên ngọc giản giao cho Lê Dương, nói:
- Trước ta tặng cho ngươi Kim Ngọc Phù Đồ, trong đó có gì không rõ cứ hỏi Lâm Tạ Hồng đại nhân. Chờ ngươi thần binh luyện cốt hoàn thành sẽ đi Chu gia.
Trên mặt Lê Dương vẫn trầm ổn như cũ. Hắn thu hồi ngọc giản sau đó cảm tạ Tô Kính, nói:
- Nếu chúa công vẫn không cần Lê Dương, Lê Dương sẽ chờ đợi trong Chu gia, thẳng đến khi chúa công....
Hắn không nói tiếp mà quỳ xuống đất.
Hắn chỉ dò xét sơ qua thứ trong ngọc giản đã biết rõ đây là bí pháp thành tựu thần vị của binh gia. Đây là ân tái tạo nhưng Tô Kính không thu hắn làm đồ đệ, nhất định cố kỵ địa vị binh gia tại Đông Tần.
Chính mình phi thường thích hợp tu hành binh gia, chỉ tiếc vẫn không có truyền thừa, có ngọc giản này sau một năm mình có thể thành tựu Phong Hỏa Luân, mười năm có hi vọng thành tựu thiên địa luân.
Tô Kính lấy một đầu đoản kích giao cho Lê Dương, nói:
- Đây là trang bị ngươi thần binh luyện cốt, ta sẽ thông báo Lâm Tạ Hồng đại nhân, nàng sẽ cung cấp đan dược cho ngươi, thống khổ sẽ giảm bớt rất nhiều, hơn nữa sẽ không thất bại.
- Lê Dương lĩnh mệnh.
Tô Kính lại nhìn bóng lưng đối phương. Phái Lê Dương đi Chu gia là lòng tham tạm thời của hắn. Bởi vì chắc chắn không thể tín nhiệm Chu gia, tạm thời giao hảo nhưng sẽ là người cạnh tranh về sau. Bố cục sớm một ít sẽ đạt được thu hoạch. Hơn nữa Lê Dương tuyệt đối không phải là gian tế duy nhất, Tô Kính sẽ không ngừng phái người như thế tiến vào Chu gia.
Hắn nhìn địa đồ địa ngục tam đảo, Tô Kính chỉ ở trong một hòn đảo mà thôi. Hơn nữa hắn Quan Tinh Thuật không thể dò xét khu vực thần miếu hạch tâm, nơi đó vô cùng mơ hồ.
Minh quân vừa hoàn thành tiến công, trước khi tới thần miếu hạch tâm cũng chỉ còn một thành thị lớn làm bình chướng. Thành thị này chính là chiến tranh bảo lũy, số lượng lớn chiến sĩ và Thần Thuật sư tiến vào cải tạo thành thị, hơn nữa vẫn đang làm việc không có dấu hiệu đình chỉ.
Vượt qua tòa thành thị này tiến công thần miếu hạch tâm, sau lưng ít nhất phải bố trí hai trăm vạn đại quân cản phía sau, hơn nữa ít nhất phải có ba cường giả Kim đan thất trọng tọa trấn mới có thể ngăn cản công kích sau lưng.
Hơn nữa cho dù bố trí lực lượng như thế cũng không phải rất bảo hiểm, bởi vì thành thị không nhỏ, phiến thiên địa này bị lĩnh vực địa ngục bao phủ. Dưới thành thị còn có vô số địa ngục dong binh, nếu đều tỉnh lại chính là hàng trăm triệu địa ngục dong binh, đây chính là tai nạn.
Nhổ được tòa thành này, khoảng cách thần miếu hạch tâm còn năm trăm dặm mà thôi. Dùng thành thị này làm cơ sở, minh quân chiến hạm phù không có thể cất cánh an toàn, tiến công, lui lại, tiếp tế bình an. Hơn nữa mình có thể thận trọng gieo trồng bụi gai hắc ám biến cả khu vực này thành chiến trường.
Tiến công địa ngục tam đảo gặp phải không ít ngoài ý muốn, Lý gia đã đưa hạm đội chiến đấu tới, chính mình phải nắm chặt thời gian đánh hạ thần mêếu này trơớc khi hạm đội Lý gia tới đất liền.
Khi thần miếu bị phá hư, sức chiến đấu của địa ngục tam đảo chưa chắc sẽ giảm xuống, ngược lại sẽ đề cao. Bởi vì hiện tại ba tòa thần miếu đang bận rộn, nhân lực không thể phân ra ngoài. Nếu bị phá hư, các Thần Thuật sư cường đại nhất của thần miếu có thể buông tay buông chân đối phó người xâm nhập.
Sau khi mình chiếm lĩnh một hòn đảo, lực lượng trên hai hòn đảo khác chưa chắc sẽ trực tiếp phản công, biện pháp ổn thỏa nhất chính là giai quyết hạm đội Lý gia trước, sau đó xoay người lại tiêu diệt chính mình.
Nếu tiêu diệt mình trước, sau khi hạm đội Lý gia tiến lên âất liền sẽ thế như chẻ tre. Địa ngục tam đảo có thu phục lãnh địa hay không còn chưa biết, không chừng hang ổ của mình cũng bị nhổ sạch.
Từ phong cách hành động của Lý gia mà nói, biết rõ chính mình là thống soái minh quân, thời điểm mình tấn công thần miếu sẽ đi lên đất liền, lợi dụng lực lượng của mình tiến hành kiềm chế.
Lý gia cũng không hiểu tình huống địa ngục tam đảo, có khả năng làm thế âất lớn. Thậm chí Lý gia sẽ phái Luyện Khí sĩ tới giám thị, chờ mình động thủ bọn chúng mới hành động.
Có lẽ bản thân mình là cơ hội của Lý gia, cho nên càng không thể lãng phí cơ hội tốt.
Tô Kính không vội tiến qua chướng ngại cuối cùng, mà là phái khí cầu đi trinh sát hạm đội Lý gia. Đây là chuyện hắn phải làm, có khí cầu quấy rối, Thập Tứ Diệp Thảo đi nằm vùng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bên phía Chu gia, Tô Kính lại phái người đi đưa tin, nói rõ tình huống trên đảo, lại bảo Chu gia cũng phái ra mấy cường giả Kim Đan đi hậu phương quấy rối một chút.
Đương nhiên Chu gia sẽ không cự tuyệt, quấy rối đoạt được đều là lợi ích Chu gia kiếm được. Ở trên đảo có rất nhiều Thần Thuật sư, trảm sát thần thuật sư đối với Luyện Khí sĩ mà nói là thu hoạch tốt nhất.