Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1235: Thổ hào (1)



- Ta nhìn ngươi giết ngư nhân, thủ đoạn rất là thuần thục. Có lẽ là không đội trời chung với Ngư Nhân đế quốc a? Luyện khí sĩ của Đại Thánh sơn chúng ta và Ngư Nhân đế quốc chính là tử địch, cho nên quan hệ giữa chúng ta cũng không nên đối địch a.

- Ngư Nhân đế quốc, bên Đại Thánh sơn cũng thường xuyên lui tới hay sao?

- Dĩ nhiên, nhất là những nơi ở gần biển sẽ thường xuyên bị quấy rầy. Chỉ có mặt gần phía đông mới không có vấn đề gì, bởi vì nơi đó có Hạo Thiên môn trấn áp.

- Vừa rồi vì sao ngươi lại đồng ý chia đều bảo vật ở nơi này chứ?

Đột nhiên Cơ Vô Song lại hỏi.

- Đó là bởi vì nếu như phá hỏng Thông tấn bàn mà nói, đương nhiên sẽ phải cướp sạch nơi này a.

Long Ngạo Nguyệt trả lời.

Nàng tới đây được cũng là do vận khí. Nàng đã đến sớm một bước, thời cơ cũng không kém. Bởi vì nàng đã doán chắc nhân thủ bên đối phương sẽ không đủ. Mà khi nàng đến, thực lực của ngư nhân trú đóng nơi này cũng gần với nàng, cho nên nàng cũng không có lập tức hủy diệt vật liệu ở trong kho hàng, mà là cố gắng câu thông với các cứ điểm khác, tìm kiếm quân chi viện.

Cơ Vô Song tới quá nhanh, hơn nữa lại còn có thể nhanh chóng giải quyết chiến đấu, khiến cho người ở trong đại điện căn bản không kịp phản ứng thì đã bị trực tiếp giết sạch. Cho nên đồ trong kho hàng mới được bảo tồn hoàn chỉnh như vậy.

- Tùy ngươi xử trí, thi thể của ngư nhân kim giáp ka ta muốn lấy đi.

Cơ Vô Song nói.

- Không thành vấn đề!

Long Ngạo Nguyệt có chút mừng rỡ, lấy ra một đống toái phiến màu bạc, nhét vào trong rương, sau đó lại thả ra từng đạo thủy lôi, phá hủy đồ trong kho hàng này.

- Làm sao ngươi biết nơi này có Thông tấn bàn?

Cơ Vô Song có chút tò mò hỏi.

- Hắc hắc, Ngư Nhân đế quốc có thể bố trí gian tế ở trong Đại Thánh sơn chúng ta. Đương nhiên Đại Thánh sơn chúng ta cũng có thể bố trí được mấy nội gian ở trong Ngư Nhân đế quốc. Phá Thiên môn vì Thông tấn bàn này mà đã tiêu hao không ít, cuối cùng cũng đã thu được nó vào tay!

Cơ Vô Song thối lui ra khỏi nhà kho. Long Ngạo Nguyệt xoay người, lại đi đến chính diện của đại điện, tất cả đều bị nàng hủy diệt. Mà lúc này Cơ Vô Song cũng đã đem thi thể của ngư nhân kim giáp thu vào trong không gian giới chỉ, lại chờ đợi động tác tiếp theo của nàng.

Long Ngạo Nguyệt kéo tay áo của hắn một chút, trực tiếp thoát ra khỏi cứ điểm bí mật này. Vừa mới ra ngoài thì đã nghe thấy tiếng nổ kịch liệt từ bên trong vang vọng ra. Cả kết giới ở bên ngoài cứ điểm, trong nháy mắt đã bị tan vỡ, nước biển điên cuồng tràn vào bên trong kết giới.

Cơ Vô Song đã cảm giác được ở ngoài trăm dặm có cường giả tới gần, khí thế rất là khổng lồ. Chỉ là tốc độ của người này cũng không nhanh. Hẳn là viện quân từ Ngư Nhân đế quốc. Binh lính bình thường sẽ ảnh hưởng tới tốc độ của cường giả.

Loại địch nhân đẳng cấp này, bản thân hắn còn có thể đánh một trận, bất quá vì Long Ngạo Nguyệt muốn bí mật cho nên hắn cũng chỉ có thể rút lui mà thôi.

Lĩnh vực của hắn chuyển đổi, chồng chất lên nhau, tạo thành loại lực lượng thứ ba, bao phủ Long Ngạo Nguyệt vào bên trong. Sau đó lại mang theo nàng chạy ra khỏi hơn ngàn dặm. Long Ngạo Nguyệt sợ hết hồn, lúc này nàng lại một lần nữa biết được chênh lệch giữa nàng và Cơ Vô Song lớn như thế nào.

- Từ nơi này trở về Đại Thánh sơn ước chừng ba mươi vạn dặm, không bằng ngươi nên đi tới Tà Thần quốc độ a. Đi gặp chủ công nhà ta một lần. Chủ công sẽ phái người đưa ngươi trở về Đại Thánh sơn, như vậy sẽ tương đối an toàn. Ta cảm thấy cái Thông tấn bàn này ngươi sẽ không giấu được cho tới lúc mang về môn phái a.

- Chủ công nhà ngươi sao?

Long Ngạo Nguyệt càng thêm kinh ngạc, cường giả như Cơ Vô Song mà còn hạ mình làm thủ hạ của người ta hay sao?

- Không sai, chủ công nhà ta còn trẻ, là một trang anh kiệt, cường inh dưới trướng ngàn vạn, đang chinh chiến ở trong Tà Thần quốc độ. Đúng rồi, Đại Thánh sơn các ngươi đối với Đông Tần đế quốc hiểu rõ được bao nhiêu?

- Không hiểu rõ được bao nhiêu.

- Đông Tần đế quốc là một quốc gia hoàn chỉnh, hơi nhỏ hơn so với Tà Thần quốc độ. Mà chủ công nhà ta lại là đương kim Phò mã, là Bá tước thế tập. Lại có chức vị Đại tướng quân, thủ hạ còn có một môn phái đạo môn cỡ lớn. Lãnh thổ đánh hạ cũng có mấy chục vạn dặm. Ta sẽ viết một lá thư, đề cử ngươi tới cho chủ công nhà ta. Nếu như Phá Thiên môn các ngươi có đứng cùng một chiến tuyến với chủ công nhà ta mà nói, như vậy bài danh của các ngươi ở trong Đại Thánh sơn sẽ tăng lên. Mặt khác, Đông Tần đế quốc cũng đang chuẩn bị để khai chiến cùng với Ngư Nhân đế quốc, bất quá trước tiên phải thu phục Tà Thần quốc độ rồi lại nói sau.

- Như vậy ta phải tạ ơn chân nhân rồi.

Lúc này Long Ngạo Nguyệt đã xác định, Cơ Vô Song là cường giả trên Kim Đan thất trọng, lúc trước nàng không có cách nào xác định, đó là bởi vì Cơ Vô Song tu hành cổ quái. Thứ hắn tu chính là Nguyên Anh, cho nên làm cho người ta không có cách nào phán đoán ra được.

Cơ Vô Song lấy ra một mảnh ngư nhân kim giáp, lại tiện tay luyện chế ra một cái hòm Phong Ma, sau đó hắn giao cho Long Ngạo Nguyệt rồi nói:

- Đây là Phong Ma tương, ngươi đem Thông tấn bàn để ở bên trong, như vậy sẽ không bị Ngư Nhân đế quốc cảm giác được. Bất quá thứ này chỉ có thể duy trì trong thời gian hai ba ngày mà thôi. Mặt khác, chủ nhân nhà ta có thân phận tôn quý, tính tình của người rất tốt. Thế nhưng khi ngươi gặp người nhất định phải cẩn thận, bởi vì thủ hạ của chủ công so với ta còn hung ác hơn nhiều.

Long Ngạo Nguyệt nói lời cám ơn, thế nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, ngươi đã khó đối phó như vậy, ta lại tới tìm người tax in giúp đỡ. Sao có thể xuất hiện xung đột gì với bọn họ cơ chứ?

Bản lĩnh tiện tay luyện khí của Cơ Vô Song nàng cũng đã nhìn thấy, cho nên trong lòng đối với chủ công Cơ Vô Song không tự giác được xuất hiện cảm giác kính sợ.

Ở Đại Thánh sơn, người có thể luyện khí bình thường sẽ không thế nào chiến đấu được. Cho nên tất cả đều ở trong môn phái hưởng phúc. Người có thể chiến đấu làm sao có thể đem thời gian tốn vào việc luyện khí cơ chứ.

Cường giả chiến đấu bình thường, cả đời sẽ chỉ biết luyện chế một loại trang bị, đó chính là đạo khí bổn mạng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.