Đám người Tô Kính lẳng lặng nghe, này quan hệ đến bí tân của toàn bộ Vũ Trụ. Thì ra không chỉ là Thần châu thế giới xảy ra chuyện, mà là vấn đề của Vũ Trụ này.
Bị Vũ Trụ khác xâm lấn, mới đưa đến lực lượng chỉnh thể của Vũ Trụ này giảm xuống.
Mà Vô Vọng Thiên này, chính là lúc đầu một vô thượng Đại La Kim Tiên bố trí thủ đoạn. Năm đó rất nhiều Tiên đế, chỉ sợ cũng có chuẩn bị cùng loại, sẽ theo lực lượng của Vũ Trụ này khôi phục, mà chậm rãi sống lại.
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì, chí ít đối với đám người Tô Kính mà nói, là một đáp án không xong.
Tất cả nỗ lực của bọn hắn, cũng có thể theo một Tiên đế sống lại mà mất đi ý nghĩa.
- Các ngươi định xử lý ta như thế nào?
Bạch Vô Ưu kia thấy tư thế của đám người Tô Kính, biết mình chỉ sợ không phải đối thủ, nhiều năm bị nhốt như vậy, hắn đã mất đi dũng khí nhiều lắm.
Tô Kính trầm ngâm, xử lý Bạch Vô Ưu như thế nào đây?
Đây chính là một Chí Cao Thần, biết được bí tân năm đó, giá trị đương nhiên rất cao, vấn đề là, loại lão hoạt đầu này, rất khó khống chế a. Đây cũng không phải là Bạch Tử Thần. Bạch Tử Thần là nhân tài mới xuất hiện, đối với sự tình năm đó hoàn toàn không biết gì cả.
- Giết ta, lại có ích lợi gì chứ?
Bạch Vô Ưu hỏi, lúc này hắn mới phát hiện, Tô Kính là thủ lĩnh của chi đội ngũ này, tâm tình của hắn càng thêm không xong.
Không có nhìn ra ai là thủ lĩnh, nói rõ thực lực đối phương còn trên hắn phỏng chừng. Hơn nữa các Luyện Khí sĩ này phối hợp ăn ý, tuyệt đối là ở trên chiến trường rèn luyện ra được. Đánh nhau mà nói, năng lực phối hợp của những người này, căn bản là không có chỗ trống để cho mình chui.
Hơn nữa mình bị gông xiềng của thế giới khống chế, cự ly công kích có hạn, muốn giết chết đối phương, chỉ có hai lần cơ hội xuất thủ, đối phương một mặt chạy trốn mà nói, mình không có biện pháp chút nào.
Chỉ cần vượt ra khoảng cách nhất định, mình cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Mà đối phương thì sao? Không cần động thủ công kích, chỉ cần chờ gông xiềng thế giới chậm rãi lấy đi Thần lực của mình, lực lượng của mình sẽ kéo dài giảm xuống, chờ mình giảm xuống một cấp bậc, đối phương dĩ nhiên là có thể dễ dàng giết chết mình.
- Cũng không có chỗ xấu, không phải sao?
Tô Kính nói với Bạch Vô Ưu.
Bạch Vô Ưu trong khoảng thời gian ngắn không lời chống đở. Đúng vậy, giết chết hắn, tổng không có chỗ hỏng gì. Bản thân hắn chính là một bảo khố thật lớn, đối với những người trước mắt này mà nói, đủ để tiêu hóa nhiều năm.
Mình phải bảo chứng, sau khi đầu hàng đối phương, mang đến lợi ích cho đối phương, giảm đi phiêu lưu của mình mang đến cho đối phương, có thể lớn hơn đối phương giết chết mình thu được chỗ tốt.
- Nếu như, các ngươi muốn tiêu diệt tất cả Thần linh của Vũ Trụ này, vậy thì hiện tại giết ta đi.
Một lát sau Bạch Vô Ưu mới nói ra một câu như vậy.
Tô Kính trên dưới quan sát Bạch Vô Ưu, dù cho hắn ngồi ở chỗ kia, cũng giống như núi cao. Xem hồi lâu, hắn cũng không nhìn ra Bạch Vô Ưu là Tiên Thiên Thần Chi hay là Tà Thần hấp thu lực lượng tín ngưỡng.
- Ta không phải Tiên Thiên Thần Chi, cũng không cần hấp thu tín ngưỡng.
Bạch Vô Ưu biết Tô Kính đang nhìn cái gì, cảnh giới của hắn cao hơn Tô Kính rất nhiều, chiến đấu có lẽ chênh lệch không lớn như vậy, thế nhưng Tô Kính muốn tra xét bản nguyên của hắn, còn chưa đủ. Thế giới gông xiềng trên người hắn, cũng có thuộc tính phong bế tra xét.
Đây là phòng ngừa ngoại nhân cứu đi hắn, hiện tại thế giới này, đã không có bao nhiêu lực lượng khống chế gông xiềng, đám người Tô Kính phá hư gông xiềng dễ, thế nhưng gông xiềng còn đó, sẽ rất khó điều tra nội tình của Bạch Vô Ưu.
- Vậy ngươi là Thần gì?
Tô Kính cũng có chút ngạc nhiên, Bạch Tử Thần nói cho cùng, là Thần linh chuyển chức, một lần nữa Tu Tiên, con đường này, hầu như không có bất luận Thần linh gì đi qua, vô cùng nguy hiểm. Bạch Vô Ưu này, nhìn qua cũng không bình thường a.
- Thần chức của ta, là chưởng khống lực lượng. Ta là Lực Lượng Chi Thần.
Bạch Vô Ưu nói:
- Ta cũng có thể có tín đồ, chỉ bất quá Thần cách của ta là Tiên Thiên sinh thành, Hậu Thiên bị ta hấp thu. Năm đó ta lắc lư bất định, không biết có cần sáng tạo giáo phái, truyền bá tín ngưỡng hay không. Thời điểm ta còn không có tuyển chọn, đã bị bắt lại.
- Vận may thật tốt.
Tô Kính nhẹ nhàng nói, Bạch Vô Ưu kia cho là mình nghe lầm.
Tô Kính cười nói:
- Nếu như ngươi cần tín ngưỡng, ta sẽ không chút do dự giết chết ngươi, nếu như ngươi là Tiên Thiên Thần linh? Giết chết ngươi giá trị cũng thật cao. Hiện tại ngươi còn chưa phải là Tà Thần, giá trị cũng không lớn bằng Tiên Thiên Thần linh, chính là nói, chí ít ngươi không cần nỗ lực hết thảy.
- Thật không?
Bạch Vô Ưu nhìn Tô Kính, nghiêm nghị nói:
- Ngươi trực tiếp ra điều kiện đi, nếu như ta nghĩ không được, ngươi liền giết ta, ta cũng không phản kháng, kia không có chút ý nghĩa nào. Nếu như ta nghĩ có thể mà nói, sẽ tiếp thu khế ước hạn chế của ngươi.
Tô Kính nói:
- Lực Lượng Chi Thần, ta cần ngươi đi theo. Ngươi không thể có tín ngưỡng, không thể có phân thân, không thể có Thần quốc. Ta sẽ truyền thụ ngươi một bộ phương pháp Tu Thần đến từ Nhân loại. Ngươi phải bái ta làm thầy, để ta ở trong Thần cách của ngươi lưu lại ấn ký.
- Chỉ như vậy?
Bạch Vô Ưu không quá tin tưởng.
- Phải, ấn ký của ta, cho dù là vô thượng Đại La Kim Tiên, cũng không có biện pháp tiêu trừ. Thần cách của ngươi, tương đương với có một tân chủ nhân, bất quá ngươi còn có thể sử dụng mà thôi.
Bạch Vô Ưu trầm ngâm, Tô Kính nói:
- Nếu như không phải lo lắng tương lai của ngươi, ta cũng không cần cẩn thận như vậy, ai bảo Thần cách của ngươi cũng không phải là mình tu luyện được, biến số nhiều lắm. Cho nên ta cũng làm phòng bị đơn giản nhất, không có Thần cách, sức chiến đấu của ngươi cùng chúng ta đều không sai biệt lắm, nếu như ngươi còn muốn chạy, sẽ mất đi Thần cách, như vậy mà thôi.
- Bái ngươi làm thầy thì sao?
- Thời điểm ta bảo ngươi đi chết, ngươi không có địa phương tuyển chọn.
- Ta phải biết, dưới tình huống nào, sẽ để ta đi chết.
Bạch Vô Ưu không có một tiếng đáp ứng, Tô Kính coi như thoả mãn.
- Vũ Trụ khác xâm lấn, ta có thể sẽ phái ngươi chấp hành nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, tỉ lệ tử vong rất cao. Tiến công Tà Thần quốc độ, cần Thần linh uy tín lâu năm như ngươi làm chủ lực.