Hồng Liên Bảo Giám

Chương 136: Bỏ lệnh cấm



Tô Kính nói kế hoạch với Tô Mộ chỉ là bắt đầu, thứ hắn thật sự muốn làm là tạo dựng một tiêu chuẩn mới, khiến đế quốc tổ kiến quân đội theo tiêu chuẩn này. Làm vậy thì công lao của Tô Kính không nhỏ hơn đánh chiếm quốc gia Tà Thần. Trên Trái Đất Tô Kính còn trẻ đã là quân hàm thiếu tướng.

Nếu dựa vào xông pha chiến đấu Tô Kính phải chờ đến năm mươi tuổi mới được chức đó.

Trong điển tịch bách gia mấy loại như thuật cơ quan khôi lỗi đa số bị thu vào hoàng cung, không nhiều thứ lưu truyền ở bên ngoài. Nhưng trong Hầu phủ có nhiều ghi chép tri thức cơ bản.

Tô Kính là người đọc nhiều Hoàng Đình Kinh, có thể phân giải những tri thức cơ bản thành phù văn đơn độc. Tô Kính không muốn tạo ra thứ gì đẳng cấp tiên khí, chỉ cần pháp khí đủ tốt là tạm ổn.

Đêm đó Tô Kính tự sao chép bút ký, viết hơn hai trăm tờ giấy dày, vẽ hơn bốn trăm phần bản phác thảo sơ đồ. Chờ khi thấy mệt Tô Kính ngước nhìn ngoài cửa sổ, trời đã sáng.

Tô Kính đẩy cửa ra, trong phòng kế bên tới lượt nhóm Lam Mân trực, bốn nha hoàn mặt ủ rũ rõ là cũng thức đêm.

Lục Hà hơi bất mãn hỏi:

- Thiếu gia, hôm nay vẫn ra ngoài sao?

Tô Kính sắp xếp cho nhiều thứ, mỗi ngày hắn ra ngoài đi dạo không biết làm thứ gì.

Tô Kính lắc cổ tay:

- Đi gặp phụ thân, có chút việc.

Tô Kính phát hiện bây giờ hắn không sợ gặp Tiêu Dao Hầu nữa, hai chữ phụ thân dễ kêu ra hơn.

Thanh Liên ít khi nói chuyện không kiềm được lên tiếng:

- Thiếu gia ăn chút gì trước đi.

Bây giờ Tô Kính ít khi ăn đồ nhà, viện tử này trở nên lạnh lẽo.

Tô Kính nói:

- Không được, phải rồi, hôm nay ta sẽ trở về muộn chút, không cần chờ.

Tô Kính ra khỏi viện của mình, vòng qua đường nhỏ tìm một đội thân binh tuần tra đòi một con ngựa, chạy thẳng đến Lãng Uyển Thư Hải.

Tiêu Dao Hầu nghe nói Tô Kính đến gặp thì hơi thấy lạ. Tiêu Dao Hầu chú ý Tô Kính nhiều nhưng không sử dụng thủ đoạn đối với Tô Mộ, gã không biết hắn làm cái gì. Hôm qua Tô Kính đến, thứ gì nên nói Tiêu Dao Hầu đã nói, thoạt trông tiểu tử này không tình nguyên gặp gã, không ngờ mới sáng sớm hắn tìm tới cửa.

Vì vậy Tiêu Dao Hầu có nhiều công việc phải làm nhưng vẫn kêu Tô Kính vào thư phòng ngay, để người khác chờ bên ngoài.

Tô Kính nhìn đám phụ tá rút ra khỏi thư phòng, chợt nhận ra hắn đến không đúng lúc. Nhưng nếu đã đến thì hắn sẽ nói ngắn gọn, hắn lấy phác thảo sơ đồ mình vẽ suốt đêm ra khỏi vòng tay, đặt lên bàn Tiêu Dao Hầu.

Tiêu Dao Hầu chỉ quét sơ thần thức, biểu tình kỳ lạ:

- Kính nhi, đây là cái gì?

- Đại hạm bay, dùng để vận binh, còn có rất nhiều cơ quan khôi lỗi loại nhỏ phối hợp lại dùng. Đại khái có thể nâng cao tốc độ hành quân của quân đội đế quốc lên gấp tám lần đến mười lần. Trang bị trên đại hạm có thể cho binh sĩ sau khi chạy đi đường dài đến nơi liền chiến đấu ngay.

- Kính nhi, đế quốc có tá chiến hạm bay, chưa bao giờ chịu tạo thêm một cái, Kính nhi biết vì cái gì không?

Tô Kính lắc đầu.

Tiêu Dao Hầu nói:

- Hạch tâm vận động đại hạm bay là tám khối tiên thạch, nguyên Tiêu Dao Hầu chỉ có tám khối tiên thạch. Người khống chế tám chiến hạm phù không đều là thân tín của bệ hạ, Kim Đan tứ trọng.

Thấy Tô Kính vẫn không hiểu, Tiêu Dao Hầu chợt nhớ ra đây là cơ mật của đế quốc, trừ nhóm người như gã ra trong hoàng tộc ít người biết.

- Kính nhi, vận chuyển trận pháp để chiến hạm bay lên không khó, cho dù không có tiên thạch, mười mấy luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan liên hợp lại cũng có thể làm được.

Tô Kính gật đầu nói:

- Phụ thân, ta biết nhiều trận pháp dùng ngọc thạch điều khiển, không cần sử dụng tiên thạch.

Tiêu Dao Hầu ngây ra, gã vốn cảm thấy ý tưởng của Tô Kính không đáng nhắc đến, vì chỉ có tiên thạch thuần túy mới khiến chiến hạm bay an toàn, vừa bay vừa phát ra trận pháp công kích, phòng ngự. Nguyên khí trong các trận pháp sẽ không hút lẫn nhau gây ra hậu quả đáng sợ gì.

Nếu dùng ngọc thạch làm động lực, bản thân ngọc thạch không có thuộc tính bẩm sinh này. Thật ra mỗi loại ngọc thạch vận chuyển trận pháp đều là luyện khí sĩ luyện chế, luyện ra cấm chế thiên cương địa sát trong ngọc lưu trữ nguyên khí thiên địa. Loại ngọc thạch này trữ năng lượng rất ít ỏi, so với tiên thạch thì không chút giá trị. Muốn dùng ngọc thạch điều khiển chiến hạm thì hao phí quá lớn, không thể để tất cả cường giả Kim Đan đế quốc bỏ việc tu hành luyện chế loại ngọc thạch này đi?

Tiêu Dao Hầu lập tức hiểu ngay phát minh của Tô Kính có ý nghĩa gì:

- Để bản vẽ lại, bây giờ ta đang bận, lát nữa sẽ kêu người Đạo Binh Ti chỉnh sửa giúp ngươi, ta sẽ phái người đưa một ít điển tịch Mặc môn cho ngươi nghiên cứu thêm một thời gian. Ta muốn bản vẽ thật sự.

Tô Kính thấy Tiêu Dao Hầu đuổi mình đi, dù lòng còn nhiều lời chưa nói nhưng đành thôi. Phong cách làm việc của Tiêu Dao Hầu cực kỳ giống quân nhân. May mắn Tiêu Dao Hầu xem hiểu phát minh hắn sáng tạo.

Hơn nữa Tiêu Dao Hầu ủng hộ hắn thời kỳ đầu, Đạo Binh Ti phụ trách thiết kế binh khí Đạo Môn, các luyện khí sĩ đều có kinh nghiệm phong phú, giỏi về đạo này. Bọn họ càng đọc nhiều điển tịch bách gia sau cùng chuyển biến thành thứ của Đạo Môn.

Tô Kính biết bản vẽ của hắn ưu điểm ở ý tưởng, nếu nói so sánh chuyên nghiệp chế tạo vũ khí thì nhóm người Đạo Binh Ti mạnh hơn hắn nhiều.

Phụ thân làm Đại Tư Mã đương triều đúng là có lợi, người ta muốn sử dụng lực lượng Đạo Binh Ti là điều không thể nào.

Tô Kính rút ra Lãng Uyển Thư Hải, hắn đi dạo một vòng trong phủ, không ngừng lại ở chỗ Tô Mộ, chỉ nói cho nàng biết Tiêu Dao Hầu đồng ý giúp, kêu nàng yên lòng.

Tô Kính chờ hơn hai tháng, cuối năm đã đến, sắp tới lễ trưởng thành của hắn. Đạo Môn bắt đầu có tuyết rơi, Tiêu Dao Hầu phái người đưa bản vẽ thiết kế mới đến.

Cuộc sống của Tô Kính đã rất có quy luật, mỗi ngày quan sát ảo ảnh trong Long Xà Đồ Lục một lúc, tu luyện Thanh Minh Chân Giải và Âm Phù Kinh.

Cứ cách hai, ba ngày Tô Kính sẽ chạy tới chỗ Tô Mộ, cho nàng nghe vài thứ về kế hoạch của hắn, bao gồm chiêu mộ và huấn luyện binh sĩ, từ việc lớn đến lặt vặt hắn đều nói.

Tô Kính sắp vào Vũ Lâm quân, mọi thứ cần một tay Tô Mộ lo.

Bản vẽ mới vào tay, Tô Kính mời Tô Mộ đến chỗ mình, để trống một đêm lại vẽ phù văn phù văn cơ bản trong đại hạm bay.

Hôm đó Tô Kiến chợt đến chỗ Tô Kính, tay cầm một tờ giấy. Tô Kính xem qua, lại là chữ viết của Tiêu Dao Hầu giải trừ mệnh lệnh cấm túc hắn. Từ khoảnh khắc cầm tờ giấy là Tô Kính đã có thể rời khỏi Hầu phủ, đi bất kỳ chỗ nào trong Ngọc Kinh thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.