Đừng thấy đã qua mấy thế hệ, hậu quả Đông Tần thiếu đầu tư giáo dục đã bộc lộ, rất khó tìm binh sĩ thích hợp từ quốc gia Tà Thần.
Nhìn từ mặt tốt thì quốc gia Tà Thần không thể tạo phản nữa, vì tố chất cá nhân của dân chúng quá kém, trong một ngàn người chỉ chọn được một, hai người có thể tu hành. Không có nhân tài thì không thể phản loạn, nhưng tới lúc Đông Tần cần người lại không thể chọn từ quốc gia Tà Thần.
Cũng may quốc gia Tà Thần còn chế độ nô lệ, U Minh Đạo Cung mua trăm vạn nô lệ chế tạo âm binh, được đến niềm vui bất ngờ. U Minh Đạo Cung tích lũy âm binh trong Đông Tần khá chậm, vì Đông Tần không cho buôn bán nhân khẩu, không cho phép tùy ý luyện chế người thành âm binh. Đây không phải hoàng thất quyết định mà là tất cả người trong Đạo Môn phải tuân theo phép tắc.
Miễn U Minh Đạo Cung không điên thì không dám xúc phạm giới luật này.
Tô Kính không chiêu mộ nô lệ mà là dân đói. Không sai, lương thực của Đông Tần đủ cho người toàn Thần Châu ăn, vấn đề là người bên ngoài, bách tính quốc gia Tà Thần khác biệt lớn với người Đông Tần thì Đông Tần không có nghĩa vụ cứu tế.
Nạn đói rất thường thấy bên quốc gia Tà Thần.
Tô Kính chiêu mộ dân đói không phải bỏ nhiều tiền, những người này bị làm binh ngẫu. Cái gọi là binh ngẫu là một loại đơn vị chiến đấu của Binh gia. Dùng cương thiết dày nặng chế tạo áo giáp, trận pháp khởi động, binh sĩ ở bên trong chẳng cần được huấn luyện cũng có thể chiến đấu.
Tính phòng ngự của áo giáp cương thiết rất xuất sắc, khuyết điểm duy nhất là khó di chuyển.
Trên chiến hạm thì đây không phải vấn đề, binh ngẫu ở yên tại chỗ lo giữ vị trí của mình là được. Thông thường binh ngẫu là đơn vị chiến đấu giữ thành.
Trước kia Tô Kính không làm vậy vì quân đội của hắn chiến đấu kiểu di chuyển nhanh, tỷ lệ chết của binh ngẫu khá cao, nếu thất bại là hết đường trốn, hắn không thể dùng người Đông Tần làm binh ngẫu.
Khi cần vật hy sinh khôi lỗi thần binh cũng có thể hợp cách. Hiện tại không có khôi lỗi thần binh vì bây giờ giá trị chế tạo ra nó hơi cao, khôi lỗi cấp thấp thì sức chiến đấu không được.
Không giống binh ngẫu hấp thu sức sống của binh sĩ làm lực lượng chiến đấu. Trên áo giáp của binh ngẫu ít khảm đá quý, binh sĩ vì sống sót đành để áo giáp hút sự sống của mình.
Dù không bị thương thì một binh ngẫu chiến đấu dựa vào áo giáp sẽ không sống qua bốn mươi tuổi.
Tô Kính chẳng thèm để bụng tuổi thọ của binh ngẫu, chiến tranh với Ma môn sẽ chết rất nhiều người, tiêu hao binh sĩ là điều không thể tránh khỏi. Bởi vậy Tô Kính dứt khoát khởi động kế hoạch binh ngẫu.
Cái này cũng nhờ vào tình báo đến từ Thần Binh đế quốc. Trong hạm đội của Thần Binh đế quốc đã bắt đầu xuất hiện binh ngẫu, nguồn binh ngẫu là sinh linh của vị diện khác.
Đại lục hợp nhất, diện tích đất đai tăng lên, nhiều người Đông Tần di dân qua quốc gia Tà Thần, số lượng dân bản xứ không tăng lên, người Đông Tần cố ý né tránh điều này.
Đất đai biến rộng, nhân khẩu biến tướng giảm bớt, bách tính quốc gia Tà Thần khác biệt với người Đông Tần đều phải chết.
Bên Tô Kính vừa khởi động kế hoạch binh ngẫu liền bị người biết được tình báo, không ai chỉ trích hắn ngược lại hăng hái chế tạo binh ngẫu.
Quốc gia Tà Thần trưng binh giá rẻ, binh ngẫu ở trên chiến hạm có uy lực lớn nhất, vì không cần di chuyển, là chiến sĩ hy sinh bẩm sinh.
Trong dong binh đoàn có nhiều binh ngẫu lẫn vào, chiến tranh đang leo thang. Mỗi ngày đều có ngàn vạn binh ngẫu chết đi, sau đó lại chiêu mộ từ quốc gia Tà Thần. Mới chỉ tính bên Tô Kính, tám gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung đều làm chuyện này.
Cơ Vô Song không còn lao đi tiền tuyến chiến đấu, Ma môn trùng kích không có quy luật gì. Lực lượng trinh sát trên trời bị tổn thất nặng, dong binh đoàn vận dụng khôi lỗi bay và phi diên binh điều tra, còn dùng chiến hạm bị đào thải như Hải Nê Thu lặn xuống nước điều tra.
Tô Kính phải cung ứng cho tất cả quân đội, năng suất sinh sản phân phối cho toàn phòng tuyến. Bên dong binh đoàn còn giữ số lượng trang bị tạm ổn định, nhưng không thể tăng thêm. May mà Tô Kính có nhiều trang bị quá thời, sức chiến đấu không kém.
Một đảo nhỏ đằng trước khu vực chỗ Phương Tỉnh, chưa đến ba dặm, có đá ngầm dày đặc xung quanh. Chính giữa đảo nhỏ là một tòa thành, tòa thành bảo xây dựng khá kỳ lạ, giống pháo đài trên Trái Đất. Thành bảo chia ra hai tầng, tầng hai rất nhỏ, đường kính chưa đầy năm mươi trượng, tầng trệt đường kính hai trăm trượng.
Bình đài giữa tầng một và tầng hai đứng đầy binh ngẫu. Cửa ra vào tầng hai có binh sĩ mang ra khôi lỗi bay, thả khôi lỗi bay đi. Người trong thành lũy phụ trách kiểm tra tình báo trên biển trong phạm vi ba trăm dặm.
Một sĩ quan phụ trách quan sát trong pháo đài vội vàng chạy tới phòng chủ tướng:
- Đại nhân, phát hiện thuyền cứu nạn!
Chủ tướng thật ra chỉ là một kỳ chính, nhưng người này có cảnh giới Kim Đan.
- Cho ta xem.
Chủ tướng nhận tin tức truyền về từ chỗ phi diên binh, thần thức đưa vào ngọc giản, thấy rõ hình vẽ bên trong.
Trên biển rộng bao la có một chiếc thuyền cứu nạn lênh đênh lắc lư trên sóng, tùy thời chìm xuống.
Kỳ chính đứng bật dậy:
- Chết tiệt! Là quân đội của Kỳ Lân Đạo Cung!
Phòng tuyến của Kỳ Lân Đạo Cung ở cánh phải, binh sĩ may mắn còn sống trên thuyền cứu nạn này thoạt trông là chủ lực của Kỳ Lân Đạo Cung.
Chủ lực bị tiêu diệt? Tại sao không thu được tình báo?
Nếu như quân đội Kỳ Lân Đạo Cung bị diệt thì Ma môn nhất định sẽ tăng thêm lực lượng đột phá chỗ này, dong binh đoàn cánh phải sẽ bị công kích dồn dập.
Lại có quân sĩ đến bẩm báo:
- Tướng quân, phát hiện hạm đội Ma môn, đã đến gần phạm vi trăm dặm!
Vì mọi người ở trong khu vực thành lũy nhỏ hẹp, không khởi động trận pháp truyền âm trong áo giáp, thứ đó chỉ dùng khi bùng nổ chiến đấu, bình thường mà dùng chỉ tổ lãng phí.
Kỳ chính lập tức phát ra tin cầu viện, nơi này cách đại doanh của Phương Tỉnh năm mươi dặm. Hạm đội địch xung phong một hơi là đến ngay, chỗ họ chỉ có một ngàn người, năm ngàn binh ngẫu. Còn hạm đội kia tuy rằng không phải chủ lực nhưng có hai mươi chiếc thuyền, trong đó có hai chiếc thuyền lớn phỏng chừng cỡ bảy, tám vạn quân đội.
Thành lũy nơi này thiếu địa mạch chi viện, không chịu nổi trùng kích kiểu này.
Điều đáng may mắn duy nhất là bên ngoài dày đặc đá ngầm, tốc độ quân đội địch lên đảo sẽ chậm lại.
Chân Tiên cùng Thiên Tiên đều ở trên chiến hạm chủ lực theo dõi cường giả địch gắt gao, tùy thời bao vây chặn đường. Chiến đấu nơi này sẽ không có siêu cường giả đến giúp đỡ.