Mà đòn sát thủ chính thức của nàng là năm trăm thân binh, năm trăm thân binh ở trong tay Tô Mộ chỉ là quân đoàn chiến đấu cường đại mà thôi. Trong Vô Ưu lĩnh vực, năm trăm thân binh đột tiến còn nhanh hơn Bạch Hổ trọng kỵ gấp mấy phân.
Tất cả chống cự mãnh liệt đều bị năm trăm thân binh tiêu diệt hết, năm trăm thân binh này chém giết địch nhân như gió, trường đao trong tay chém một lần ngoài ba địch nhân.
Hai trăm luyện khí sĩ và một trăm ác ma nữ quan không có việc làm, nhìn thú nhân chém giết lại không cảm giác đó là quân tinh nhuệ của đối phương.
Vô Ưu lĩnh vực hiện tại có khí chất mới. Địch nhân tiến vào trong đó không thể ngưng tụ chiến ý. Với thú nhân mà nói cũng bỏ đi, nếu như là quân đội Đông Tần, loại lĩnh vực áp chế này càng mạnh. Cho dù quân đội Đông Tần không có kỹ năng chiến trận, chỉnh hợp cùng một chỗ cũng có thể phóng thích sát khí quân trận.
Sát khí quân trận ảnh hưởng lớn tới luyện khí sĩ, cường giả Kim Đan cảnh giới khá thấp sẽ không có biện pháp bay lên trời, sau khi bị vây khốn chỉ còn con đường chết.
Mà Vô Ưu công chúa bộc phát lĩnh vực như thế, rất hiển nhiên cũng bị sát khí quân trận ảnh hưởng.
Tiếng tiêu du dương, mấy vạn thú nhân dùng tốc độ chậm chạp tới gần Vô Ưu công chúa, đại đa số thú nhân cũng không nhìn tâấy binh khí của minh quân, ánh mắt mờ mịt đi về phía trước.
Thú nhân phản kháng cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng năm trăm thân binh hiện ra sau đó bọn chúng bị chém giết.
Vô Ưu công chúa thả tiêu xuống và nhìn một đống xương cốt trước mặt, nói:
- Không nghĩ tới ta biến thành như vậy.
- Biến thành cái gì?
Tô Mộ tò mò hỏi.
- Chư tới một giờ mà ta giết hơn bốn vạn người, trong nội tâm của ta vậy mà không có nửa điểm thương cảm. Ta biết rõ ngươi sẽ không thương cảm bọn chúng, Tô Kính cũng sẽ không, có lẽ ta sẽ. Ta rốt cuộc là như thế nào?
Biểu lộ của Vô Ưu công chúa suy tư và khó có lời giải, nội tâm Tô Mộ cũng sinh lòng thương tiếc.
- Chị dâu, đây chỉ là bắt đầu, nếu như ngươi không muốn đi tiếp với ca ca...
- Không, ta sẽ đi cùng hắn tới tận cùng thiên địa!
Vô Ưu công chúa kiên định nói:
- Chỉ có thành tiên mới có thể thành tựu vĩnh hằng. Những thú nhân này chính là kiếp số, bởi vì giết không hết cho nên ta mới không thương cảm. Giết sạch thú nhân thế giới này còn có thế giới khác sẽ có thú nhân. Nếu như ta không nhảy ra khỏi hồng trần, như vậy chinh chiến vĩnh viễn không có cuối cùng.
- Sau khi thành tiên ta mới bắt đầu thương cảm.
- Không, sau khi thành tiên, chúng ta đối mặt đều là người xấu.
Bỗng nhiên tâm tình Vô Ưu công chúa tốt hơn trước, nàng cười vô cùng sáng lạn.
Tô Mộ vô cùng hâm mộ, Vô Ưu công chúa đúng là nữ nhân thuần túy. Trừ xinh đẹp ra thì nàng không nhìn thấy mặt khác của nàng.
- Phụ thân đặt cho ta cái tên Vô Ưu là hi vọng ta cả đời khoái hoạt.
Vô Ưu công chúa nói với Tô Mộ:
- Ca ca ngươi với ta mà nói là người trọng yếu nhất, ta có lý do gì không vui với sinh tử của thú nhân chứ? Ca ca ngươi không vui, ta mới thật không vui.
Vô Ưu công chúa nói ra lời nói này, Tô Mộ vốn cho rằng chính mình sẽ đau lòng nhưng không biết vì cái gì nàng cũng cười, vui vẻ từ nội tâm.
Đúng thế, thời điểm huyết mạch Thái Sơ Lôi Long của nàng thức tĩnh cũng cười, nàng cười còn thuần túy hơn Vô Ưu công chúa.
Thì ra nàng chân ái ca ca ta. Như vậy cũng rất tốt, nếu nàng không yêu thì ta liền giết nàng.
Tô Mộ suy nghĩ rất thuần túy, thế cho nên Vô Ưu công chúa còn chưa giải tán lĩnh vực, Vô Ưu công chúa cũng không có cảm giác được sát ý của nàng.
Cường giả Kim Đan, đến cảnh giới này chỉ cần có một ý niệm trong đầu sẽ phải đạt được.
Thì ra bản tâm quan trọng như thế!
Bỗng nhiên Tô Mộ có lĩnh ngộ. Bản tâm loại vật này Nhân tộc và Yêu tộc đều có, trong truyền thuyết bản tâm càng có ý nghĩa trọng đại với Yêu tộc.
Bỗng nhiên Tô Mộ lĩnh ngộ bản tâm, mảnh che tay trên tay biến ảo, đảo mắt đã biến thành hình xăm màu vàng rót vào trong làn da, chín miếng ngọc phù trên mảnh che tay lại tróc ra.
Tô Mộ cười cười, chín miếng ngọc phù không phải tiên ngọc chế thành, nếu dung hợp vào trong thân thể chỉ có hại vô ích. Lực lượng chín miếng ngọc phù vẫn viễn siêu đại đa số phù lục trên thế giới. Lôi Long Cửu Biến, bản thân có tác dụng gia tăng chất lượng ngọc phù, trong đó ẩn chứa lực lượng quy tắc lại tăng uy lực của ngọc phù.
Chỉ có thể nói ngọc thạch này có thể dùng trong khôi lỗi, Tô Mộ thu chúng vào không gian trong giáp che tay, lúc này đây cũng không dung hợp nữa.
Cần tìm kiếm tiên ngọc, chế tạo ra chín hóa thân, việc này không cấp bách. Mặc dù lực lượng tiên ngọc rất tốt nhưng dù sao mình cũng là thân thể huyết nhục, có chút chịu không nỗi. Tuy chín miếng ngọc phù tróc ra và thực lực của mình hơi có hạ thấp. Tô Mộ liếc mắt nhìn cánh tay, trên cánh tay có đồ án hình xăm màu vàng xinh đẹp và thần bí. Từ mu bàn tay tới cánh tay có chín khu vực trống thưa thớt.
Nàng muốn liên lạc với Tô Kính, nhìn thấy Vô Ưu công chúa buông trường tiêu nhìn ra xa và nội tâm hơi động.
Chuyện gì mình cũng tìm ca ca hỗ trợ thật có chút không quá thỏa đáng, Vô Ưu công chúa ở đây, tại sao mình không nhờ nàng chứ.
- Chị dâu.
- Chuyện gì?
Vô Ưu công chúa không quay đầu lại.
- Ngươi có tiên ngọc luyện thành ngọc cao không?
- Có, ngươi muốn bao nhiêu?
- Mười tám viên!
- Nhiều như vậy!
- Ân, trang bị của ta tiến hóa làm thực lực của ta hạ xuống, cần phải bổ sung mới có thể duy trì tốc độ tu luyện.
- Cần hiện tại sao?
- Vâng!
Vô Ưu công chúa cầm một hộp ngọc trong tay, tiện tay giao cho Tô Mộ, nói:
- Đây là hai mươi viên, còn lại giữ lại, ta cũng không còn bao nhiêu.
- Đầy đủ, ta còn phải tìm ca ca lấy mười tám viên Kim Đan cửu cấp.
Tô Mộ nói xong liền mở trận pháp thông tin, đây là thứ Tô Kính sớm luyện chế cho nàng, có thể dễ dàng đưa tin trong phạm vi vạn dặm.
Tô Kính nghe Tô Mộ nói cần mười tám viên Kim Đan cửu cấp cũng có chút giật mình, nghe Tô Mộ nói nguyên nhân liền cho nươời bên Thông Thiên tháp truyền tống tới. Thảo Linh Cung tồn trữ Kim Đan nhiều vô số, sau khi lấy ra mà không luyện chế trong thời gian ngắn thì phẩm chất của chúng sẽ hạ thấp.
Chiến sự bên Băng Tuyết vương thành trên cơ bản không cần Tô Mộ, Tô Mộ dứt khoát rời khỏi, có được mười tám viên Kim Đan cửu cấp, bắt đầu luyện chế Thái Sơ Lôi Long đan.