Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1182: Máu chó vẫn vô địch (2)



Tô Kính cũng không có phê bình Đường Hà mãi, hắn lại nói:

- Ngươi có thể kiên trì tới khi Cơ Vô Song đến sao?

Đường Hà gật đầu, hắn còn có ba ngàn vô vọng đạo binh không có phóng ra, vừa rồi bị lĩnh vực phong ấn, gặp cường địch như thế, thà rằng hi sinh đạo binh cũng không nếu bảo tồn thực lực.

- Ta còn muốn đi giải quyết địch nhân, Khuyển Thập Lang lưu lại cho ngươi.

Tô Kính nói xon thân thể hắn biến mất trong cảm giác của Đường Hà.

Đường Hà lúc này mới phát hiện trong bất tri bất giác lực lượng của Tô Kính đã vượt qua hắn. Loại vượt qua này là toàn phương vị. Chính mình căn bản không biết Tô Kính dùng năng lực gì.

Tô Kính một chút cũng không lo lắng hỗn độn cổ thần gây phiền toái cho mình, dù sao thế giới này chứa đựng lực lượng có hạn, tuyệt đối không phải những thần linh dị giới có thể khống chế.

Tiên kiếm của Tàng Kiếm Đạo Cung có thể đối phó bất cứ phân thân thần linh nào, muốn chém giết là cục diện trong nháy mắt.

Cơ Vô Song bên kia đang chiến đấu một mình, hơn nữa Tô Kính chỉ cấp cho hắn năm ngàn người. Tô Kính lúc này tới đây là vì tiêu diệt chiến sĩ hỗn độn thần điện, tên chiến sĩ kia tương đối nhỏ yếu, Cơ Vô Song chỉ cần chế trụ hắn, tăng thêm Tô Kính là có thể giết được.

Tô Kính vừa đi, Đường Hà bên này bộc phát lần nữa, dứt khoát thả ra vô vọng đạo binh tấn công, khí tức vô vọng đạo binh xông lên, lực lượng thân thể khôi phục, lực lượng trận pháp trong áo giáp cũng giải phóng.

Đường Hà hổ thẹn không thôi, chính mình quý trọng vô vọng đạo binh cho nên không dùng, đây chính là sai lầm. Vô vọng đạo binh tổn thất có thể bồi dưỡng lại, vẫn che giấu có lợi gì cho mình?

Nếu vừa rồi có vô vọng đạo binh, chính mình cũng không bị ảnh hưởng triệt để như thế. Còn nữa, thần long đan của mình nhìn thì cường đại nhưng không thuần túy bằng chín viên Kim Đam.

Trước mặt mình có hai con đường, hoặc là buông tha thần long đan, hoặc là thuần túy hóa thần long đan, tất cả Kim Đan đều hóa thành thần long đan, đến lúc đó chính mình sẽ có lực lượng vượt xa cùng thế hệ. Cho dù người nào trong cảnh giới ngang nhau cũng chỉ có thể chờ đợi bị mình nghiền áp.

Con đường này vô cùng gian nan, sau khi nhìn thấy Bạch Hổ thương kỳ của Tô Kính, nội tâm Đường Hà lúc này cũng hiếu thắng.

Đây không phải ý nghĩ xằng bậy, mà là bản tính của hắn.

Cho dù không bằng Tô Kính nhưng chẳng lẽ nhìn bị bỏ xa sao? Chẳng lẽ tương lai thành tiên, mình dưới cánh chim của Tô Kính là được che chở sao? Còn có bộ dạng gì nữa?

Tô Kính cũng không biết Bạch Hổ thương kỳ của mình thôn phệ chiến sĩ hỗn độn thần điện lại gây ra ảnh hưởng lớn với Đường Hà, Đường Hà quyết định không thỏa hiệp, hắn muốn tu hành bí pháp của mình tới cao nhất.

Đây là con đường vô cùng gian nan, hơn nữa không ai có thể trợ giúp hắn, chỉ có hắn đi một mình trên con đường này.

Đường Hà thu vũ khí trường mâu khổng lồ, thay đổi trường đao chế thức, hắn nhanh chóng nhảy vào quân địch. Đối phương đã hao tổn hơn vạn người, hiện tại tình thế nghịch chuyển, căn bản không chịu được Đường Hà tự mình xung phong công kích. Lại có ba ngàn vô vọng đạo binh không có ra tay, chúng chỉ cung cấp vô vọng lĩnh vực, lẳng lặng kết trận và đứng ở nơi đó.

Khuyển Thập Lang lưu lại, hắn bay giữa không trung và đi tới bên người Ưng Dương, trên ngón tay của hắn có một giọt máu chó màu vàng bay ra, nhẹ nhàng điểm vào túi của Ưng Dương, nói:

- Ngươi là huynh đệ của ta, không nên cự tuyệt.

Ưng Dương thở dài, hắn cho túi hấp thu tinh huyết của Khuyển Thập Lang. Sau khi giọt máu chó màu vàng thấm vào liền rơi vào hỗn độn chiến chùy, hỗn độn chiến chùy lập tức bị giấu kín linh tính, các loại oan hồn dốc sức liều mạng ô nhiễm nó.

Ưng Dương lúc này mới nhẹ nhõm, hiện tại túi của mình nhiễm máu chó, toàn thân không có chỗ nào sạch sẽ.

Chính mình là huynh đệ Khuyển Thập Lang sao?

Có lẽ a, tuy bản thân mình vẫn chán ghét hắn, muốn hành hung hắn nhưng chưa bao giờ xem thường hắn. Chán ghét là bởi vì gia hỏa này quá không được, luôn trốn tránh.

Thẳng cho tới hôm nay, Ưng Dương mới phát hiện Khuyển Thập Lang đã hoàn toàn khác biệt.

- Ưng Dương, ngươi nhận tinh huyết của ta, tuy là huynh đệ cũng phải báo đáp mới được? Lấy thân báo đáp thì không cần, đồ của ca không phải ngươi có thể chịu.

Khuyển Thập Lang nói chuyện, hắn nói tiế làm Ưng Dương lại có ý niệm đánh hắn một trận trong đầu.

Gia hỏa này không thể làm mình cảm động một chút hay sao?

- Đừng kích động, túi của ngươi không khống chế nổi vật kia, cho ta đi. Ta lại tiến hóa, vũ khí kia không thể làm gì đâu. Ta sẽ dùng toàn lực luyện hóa thứ này, ngươi thấy thế nào?

Ưng Dương lặng người, hắn mở túi ra và nói:

- Cho ngươi.

- Ah?

Khuyển Thập Lang thấy Ưng Dương thống khoái như thế liền có chút ngoài ý muốn, còn có rất nhiều lời tuyệt hảo còn chưa nói đấy.

- Hôm nay ngươi cứu ta một mạng, ta thiếu nợ ngươi.

Sắc mặt Ưng Dương phi thường lạnh, hắn lại cảm động cũng không chịu nổi Khuyển Thập Lang buồn nôn.

Khuyển Thập Lang cầm lấy bay vải chứa hỗn độn chiến chùy, đồng thời kéo ra không biết bao nhiêu linh hồn, sau đó hắn ném chiến chùy vào trong một cái bình nhỏ. Những linh hồn kia gào thét thảm thiết, bị bắt vào trong bình xem như xong đời.

Trong bình là máu chó của Khuyển Thập Lang tích góp không biết bao lâu, chính là vi một ngày kia, tìm được hợp tay vũ khí đem hắn luyện hóa. Chính hắn luyện khí còn không có bổn sự này. Hơn nữa hắn là Tiên Thiên yêu thú, không cần tự tự luyện chế trang bị, trực tiếp dùng huyết mạch luyện hóa vũ khí sẽ nhanh và hữu dụng hơn, tiết kiệm thời gian tu luyện.

- Ta nói Ưng Dương, ngươi có nên đi giúp Đường Hà hay không?

Khuyển Thập Lang chỉ vào mặt đất.

- Không cần, cứ thủ hộ trung quân đi.

Ưng Dương vẫn đứng trong mây đen, chiến hạm phù không trong mây đen bố trí trận pháp, đổi vũ khí khác, khảm nạm ngọc thạch.

Lần chiến đấu này chiến hạm tiêu hao rất lớn, hiện tại thế cục đã ổn định, chiến hạm phải khôi phục sức chiến đấu, không thể đi đuổi giết những tiểu binh kia.

- Ta tinh lực dồi dào, không chơi cùng ngươi.

Khuyển Thập Lang nói xong liền từ trên cao lao xuống, trong tay cầm chiến chùy nhỏ màu vàng. Đó là đại thế chùy của hắn, hắn muốn đi thay vũ khí.

Đuổi giết còn lại muốn khen cũng không thể khen, hỗn độn lĩnh vực chỉ phong ấn minh quân, cũng không có thực phá hư trang bị minh quân, sau khi hỗn độn lĩnh vực bị phá hư thì thần long đan tỏa ra lĩnh vực khu trừ hỗn độn lĩnh vực lưu lại. Lực lượng Đường Hà một người đối phó địch nhân chưa khôi phục tinh thần là quá đủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.