Hồng Liên Bảo Giám

Chương 107: Nồi sắt (Hạ) (3)



Tô Kính bản năng dùng Xà Vẫn liên kích, thân thể nương lực lượng lơ lửng trên cao. Khổng Tước Mâu đâm liên tiếp như giông bão tiếp tục khuếch trương chiến quả từ vết thương cũ của nồi sắt to lớn. Hư Đỗ Quỷ Vương đang trong phút thăng cấp quan trọng, nếu không có Lâm Hoành Sơn canh chừng một bên thì nó rất muốn đập chết Tô Kính cho rồi.

Hư Đỗ Quỷ Vương không có gan phân tâm, đành mặc cho Tô Kính phá hoại quỷ khí của mình.

U linh màu trắng chui vào nồi sắt dẫn đến mấy vạn phù lục trong nồi phản ứng nhốt nó trong một khoảnh không gian, bốn phương tám hướng là dung nham sôi trào, phát ra địa phế chân hỏa đốt u linh.

U linh màu trắng thầm than khổ, nó không ngờ trong quỷ khí của Hư Đỗ Quỷ Vương tiếp giáp với mình nhiều năm có địa phế chân hỏa. Phù lục bình thường không tổn thương u linh màu trắng được, thế nhưng địa phế chân hỏa là thứ tiên nhân phi thăng cũng không muốn ở lại lâu, hỏa, độc thay phiên tấn công.

Nếu chỉ có hai loại thuộc tính hỏa, độc cũng đành thôi, cố tình trong địa phế chân hỏa có một tia lực lượng nguyên tử, dù không độc ác như nguyên cực từ quang nhưng đủ để đối phó u linh màu trắng rồi.

Địa phế chân hỏa vốn không phải thủ đoạn công kích, ít ra nếu Hư Đỗ Quỷ Vương không tự mình điều khiển thì địa phế chân hỏa chỉ ẩn trong không gian nồi sắt. Là tự u linh màu trắng chui vào nồi sắt, không chỉ ăn mòn phù lục phòng hộ nồi sắt để Tô Kính thừa dịp len vào, bản thân u linh cũng bị kẹt trong đó.

Tô Kính quát to:

- Cữu cữu có thể đi ra không?

Nguyên Thùy Vũ không trả lời. U linh màu trắng phá hủy phòng ngự vòng ngoài khiến các tầng phù lục trong nồi sắt hỗn loạn, Nguyên Thùy Vũ không thể liên lạc với bên ngoài.

Dưới nồi sắt sôi trào lửa nóng, địa phế chân hỏa trút xuống. Nguyên Thùy Vũ khó khăn dựng lên một đạo khí bao trùm bốn người lại, lòng thầm kêu khổ. Địa phế chân hỏa này sớm muộn gì sẽ hủy đạo khí của gã, khi đó mọi người cùng chết trong cái nồi này.

Tô Kính nhảy vào lỗ thủng nồi sắt, mấy trăm ngọn lửa bắn tới. Những lửa này không chỉ có địa phế chân hỏa, còn có bạch cốt chân hỏa, xích lân chân hỏa, cực âm chân hỏa, luyện kim chân hỏa...

Không biết tổng cộng bao nhiêu loại lửa phun ồ ạt lên người Tô Kính.

Hoàng Đình Thần Ngọc phát ra tiếng răng rắc, chính giữa có một vết nứt nhỏ. Tô Kính vặn người nhưng có một nửa thân thể bị lửa đốt. Hoàng Đình Thần Ngọc phát động thuật đạo phòng ngự nhưng chớp mắt bị phá.

Phi diên giáp trên người Tô Kính bị hòa tan, cánh tay phải và cơ bắp nửa bên may mắn tan rã.

Tô Kính đau muốn chết, phát hiện mình không chết chỉ có thân thể bên phải mất thịt, xương vẫn còn. Một bàn tay xương nắm chặt Khổng Tước Mâu, ngũ sắc thần quang trên cây mâu bao phủ xương Tô Kính. Từng đợt thần quang thấm vào phản chiếu trên xương Tô Kính.

Giờ phút này Tô Kính đã mất khả năng suy nghĩ, Ngũ Luân Chân Bảo trong người phát động chớp mắt hút Khổng Tước Mâu vào người.

Thần binh luyện cốt, vạn thế luân hồi!

Trong thức hải Tô Kính vang tiếng chú ngôn, xương hắn nứt ra từng tấc, Khổng Tước Mâu tự động tu sửa vị trí bị nứt. Thần binh luyện cốt là giai đoạn không đệ tử Binh gia nào muốn chịu, đau đớn còn hơn địa ngục đạo của quỷ tu gấp vạn lần, bình thường bất đắc dĩ mới làm vậy.

Bởi vì thần binh luyện cốt chỉ thay đổi xương đệ tử Binh gia thành thần binh, khi mất đi thần binh sau này chỉ có thể triệu hoán ảo ảnh thần binh, uy lực kém hơn thần binh thật sự nhiều. Ích lợi việc thần binh luyện cốt cũng có, rất là huyền diệu. Có điều đệ tử Binh gia chú trọng đấu tranh, mất đi thần binh mạnh nhất làm sức chiến đấu giảm mạnh trong thời gian ngắn, không ai thích điều này.

Bình thường chỉ có đệ tử Binh gia bị thương nặng khó lành mới chọn thủ đoạn thần binh luyện cốt.

Khổng Tước Mâu của Tô Kính vốn là vật sống, thích hợp để luyện cốt nhất. Lâm Hoành Sơn đã gieo chú ngôn trong Ngũ Luân Chân Bảo, dù gã chết Tô Kính cũng có thể dựa theo Ngũ Luân Chân Bảo gợi ý tự động tu hành tiếp.

Ngũ Luân Chân Bảo dung hợp trong người Tô Kính lúc này tự động hiện ra, xuyên qua mười hai tầng thẳng đến kỳ môn khiếu, hóa thành một mảnh giáp xác vàng sậm, muốn dung hợp vào sọ não Tô Kính.

Lục Đạo Thần Giám ở trong thức hải của Tô Kính bỗng xuất hiện cứng rắn đẩy Ngũ Luân Chân Bảo ra. Gương cổ thanh đồng sáu mặt vốn không sợ lửa đốt, khí linh ngủ say nên Lục Đạo Thần Giám chỉ biết bảo vệ mình, không quan tâm Tô Kính.

Lục Đạo Thần Giám bay ra rồi co rút vào trong, gương cổ thanh đồng sáu mặt không ngừng vặn vẹo biến đổi cuối cùng thành hình dạng sáu khối xương thay thế xương sọ của Tô Kính.

Tô Kính đã tỉnh táo lại, hiểu rõ vì sao Lục Đạo Thần Giám biến đổi. Bề ngoài Lục Đạo Thần Giám hợp thành xương sọ Tô Kính, từ thức hải nhìn ra ngoài thì Lục Đạo Thần Giám vẫn là hình dạng gương cổ thanh đồng sáu mặt.

Cái đầu này hình dạng hơi lạ, Tô Kính từng học giải phẫu, học cách đấu quyền thuật nên biết xương sọ người có bao nhiêu khối. Lục Đạo Thần Giám biến ra xương sọ chỉ có sáu khối, sọ não nhân loại có tám khối, các khối xương vụn vặt khác tổng cộng hai mươi mốt khối. Lục Đạo Thần Giám chỉ bảo vệ não Tô Kính, còn thứ khác nó không lo.

Ngũ Luân Chân Bảo hóa thành hai mươi mốt khối xương hợp thành cái đầu hoàn chỉnh.

Lửa vẫn đang cháy, áo giáp trên người Tô Kính đã hoàn toàn biến mất, từng miếng thịt bị đốt thành tro. Một lũ long xà chân khí không cam lòng bị hủy diệt nhảy mạnh lên trên chui vào hốc mắt Tô Kính.

Mắt trái của Tô Kính nổ tung bị long xà chân khí thay thế, long xà chân khí xoay tròn trong mắt trái dần biến thành con mắt màu xám.

Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi không cam lòng bị hủy diệt, nó lao vào hốc mắt phải của Tô Kính. Mắt phải cũng nổ, Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi chưa biến đổi gì thì bị từng tiếng chú ngôn truyền đến từ Lục Đạo Thần Giám chấn nhiếp, cộng thêm bị lửa xung quanh luyện nên biến thành con mắt màu đen.

Mất đi long xà chân khí, thanh minh chân khí nhanh chóng xói mòn trong khí hải đan điền. Hoàng Đình Thần Ngọc chỉ có thể hóa thành một khúc yết hầu ẩn thân dưới xương sọ Lục Đạo Thần Giám biến ra.

Thần binh luyện cốt tuy ngoài ý muốn, đôi mắt sẽ mất nên ảnh hưởng không lớn, bản thân Ngũ Luân Chân Bảo giống Khổng Tước Mâu, tuy không phải thần binh nhưng bị Lục Đạo Thần Giám uy áp buộc lòng khuất phục thành một phần thân thể của Tô Kính.

Tô Kính trừ bộ não ra nội tạng bị đốt sạch, nguyên khung xương rực rỡ nhiều sắc màu, tỏa ánh sáng mông lung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.