Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1094: Một quyền (2)



- Đến trong thuyền nói chuyện.

Khương Diễm vươn tay triệu hoán thần mộc hạm ra ngoài, đây chính là bảo bối của Tô Kính. Tô Kính cười khổ, lực lượng của hoàng đế không thể tưởng tượng nổi.

Ba người tiến vào thần mộc hạm, đám người Thần Lâm đã sớm nấp vào trong không gian, bị hoàng đế phong ấn bên trong cho nên không nghe bọn họ nói chuyện.

Hoàng đế Khương Diễm vuốt Bạch Hổ thương kỳ trong tay một chút mới giao cho Tô Kính, nói:

- Ngươi luyện chế Bạch Hổ thần binh, vì cái gì lại sử dụng trơớc mặt nhiều người như thế?

Ngữ khí của hắn nghiêm khắc, đã xem như trách cứ.

- Quy tắc cũ, sẽ biến mất thật nhanh, binh gia sẽ không lại là cấm kị.

Tô Kính không sợ hãi, hoàng đế mang đồ cho mình, nhất định là không cảm giác mình có tội tình gì.

- Ta sẽ cảnh cáo đám người Nguyên Thiên Y, trước khi bước vào lãnh thổ quốc gia Tà Thần thì ngươi không được dùng thế lực. Người cửu đại gia tộc sẽ tới nơi này. Còn nữa, không cho ngươi dùng Bạch Hổ thần binh đối phó người mười hai Đạo Cung, nghe hiểu không vậy?

- Vâng, cửu đại gia tộc thì sao?

Tô Kính nghe ra mánh khóe.

- Bọn họ không tiến công ngươi, ngươi cũng không thể dùng Bạch Hổ thần binh đối phó bọn họ.

Hoàng đế Khương Diễm nói.

Tô Kính hiểu ra, quốc gia Tà Thần bên kia mới thật sự là lợi ích chiến lược, trước đó mình không thể vận dụng lực lượng làm người ta chỉ trích, mình nói quy tắc biến mất còn cần một khoảng thời gian, binh gia muốn danh chính ngôn thuận xuất hiện, thời gian còn sớm nhưng hoàng đế bệ hạ đã ngầm đồng ý.

- Nhạc phụ đại nhân, vì cái gì không thể đụng vào người mười hai Đạo Cung?

Khương Diễm cười, hắn nói với Tô Kính:

- Ngươi đã gặp tiên kiếm của Tàng Kiếm Đạo Cung đúng không?

Trên người Tô Kính lạnh lẽo, bỗng nhiên hắn hiểu ý của hoàng đế. Chỉ sợ trong các Đạo Cung còn lại cũng có lực lượng này. Nếu mình đi đối phó Đạo Cung cũng khó bảo toàn không xảy ra chuyện gì, sẽ có lão quái vật cường đại xử lý mình.

Nếu như cấp độ lực lượng như tiên kiếm, hoàng đế tự mình ra tay cũng chưa chắc cứu hắn nổi.

- Ta biết rõ sâu cạn, sẽ không liên lụy Vô Ưu.

Tô Kính nhanh chóng tỏ thái độ.

- Ân, trong cửu đại gia tộc, mặc dù không có lực lượng cường đại như thế, cũng không phải ta có thể triệt để áp chế. Ngươi cho rằng Mộ gia thật sự chỉ có lão tổ bị vây khốn trong thiên lôi thai sao?

Tô Kính nghi ngờ nói:

- Lực lượng của nhạc phụ đại nhân trên Kim Đan cửu trọng ah.

- Cho nên mới không thể tùy ý sử dụng ah. Vừa rồi Tà Thần phân thân không phải phong tỏa khu vực này,, ta muốn giết hắn cũng phải phí không ít tay chân. Ai bảo hắn muốn chết, hắn dùng lực lượng quy tắc phong tỏa nơi đây, trong phiến thiên địa này ta không cố kỵ có thể sử dụng lực lượng ah.

- Phụ thân, tại sao ngươi không tới sớm một chút?

Vô Ưu công chúa quệt mồm biểu đạt bất mãn.

- Hắc, ta tới sớm hơn, phân thân địa ngục chi chủ không dám hàng lâm.

- Nhạc phụ đại nhân, ngài nhìn chằm chằm vào địa ngục chi chủ đã lâu sao?

Đột nhiên Tô Kính hỏi.

- Ha ha, ngươi đoán đúng rồi, mục tiêu lần này của ta là thần quốc địa ngục chi chủ. Mười hai Đạo Cung, cửu đại gia tộc cho rằng tiêu diệt quốc gia Tà Thần là có thể siêu việt hoàng tộc, bọn chúng không biết bọn họ chỉ suy yếu lực lượng nhân gian của Tà Thần, từ đó sẽ hấp dẫn Tà Thần phân thân hàng lâm, ta sẽ thừa dịp Tà Thần suy yếu tiến công thần quốc của hắn.

Tô Kính im lặng, đám thế lực lớn trong Đông Tần đế quốc vẫn bị hoàng đế bệ hạ đùa bỡn trong tay.

- Đúng vậy.

Hoàng đế Khương Diễm nhìn Tô Kính, nói:

- Những lão gia hỏa kia đột phá hạn chế thành tựu Chân Tiên, thậm chí thời điểm thành tựu Kim Tiên thì ta đã là Đại La Kim Tiên. Cả Thần Châu sẽ tăng lên, Ngư Nhân đế quốc không thể lấy chỗ tốt, đến lúc đó Đông Tần có thể quét ngang bọn chúng, rốt cuộc không cần trả giá lớn như bây giờ.

- Aizz...

Vô Ưu công chúa thở dài.

Khương Diễm cười nói:

- Ngươi thở dài làm cái gì, viễn chinh quốc gia Tà Thần đã làm đế quốc chết hơn một ngàn vạn binh sĩ, đây là chuyện không thể tránh né. Nếu chinh phạt Ngư Nhân đế quốc, Đông Tần sẽ thương gân động cốt. Chỉ có kế hoạch như thế này mới có thể làm cho Đông Tần không xói mòn nguyên khí. Ngươi cho rằng Yêu tộc thực ngủ đông, ở ẩn sao? Thần Châu rộng lớn, hải ngoại còn có Yêu tộc đại lục, nơiđoó quá mức xa xôi, ngay cả Kim Đan cửu trọng cũng không bay tới mà thôi.

- Tại sao phải thống nhất chứ?

Vô Ưu công chúa lần này không được tự nhiên, nàng không rõ vì sao phụ hoàng có kế hoạch này.

- Bởi vì thế giới này là chân thật, cũng không phải là hư ảo, mà có thế giới hư ảo muốn thôn phệ thế giới chân thật, nếu ta không khôi phục Thần Châu, căn bản vô lực đối kháng bọn chúng.

- Bọn chúng là ai?

Vô Ưu công chúa nói:

- Ta đã sớm đoán được một ít nhưng phụ thân không nói với ta.

- Bọn chúng... Gọi là khế ước giả.

Ngữ khí hoàng đế Khương Diễm biến thành nặng nề, hắn nói với Tô Kính và Vô Ưu công chúa:

- Có một thế giới có thể biến người bình thường thành khế ước giả, mà khế ước giả có thể đạt được lực lượng cường đại trong thời gian ngắn. Thế giới này không ngừng thôn phệ thế giới chân thật, thôn phệ càng nhiều sẽ bành trướng càng lớn.

- Khế ước giả rất mạnh sao?

Vô Ưu công chúa hỏi.

- Bọn chúng có thể tiến hóa vô hạn, lực lượng như ngươi, một khế ước giả vận khí tốt chỉ cần vài năm là đạt tới.

Khương Diễm nói làm Tô Kính khiếp sợ.

Mặc dù Vô Ưu công chúa chỉ là Kim Đan tứ trọng nhưng trên thế giới này vẫn xem như hiếm có. Mà khế ước giả từ một người bình thường đạt tới cảnh giới Vô Ưu công chúa cũng chỉ cần vài năm mà thôi.

Hoàng đế nhìn con rể mình, Tô Kính chỉ ngạc nhiên mà thôi, lập tức trầm ổn lại, hắn cảm thấy Tô Kính thật sự không tệ, ít nhất chính mình thật không ngờ hắn lại trưởng thành nhanh như thế.

- Ta sẽ săn giết một thần linh, cướp lấy thần quốc của chúng và sáng tạo một Tiên giới cường đại. Tiên nhân thế giới Thần Châu sẽ phi thăng và tiến vào Tiên giới này, không quản bọn họ cường đại cỡ nào, trong thân thể đều có lạc ấn pháp tắc Tiên giới.

Tô Kính cười khổ, khắp thiên hạ đều nằm trong tính toán của hoàng đế.

Tuy hoàng đế cường hãn nhưng cường giả che giấu trong mười hai Đạo Cung liên hợp, hoàng đế chưa hẳn là đối thủ của người ta, một đám thủ hạ của hắn không đỡ nổi, vấn đề là không cách nào buông tay buông chân trong thế giới này.

Mà cường giả mười hai Đạo Cung thì khác, nghe ý của tiên kiếm, hắn phóng thích lực lượng tự do hơn hoàng đế trong thế giới này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.