Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1578: Không cách nào kháng cự (1)



Sau một khắc, Ngư Nhân Thần linh kia đã thoát khỏi nước biển, bay ra mặt biển. Thân thể quái dị của nó đã hóa thành nhân hình, chỉ bất quá vẫn mập mạp, trần như nhộng.

Trong hai tay Ngư Nhân Thần linh này, xuất hiện một đôi vũ khí, nhìn qua giống như là hai cây gậy. Chỉ bất quá trên gậy sinh đầy mụn, nơi trọng yếu của mỗi cái mụn đều có một trận pháp vô cùng phức tạp.

- Nếu kêu gọi ta đến, nên có giác ngộ thừa nhận lửa giận của ta a!

Ngư Nhân Thần linh nhìn xuống biển rộng, ánh mắt của hắn hiện tại chỉ có hai, nhưng con ngươi lại kết cấu dị thường phức tạp, giống như là ngàn vạn viên tinh thể lục giác khâu vá ra, vô số phù văn ở bên trong ẩn hiện, quay cuồng, thả ra Nguyên Khí hỗn loạn.

Nó biến thân, trong nước biển, hai Hắc Long cũng có chút cứng còng rồi. Bọn chúng cách Thần linh, so với Ngư Nhân Nguyên soái còn xa nhiều lắm, giờ khắc này, hai Hắc Long không nhịn được muốn triệt thoái ra sau.

- Các ngươi có muốn giết chết nó? Thôn phệ nó hay không?

Thanh âm của Tô Mộ xuất hiện ở sâu trong linh hồn của Hắc Long, tràn đầy hấp dẫn không cách nào kháng cự.

- Muốn!

Hai Hắc Long không chút do dự trả lời.

Tô Mộ thừa dịp Thần linh kia biến thân, thả ra khí tức kinh khủng, để cho hai Hắc Long một chút liền trúng chiêu. Nàng thậm chí không tiếc mạo hiểm, thả ra một tia khí tức Thái Sơ Lôi Long.

Trong lòng hai Hắc Long, đối với Tô Mộ tràn đầy kính sợ, trong đầu không sinh ra bất kỳ ý nghĩ.

Tô Mộ nắm chặc bản lãnh Long tâm, còn cường đại hơn năng lực trao đổi của Nhân loại. Nàng há mồm phun ra hai Thần Long, ở trong nước xuyên qua lại, hai Hắc Long chần chờ nói:

- Chúng ta, có thể thôn phệ sao?

Ở trước mặt Thái Sơ Lôi Long, bọn chúng không dám đoạt thức ăn.

- Các ngươi không nuốt, Tà Thần kia sẽ không thể chế phục.

Tô Mộ mặt không đổi sắc nói:

- Ta muốn thi thể Thần linh kia.

Hai Hắc Long thở phào nhẹ nhõm, hoàn toàn không cảm giác được Tô Mộ giấu diếm ác ý. Hai người bọn họ há mồm cắn nuốt hai Thần Long, bắt đầu cưỡng ép luyện hóa.

Hai Thần Long này, chính là hai cây dùi trống mà Tô Kính cho nàng biến thành, phía trên là Long Văn của Thái Sơ Lôi Long, tự nhiên mà thành hình rồng. Nói là Thần Long cũng không sai, chỉ bất quá bản chất vẫn là Phù Yêu.

Vốn Tô Mộ là muốn dung hợp hai thứ này vào Hắc Long, bị Hắc Long dung hợp, hiệu quả cũng giống nhau. Chẳng qua là luyện hóa, so với kế hoạch lúc đầu muốn sẽ trì hoãn một đoạn thời gian, căn bản không phải tự động hoàn thành.

Tô Mộ cũng không lo gì, hai Hắc Long này, nếu không phải Ngư Nhân Thần linh kia biến thân, cũng sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Tô Kính nhìn Tô Mộ chẳng kiêng nể gì cả lừa gạt hai Hắc Long, trong lòng có tư vị nói không ra lời. Aizzzz, Tô Mộ là theo người nào học xấu a?

Hắc Long luyện hóa hai cây dùi trống, tự nhiên sẽ hấp thu Thái Sơ Lôi Long Long Văn, thân thể cũng sẽ tùy theo tiến hóa. Nhưng Long Văn này bản thân chính là cấm chế của Tô Mộ, bọn họ luyện hóa vào linh hồn bản thân, cố nhiên cũng sẽ đề cao trí tuệ cùng lực lượng, vấn đề là, tương đương với hai người bọn họ chủ động bị Tô Mộ khống chế.

Tô Kính đoán chừng, thời điểm Tô Mộ muốn hai người bọn họ hóa thành khí linh, mới có lĩnh ngộ a?

Nếu như sau này Tô Mộ khuyên Hắc Long đồng ý trở thành khí linh, chuyện kia liền trở nên đơn giản. Nếu Hắc Long không đồng ý, Tô Mộ liền dùng thủ đoạn bạo lực, quá trình luyện hóa sẽ dài một chút. Nhưng mà quá trình này là không thể nghịch chuyển. Ai bảo Hắc Long không có phòng bị, trực tiếp luyện hóa hai cây dùi trống chứ.

Cách nhìn của Tô Kính đối với Tô Mộ, đã sinh ra thay đổi. Tô Mộ không phải là một bảo bảo ngoan, cũng không phải trí tuệ bình thường, nàng chỉ là Lôi Long rất lười, trong ngày thường không thích nói chuyện, không thích làm chuyện gì. Nhưng mà đồ vật có liên quan tới trường sinh bất tử, nàng tính toán so với bất luận kẻ nào còn mạnh.

Hai Hắc Long dựa vào lực lượng cường đại, luyện hóa hai cây dùi trống biến thành Thần Long, trên đỉnh đầu vốn chỉ là một hình thái Long Giác, bắt đầu xuất hiện chạc cây. Chính diện nhìn qua, một đôi Long Giác ở đỉnh đầu Hắc Long, giống như là hai yêu văn trời sinh, lẫn nhau hô ứng, tạo thành một Thái Sơ thần văn kỳ lạ.

- Ngươi đây là muốn luyện chế binh khí gì a?

Tô Kính có chút ngạc nhiên.

- Lôi Long chiến kích, chỉ cần không phải cảnh giới cao hơn ta quá nhiều. Bị chiến kích đâm trúng, trên căn bản nhất định là phải chết.

Tô Mộ rất bình tĩnh trả lời.

Chúng Sinh Ấn của Tô Kính lập tức cho ra chú giải. Lôi Long chiến kích kia, là vũ khí Lôi Long mới có thể nắm giữ. Sau khi Nhân loại cường thịnh, có một Nhân tộc Tiên Nhân, căn cứ đặc điểm của Lôi Long chiến kích, phỏng chế một Tiên gia binh khí, tên là Kim Giao Tiễn.

Dựa vào Kim Giao Tiễn, Tiên Nhân nọ đại sát tứ phương, thành tựu Tiên đế vị.

Mặc dù Lôi Long chiến kích càng thêm mạnh, nhưng mà chỉ có Lôi Long huyết mạch thuần khiết mới có thể sử dụng. Kim Giao Tiễn lại là người cảnh giới đủ cao liền có thể khu động. Cho nên Lôi Long chiến kích thất truyền, phương thức luyện chế Kim Giao Tiễn lại lưu truyền tới nay.

Tâm tư của Tô Mộ thật đúng là tỉ mỉ, phải biết, luyện chế Lôi Long chiến kích, cần chân long là tương đối khó có thể tìm kiếm, càng đừng nhắc ngắn hạn nuôi dưỡng.

Đoán chừng Tô Mộ được phân đến Tiên đan, còn có mảnh nhỏ Tiên khí, rất nhiều đều dùng để bồi dưỡng hai Thị Nguyên Hắc Long này. Đây là giống loài tương đối trân quý, Tô Kính cũng không rõ, Tô Mộ là thế nào đoạt tới tay.

Hơn nữa Tô Mộ dám mượn Tô gia địa mạch, tới bồi dưỡng thứ này, nếu Tô gia biết, tâm tình nhất định sẽ rất không xong, nàng cái trưởng lão này cũng đừng nghĩ làm. Nể mặt mũi của Tô Kính cùng Tiêu Dao Hầu, nhiều nhất sẽ không xử phạt nàng mà thôi.

Tô Mộ ở Song thành làm, sẽ ảnh hưởng cả Dực Châu.

Yêu tộc cả gan làm loạn, cũng không phải là tùy tiện nói một chút. Tô Kính đang suy nghĩ hậu quả chuyện này, trong thiên không, trong hai mắt của Ngư Nhân Thần linh kia đã thả ra mấy ngàn đạo xạ tuyến quỷ dị.

Dưới mặt biển, trận pháp hạch tâm của đại quân Nhân Ngư nhắm trong thiên không cắt ra mấy chục vạn đạo công kích, trong đó rất nhiều công kích mổ ra không gian, tạo thành khe nứt thứ nguyên.

Tô Kính khẽ run rẩy, hắn đối mặt công kích như vậy, cũng cầm cự không được bao lâu. May nhờ không có ngốc núc ních xông lên, trăm vạn đại quân của mình cũng có thể tổ chức lên công kích tương tự, Ngư Nhân dĩ nhiên cũng có thể làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.