Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1762: Cáo trạng



Trong Tiên phủ bố trí càng ngày càng ổn định, Tô Kính mang đến Thần binh khôi lỗi, có một phần là có linh trí, ở trong đại quân khôi lỗi làm quan quân coi như hợp cách, hoàn toàn có thể đánh ra chiến tích thoả mãn.

- Ở đây chơi đùa mấy tháng, ai biết bên Thần châu kia sẽ ra sao, các ngươi đi ra lâu như vậy, thật không có vấn đề sao?

Tô Kính cười tủm tỉm nói với Lan Mộng Tình.

- Được rồi, theo ý ngươi.

Trong lòng Lan Mộng Tình biết. Đây là Tô Kính lo lắng Tiên cảnh thế giới của hắn.

Bây giờ Tiên cảnh thế giới còn đang toàn lực thôn phệ Vô Vọng Thiên, Lan Mộng Tình không biết, Tô Kính còn bắt được vô thượng Đại La Kim Tiên kia, triệt để phong ấn, thế nhưng lấy cảnh giới của mọi người, phong ấn vật này, phải liều mạng tiêu hóa mới được.

Tô Mộ lưu lại thủ đoạn, chỉ có thể kiên trì nửa năm, ở chỗ này đình lại thờì gian quá dài là không được.

Thần châu thế giới, Đông Tần đế quốc, Bạch Ngọc Kinh.

Khương Thần nhìn nam tử quỳ trước mặt, khóe miệng mang theo một tia cười nhạt.

Nam tử kia cũng không ngẩng đầu, mặt hướng đại địa, kiên trì chờ đợi Khương Thần trả lời.

Ước chừng chờ năm phút đồng hồ thời gian, Khương Thần mới mở miệng nói:

- Ngươi là nói, ngươi muốn trạng cáo Phò mã Tô Kính?

- Đúng vậy.

- Tốt, ta biết, ngươi lui ra đi.

Khương Thần nói xong đứng dậy, đi về hậu phương đại điện, bên cạnh hắn, một trăm cận vệ đi theo, bố trí một trận pháp đơn giản.

Nam tử kia không nghĩ tới là kết quả này, trước khi hắn tới, đã nghĩ tới Hoàng Đế sẽ có bao nhiêu phương pháp ứng đối, tỷ như tức giận, tỷ như muốn bắt hắn, muốn đánh hắn, muốn giết hắn.

Hắn đều có biện pháp đối phó, thế nhưng duy chỉ có không nghĩ qua, Hoàng Đế nói một câu đã biết, sau đó liền đi.

Hắn có thể theo sau sao? Đương nhiên không thể, bởi vì trước đại điện, là địa phương thần tử có thể vào, sau đại điện, là nội cung. Không có Hoàng Đế đồng ý, không cần biết ngươi là lý do gì, xông vào mà nói, có thể trị tội.

Nữ quan ở một bên sắc mặt băng lãnh, bước lên trước, nhìn nam tử này quát:

- Đại nhân, ngài nên trở về đi.

Ở ngoài đại điện, cũng truyền đến nội quan thúc giục.

Trong hoàng cung Đế quốc, không có mấy thái giám, thậm chí ngay cả nữ quan cũng rất ít. Những nội quan kia, trung khí mười phần, thời điểm giục, một chút cũng không khách khí.

Thân gia tính mệnh của bọn họ, đều là ở trên người Hoàng Đế, bất luận hành vi cấu kết ngoại nhân gì, đều là trực tiếp luyện hồn hạ trận. Đây là thế giới Đạo môn điều khiển, cũng không phải là nói không có gian tế, nhưng vậy cũng là đặc biệt an bài tiến đến.

Nội quan bình thường, ai cũng không dám làm như vậy, bởi vì mặt trên tra xét không chỗ nào không có.

Quan viên kia ra cung thất, một đường dẫn tới tầng ngoài nhất, thu hồi trang bị ở tại chỗ này, xuất môn, lên xe, chậm rãi từ đường hẻm ly khai hoàng cung.

Sau khi xe ngựa ly khai hoàng cung, tốc độ từ từ nhanh hơn, xa phu thấy sắc mặt lão gia không tốt lắm, dựa theo thói quen, trước hướng thành tây đi, chuẩn bị ở nơi này tìm địa phương buông lỏng một chút.

Xe ngựa vừa ly khai phạm vi thuộc về hoàng cung cảnh giới, phía trước trên đường, một người xuất hiện ở trước xe ngựa, bốn thất Huyết Long mã đồng thời dừng bước lại, quỳ rạp xuống đất.

Xa phu kinh hãi, hắn muốn động thủ, thân thể đã mất đi khống chế. Thân phận xa phu cũng không phải ngụy trang, chỉ là đại thần trong triều, xa phu bên cạnh cũng là hộ vệ cường đại nhất. Đây là đặc sắc của Đông Tần.

Người phía trước xe ngựa vươn tay ra, ngoắc ngoắc ngón tay, quan viên trên xe đi tới trước mặt người nọ, quỳ xuống.

- Là ngươi cáo trạng thiếu gia nhà ta?

Quan viên gật đầu, người nọ lấy cái túi ra, nhét quan viên này vào, sau đó từ trong túi phóng ra một tấm da người.

Người này, đúng là Phó Thanh Sơn, hắn nói với phu xe kia:

- Ngươi về trước đi, nói cho mọi người trong nhà, không được ly khai trạch viện nửa bước. Ai ly khai, ta giết kẻ ấy, kể cả gà vịt ngỗng cẩu, con ruồi con chuột nhận thức hắn. Nghe hiểu không?

Xa phu cả người cứng ngắc, hàm răng khanh khách rung động. Phó Thanh Sơn xoa xoa da người, cuốn lại, ném tiến trong tay áo, xoay người rời đi. Xa phu chết lặng khống chế xe ngựa trở lại, trong lòng triệt để không có bất luận cảm tưởng gì.

Lão gia làm cái gì, hắn không rõ ràng lắm, đắc tội Phó Thanh Sơn, bản thân chết liền thôi, còn muốn liên lụy người nhà. Hắn loại thân tín này, nhất định là chạy không thoát.

Vấn đề là, Phó Thanh Sơn nói rõ ràng, ai cũng không được ly khai. Nếu như ly khai mà nói, khẳng định cũng sẽ bị ném vào cái túi kia. Cái túi kia, là Tiên khí có thể dằn vặt linh hồn.

Phó Thanh Sơn đi tới vương phủ, thẳng đến thư phòng. Ở trước mặt Tiêu Diêu Vương Tô Dương, hắn mở túi ra, phóng xuất linh hồn của quan viên kia.

Một đoàn hắc khí bao vây lấy linh hồn, khiến linh hồn này mới không tiêu tán ở trong thiên địa.

Tiêu Diêu Vương nhìn linh hồn người này nói:

- Trâu Nguyên Kiệt, đúng không, ta nhớ không sai mà nói, là ta đề bạt ngươi lên làm Ngự Sử. Ngươi bây giờ muốn ở trước mặt Hoàng Đế cáo trạng con ta, ha hả, là Mộ gia bảo ngươi làm ah. Năm đó ngươi ở Quỳnh Châu hai bàn tay trắng, có thể đi vào Ngọc Kinh thành, cũng là Mộ gia âm thầm xuất lực.

Quan viên kia thấy Tô Dương, còn không biết mình đã chết, hắn cả giận nói:

- Tiêu Diêu Vương, tại sao ngươi có thể.

Ba!

Ngón tay của Phó Thanh Sơn khẽ búng, một đạo điện quang rơi vào trên người Trâu Nguyên Kiệt, Trâu Nguyên Kiệt đau đến đưa tay đi che đầu, lúc này mới phát hiện, thân thể mình đã biến mất, tất cả thống khổ, đều đến từ linh hồn.

Hắn vô thanh vô tức quỳ xuống, ở dưới áp lực của Phó Thanh Sơn, ngay cả Thiên Tiên cũng không kiên trì nổi, huống chi hắn chỉ là một tiểu quỷ Kim Đan.

- Ta chỉ hỏi một vấn đề, còn lại, Thanh Sơn hỏi ngươi. Sau đó, ngươi sẽ bị sưu hồn, nếu như đáp án của ngươi, cùng nội dung sưu hồn không đồng nhất, toàn gia của ngươi, bao quát huyết mạch của ngươi lưu lại ở Quỳnh Châu, tất cả đều chết hết, Thanh Sơn sẽ tìm tới, lần lượt sưu hồn, ngươi hiểu không?

Giờ khắc này nếu Trâu Nguyên Kiệt không có hắc khí bao vây, chỉ sợ đã sợ đến hồn phi phách tán.

- Nói, vì sao ngươi đáp ứng Mộ gia?

Trâu Nguyên Kiệt rất muốn phản bác, nói cho Tiêu Diêu Vương, không phải là Mộ gia sai hắn làm. Thế nhưng Tiêu Diêu Vương nói rõ, quay đầu lại sẽ sưu hồn, loại chuyện này, chống lại không được. Nếu như trả lời cùng kết quả sưu hồn không đồng nhất, vậy toàn gia hắn trên dưới, người cùng hắn có quan hệ, đều sẽ bị liên lụy chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.