Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1240: Ý nghĩ đen tối (2)



Chiến xa hậu cần vận chuyển vật liệu, binh lính thì cưỡi ưng thú hoặc là chiến mã. Nếu như là chiến dịch quy mô lớn sẽ dùng Phi Xà hạm để vận chuyển một đại doanh. Chiến đâu quy mô nhỏ thì đã có Phi xà chiến hạm mô hình nhỏ để dùng, hoặc là dứt khoát dùng khí cầu để vận chuyển.

Bên Tô Kính, ngay cả chiến mã và chiến xa cũng đều có thể phi hành vận chuyển nhu thiết yếu, bih lính. Chỉ cần chiến tranh cần, như vậy minh quân có thể không quan tâm tới phí tổn mà đưa tới binh lực. Chỉ riêng chuyện này so với binh lính trên địa cầu cũn đã mạnh hơn rất hiều rồi.

Hơn nữa sau khi có kỹ năng chiến trận, nếu như Tô Kính mang theo quân đội của mình trở về thì cũng đủ để bình định địa cầu.

Bất quá người địa cầu lại có một bản lĩnh gọi là đồng quy vu tận, nếu như dùng tới vũ khí hạt nhân mà nói. Cho dù là luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan cũng sẽ không chịu nổi. Tô Kính đã mình nghiên cứu qua, ở trong thế giới này, có một chút cấm địa chính là khu vực có phóng xạ cực kỳ nghiêm trọng.

Ngay cả cường giả Kim Đan cũng không dám phi hành ở bên ngoài Cửu Thiên cương phong. Không phải là nói không có không khí thì sẽ không chịu được. Mà là bởi vì ở ngoài Cửu Thiên cương phong, cường độ phóng xạ quá lớn, lớn tới mức ngay cả Kim Đan cửu trọng cũng sẽ bị thương tổn.

Luyện khí sĩ đạt tới cảnh giới này, sau khi bị thương, chỉ cần điều dưỡng thì cũng sẽ không tồn tại vấn đề cảnh giới thụt lùi. Thế nhưng nhất định sẽ làm chậm trễ tu hành. Cho nên luyện khí sĩ, trừ cần luyện khí hoặc là cần Cửu thiên tinh lực ra, chỉ sợ cho dù bản lĩnh cao tới đâu cũng không dám bay quá cao. Bay ra khỏi Cửu Thiên Cương khí chỉ làm ngươi ngưu bức hơn một chút, thế nhưng đối với mình cũng không có gì là hay ho cả.

Vận khí không tốt, một khi gặp tinh lực bộc phát, thậm chí còn sẽ có nguy hiểm dẫn tới tử vong.

Chỉ có Tiên Nhân mới có thể ngao du ở trong tinh không mà không sợ phóng xạ làm thương tổn. Hơn nữa thủ đoạn luyện khí của Tiên Nhân rất cao, có thể chế tạo ra phi chu, ngăn cách trong ngoài, cho dù tinh lực bộc phát thì cũng không thể làm gì được người bên trong.

Sau khi xác định trận pháp không sai, bên Tô Kính bắt đầu sửa đổi những bản vẽ trận pháp này. Trên phương hướng đã không có vấn đề gì nữa. Một mình Tô Kính không thể nào so sánh được với cả Tâm Ý Tông trên phương diện thiết kế được. Bất quá trên phương diện chi tiết, so với Tâm Ý Tông, hắn là người có quyền lên tiếng hơn. Bởi vì chiến trường hình dáng như thế nào, hắn đã hiểu đủ rõ.

Sửa đổi chi tiết, chuyện này cũng không quá gian nan cho lắm.

Sau khi Tô Kính sửa đổi, hắn lại giao cho Thần Lâm, để định hình một lần cuối cùng. Một kỹ năng chiến trận, thứ liên quan đến không chỉ là các binh lính tu luyện, mà còn có trang bị của binh lính. Những vật tư như mộc phù, phù chú tùy thân mang theo. Sau khi có kỹ năng chiến trận này, trong khôi giáp của binh lính sẽ cần tăng thêm trận pháp. Tất cả mộc phù, phù chú được phân phối, đều được trực tiếp trang bị ở trong trận pháp, khi cần thì có thể kích thích được trong nháy mắt.

Cũng may những thứ đổi mới này cũng không cần phải chế tạo lại trang bị một lần nữa. Chỉ cần hơi chút cải tiến là được rồi. Chỉ là sau khi suy nghĩ đến số lượng khổng lồ của minh quân, việc thay đổi y phục cũng là chuyện khiến cho quân hậu cần phải nhức đầu.

Sau khi Tô Kính xác định không có vấn đề, lại đem đồ giao cho Thần Lâm xử lý, sau đó mới quay lại đi gặp Long Ngạo Nguyệt.

Vô Ưu công chúa quả nhiên không hổ là tinh anh mà hoàng gia đào tạo ra. Vị Long Ngạo Nguyệt kia một đường trải qua rung động, ở trước mặt của Vô Ưu công chúa căn bản không có một chút năng lực phản kháng gì đáng kể.

Chuyện Đại Thánh sơn đã bị Vô Ưu công chúa kéo ra ngoài hết. Thậm chí một chút tình báo của môn phái không quá quan trọng,cũng đã được nàng lấy tới tay. Còn lại, chỉ cần dùng đạo thuật suy tính là có thể đạt được thêm nhiều tin tức hơn.

Long Ngạo Nguyệt nhìn thấy Tô Kính trở về, lập tức có chút hưng phấn nói:

- Tô chân nhân, đề nghị của ngài rất tốt. Sau khi ta trở về, nhất định sẽ bẩm báo lên cho môn chủ nghe.

Tô Kính cũng không giải thích, hắn chỉ khẽ gật đầu, bộ dáng có chút không quan tâm.

Long Ngạo Nguyệt bái biệt phu thê Tô Kính, lúc này lại có người sắp xếp cho nàng ngồi trên Khổng Tước chiến hạm cỡ trung rời đi. Sau khi đến bờ biển tự nhiên sẽ có hạm đội hộ tống. Hạm đội tiến tới Đại Thánh sơn, cũng là chuyện lớn. Bất quá Lâm Tạ Hồng phân không nên thân, cho nên chỉ có thể phái thủ hạ của Tô Kính cùng đi mà thôi.

Long Ngạo Nguyệt đi, lúc này Tô Kính mới hỏi Vô Ưu công chúa:

- Làm sao nàng lại cao hứng như vậy chứ?

- Ồ? Thiếp đã đem Thông tấn bàn mà chàng chế tạo đưa cho nàng.

- Thứ đồ chơi kia?

Tô Kính kinh ngạc, thứ này dù có khá hơn nữa thì cũng chỉ là một kiện pháp khí mà thôi, hơn nữa tuổi thọ lại có phần ngắn.

- Để báo đáp lại, nàng đưa lại cho thiếp cái này.

Vô Ưu công chúa lấy ra một cái ngọc phù, giao cho Tô Kính. Tô Kính dùng thần thức xem xét, lập tức phát hiện ra là bản đồ của Đại Thánh sơn.

Trên bản đồ này, trừ khoanh vùng lãnh thổ của Đại Thánh sơn ra, tình huống của Động Thiên Phúc Địa, điểm trú đóng của các môn phái, phân bố nhân khẩu, tất cả rất là rõ ràng.

- Long Ngạo Nguyệt kia ngốc hay sao vậy?

Tô Kính càng thêm kỳ quái, dùng thân phận của Long Ngạo Nguyệt, nàng ta có bản đồ này cũng không có gì là kỳ quái. Thế nhưng ở trên Đại thánh sơn có mười vạn môn phái, môn phái không có Động Thiên Phúc Địa, căn bản không có khả năng chuẩn bị bản đồ tường tận như vậy a.

Đối với Long Ngạo Nguyệt mà nói, bản đồ này không phải là thứ quan trọng gì cả. Thế nhưng đối với Tô Kính mà nói, tương lai nếu như trở mặt khai chiến với Đại Thánh sơn mà nói. Như vậy đây chính là vật tư chiến lược a.

- Nàng không ngốc, nàng đã nhìn ra, lực lượng của chúng ta so với Phá Thiên môn còn lớn mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa thiếp đã nói với nàng ta, Ngư Nhân đế quốc muốn xâm lấn đại lục Thần Châu. Nàng phải cấp tiến thì có thể học được rất nhiều việc. Phải để cho bên Phá Thiên môn liên lạc với chúng ta chặt chẽ hơn một chút. Như vậy tương lai coi như là chúng ta khai chiến với Đại Thánh sơn thì Phá Thiên môn kia cũng sẽ không bị đả kích.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.