Cảnh giới của Tô Kính thấp hơn Tô Mộ nhiều, nhưng nếu vật lộn chỉ cách một cảnh giới thì đệ tử Binh gia sẽ không chịu thiệt. Tô Kính chỉ giơ ngang tay chặn lại nắm đấm của Tô Mộ, vung tay dễ dàng đè nàng xuống đất.
Người Tô Mộ đỏ rực, làn da như chảy máu. một cái vòng tay vàng mảnh đeo trên cổ tay bị gỡ ra hóa thành cây roi quất túi bụi.
Tô Kính há mồm phun mâu sắt mặc cho cây roi quấn lấy, lên tiếng:
- Tô Mộ!
- Làm gì!?
Lực lượng kỳ lạ lan đến roi dài, Tô Kính chỉ phát ra long xà chân khí kích phát ngũ sắc thần quang trong xương đưa vào mâu sắt, hai binh khí liền tách rời ra.
Tô Mộ như bị điện giật người mềm nhũn chìm vào trong nước.
Tô Kính giật nảy mình lặn xuống muốn vớt Tô Mộ lên, bỗng eo bị đánh mạnh, chân nàng đạp mạnh vào huyệt khiếu của hắn. Long xà chân khí ít ỏi nên không đánh bật được, Tô Kính bị Tô Mộ đánh xỉu.
Sắc đỏ trên người Tô Mộ rút đi, nàng đắc ý cười to túm tóc Tô Kính kéo lên mặt nước ném xuống đất. Tô Mộ nhảy ra, dùng áo của Tô Kính tùy tiện khoác lên người, kẹp hắn dưới nách quay về lầu cao của mình.
Người hầu đã bị Tô Mộ hoặc đuổi hoặc giết, số còn lại thì câm như hến, không dám đến gần nàng nửa bước. Tô Mộ đánh thế tử rồi bắt về, càng không ai đi ra ngoài báo cáo cho Tiêu Dao Hầu.
Tô Mộ túm Tô Kính về phòng vứt dưới đất, nàng lấy khăn dài lau khô người, thay đạo y.
Lúc này Tô Mộ đã tỉnh táo lại, bị Tô Kính nói trúng tâm sự khiến nàng cực kỳ tức giận, nếu không phải lúc nhỏ hai người chơi thân thì nàng đã xuống tay càng nặng.
Nhưng giờ thì Tô Mộ không biết nên giải quyết sao, nàng đánh xỉu tam ca, nếu tam ca tức giận thì nàng phải xin lỗi thế nào đây?
Tô Mộ đi vòng quanh Tô Kính mấy vòng, chân đá eo Tô Kính, lẩm bẩm:
Tô Kính phun ra ngụm nước, hắn không thật sự ngất xỉu, chẳng qua linh hồn tạm thời không cách nào khống chế thân thể. Hai con mắt xoay tròn trong hốc mắt, cách mí mắt thấy bộ dạng Tô Mộ lúng túng của Tô Mộ.
Tô Kính bị thương không nặng, sau khi thần binh luyện cốt nếu không bị công kích đặc biệt thì tổn thương bình thường rất nhanh sẽ lành, công kích nhằm vào linh hồn đã có Lục Đạo Thần Giám bảo vệ.
Nếu là công kích đặc biệt mạnh Lục Đạo Thần Giám có thể phong ấn linh hồn Tô Kính trước, tiến vào trạng thái chết giả. Tô Kính không thật sự tức giận vì bị Tô Mộ đánh, hắn hiểu cảm giác trong lòng nàng. Lỗi do hắn nói quá thẳng, tính cách của Tô Mộ không thể chấp nhận trong chớp mắt được.
Tô Mộ thấy Tô Kính chưa tỉnh thì luống cuống, nếu hắn bị đánh chết phụ thân sẽ không tha cho nàng. Tuy rằng không đến mức giết nàng nhưng từ nay nàng không còn hy vọng đạo cầu tiên. Hơn nữa dù tam ca nói lời tổn thương trái tim Tô Mộ cũng không đến mức đáng chết.
Tô Mộ ngồi xổm xuống, lòng bàn tay dán bụng Tô Kính từ từ vận chuyển chân khí vào. Long xà chân khí trong khí hải đan điền lập tức xoay tròn hình thành một vòng xoáy nhỏ. Vòng xoáy có lực hút rất mạnh, Tô Mộ giật nảy mình nhưng không rút tay ra.
Hiện giờ Tô Kính không khống chế thân thể được, long xà chân khí hấp thu chân khí của Tô Mộ càng lúc càng nhanh, mười mấy giây sau nàng muốn rút tay ra cũng không được.
Mặt Tô Mộ trắng bệch, nàng thầm hối hận tại sao mình không thể thay đổi tính tình.
Mắt trái Tô Kính nhúc nhích, một ảo ảnh cổ xà hiện ra trong con mắt theo ý hắn cưỡng ép ngừng long xà chân khí xoay tròn trong khí hải đan điền. Tô Mộ cảm giác bàn tay chợt nhẹ, nàng lập tức phun ra hơn một nửa chân khí cứng rắn đánh bật tay ra, dưới chân mềm nhũn ngồi xuống canh Tô Kính.
Tô Kính bị Tô Mộ chấn phun ra máu bầm, hắn bị máu nghẹn ho sặc sụa, cong người như con tôm luộc.
Tô Mộ xuống tay rất ác, may mắn nàng biết sợ, lần này đánh không phải vì hờn giận nên không tổn thương mạng sống Tô Kính được. Tô Mộ nhanh chóng quyết định liều làm hai người bị thương để rút tay ra, không thì nàng sẽ bị hút khô.
Toàn thân Tô Kính có nhiều huyệt khiếu như vậy mà Tô Mộ không đụng vào, cố tình chạm vào vị trí đan điền. long xà chân khí không phải thứ gì tà môn, nhưng con mồi đưa vào miệng, hễ là loài rắn không có lý nào phun ra.
Tô Mộ cưỡng ép rời đi mang đến tổn thương cho Tô Kính.
Tô Kính bật người dậy, khom người tới trước lại phun ra búng máu.
Tô Mộ cắn răng hỏi:
- Tam ca sao rồi?
- Tàm tạm, không chết được.
Tô Kính thầm nghĩ: Nuốt hơn một nửa chân khí của ngươi, tuy không phải căn nguyên sinh mệnh nhưng bằng nửa tháng tu luyện với ta, còn ngươi cần ít nhất hơn một tháng mới bổ sung lại nhỉ?
Long xà chân khí thật là siêu bá đạo, nếu nhiều người rảnh rỗi vận chuyển chân khí cho hắn thì tu hành sẽ bay nhanh.
Suy nghĩ này mới lóe lên đã bị Tô Kính gạt bỏ. Tuy năng lực chuyển hóa chân khí khác của long xà chân khí rất mạnh, nhưng nếu làm vậy thì Tô Kính không chịu nổi. Ít ra bây giờ trong khí hải đan điền có thêm chân khí của Tô Mộ, long xà chân khí dốc hết sức vận chuyển tiêu hóa, phải hơn một tháng trở lên mới chuyển hóa hết được.
Trong một tháng này Tô Kính không thể tu luyện Âm Phù Kinh và Thanh Minh Chân Giải, tính ra hắn và Tô Mộ đều chịu thiệt lớn. Mỗi người đều bị mất nửa tháng tu hành. Thật là họa từ miệng mà ra, hắn đã biết tính cách của Tô Mộ như vậy cần gì rảnh rỗi sinh nông nỗi ngứa miệng.
Cách của người Trái Đất không thích hợp với người ở thế giới này, vì nhiều lúc người nơi đây không có gì kiêng dè, phát huy tính cách đến tột độ.
Tô Mộ nhìn vạt áo dính máu của Tô Kính, sắc mặt liên tục thay đổi.
Tô Kính nhíu mày nói:
- Xin lỗi, ta nói chuyện quá trực tiếp.
Tô Mộ cúi đầu:
- Ta cũng không nên đánh tam ca...
Từ lúc quen Tô Mộ đến nay lần đầu tiên Tô Kính thấy dáng vẻ rụt rè thiếu nữ của nàng.
Tô Kính cảm thấy cứ xin lỗi nhau không ích gì, hắn đổi đề tài:
- Ngũ muội có quần áo thích hợp ta mặc không?
- Không, ta là nữ kiếm đâu ra áo nam cho ca?
- Thôi, ta thay áo giáp là được. Phải rồi, mâu sắt của ta chìm trong linh tuyền của muội, phải vớt lên.
Tô Kính đã tế luyện mâu sắt nhưng cảnh giới của hắn quá thấp, không thể triệu hoán nó ra.
Trong lòng Tô Mộ có nhiều thắc mắc nhưng cố nén không lên tiếng. Thanh Minh Chân Giải không có năng lực hấp thu chân khí của người khác, không biết tam ca tu luyện cái gì. Nàng có bí mật của mình, cũng không nói cho tam ca biết.