- Thứ này ngày xưa ta dùng để đối phó ngư nhân, nhưng ngư nhân bị hủy diệt quá mau, nhiều thứ ta nghiên cứu chế tạo không áp dụng Ngư Nhân đế quốc đã mất. Ta chưa luyện hóa nó, ngươi cầm lấy dùng đi. Nếu phù hợp thì khỏi phải trả lại cho ta.
Lục Hà Dương tùy tay luyện hóa tiên khí này, từ biệt Tô Kính:
- Sẽ có lúc báo đáp Thân Vương điện hạ.
Sau khi Lục Hà Dương đi Ưng Dương không kiềm được hỏi Tô Kính:
- Một món tiên khí tặng đi vậy sao?
Ưng Dương biết trên danh nghĩa là tặng cho Lục Hà Dương dùng, nhưng Tô Kính kêu đối phương luyện hóa cơ bản sẽ không nhận lại tiên khí.
- Ưng Dương...
- Thiếu gia?
- Giữa người với người không chỉ có quan hệ ích lợi. Lục Hà Dương là người không tệ, trầm ổn, khiêm tốn, nắm rõ năng lực của mình rất tốt. Hơn nữa Lục Hà Dương là loại người ân oán rõ ràng. Đúng vậy, Lục Hà Dương sẽ không vì ta mà phản bội U Minh Đạo Cung, nhưng cũng sẽ không vì U Minh Đạo Cung mà đối phó ta. Ta không quan tâm loại kẻ địch đẳng cấp này, nhưng có người như vậy làm bằng hữu cũng không tệ đúng không?
- Tiên đạo cầu tác, đường dài đăng đẳng, đâu ra bằng hữu?
- Nếu ngươi đồng ý làm bằng hữu với một người, dù ngàn vạn năm không qua lại vẫn sẽ là bằng hữu. Ưng Dương, Tiên Cảnh Thế Giới chúng ta đã dựng khung xong rồi, sau này những người này ít mâu thuẫn tranh giành tài nguyên, có thể hưởng thụ thú vui quen nhau, đừng so đo tính toán. Chỉ là một món tiên khí, tặng cho Lục Hà Dương để cơ hội sống sót của hắn tăng lên mấy phần có đáng gì với chúng ta?
Ưng Dương nghiến răng. Tô Kính có nhiều tiên khí, Cửu Long Thần Hỏa Tráo ban đầu chỉ là đạo khí, dần dần tiến hóa thành tiên khí, xem như một mớ trang bị tốt nhất còn dư của hắn. Từ tài chất hay sự trưởng thành đều là thứ hạng nhất.
Ưng Dương vẫn đau lòng, dai đẳng hỏi:
- Ngày xưa thiếu gia làm ra nhiều trang bị như thế, rảnh rỗi nghiên cứu nâng cao phẩm chất cho chúng chắc không phải vì tặng cho người đi?
Tô Kính kiên nhẫn giải thích rằng:
- Lục Hà Dương dù sao là người ngoài, người như vậy không có nhiều, ngươi đừng lo lắng. Nếu có ngày khi ta thăng cấp Đại La sẽ chuyên môn tuyển nhận đệ tử. Ký danh, nhập thất, thân truyền, sẽ không có nhiều thời gian trang bị cho những đệ tử này, khi đi ra ngoài tất nhiên phải phát một ít cho họ.
Ưng Dương hỏi:
- Lục Hà Dương thật sự thiếu thứ như vậy sao?
- Ngươi làm sao vậy? Lục Hà Dương đến có ý làm quen, biểu thị hắn sẽ cố gắng phá hỏng trận pháp. Người Kỳ Lân Đạo Cung quá cương liệt, thà cắt đứt đường tiên cũng quyết đánh chết kẻ địch, nhưng không làm được mục tiêu. Lục Hà Dương sẽ liều mạng, kẻ địch không sợ ngươi liều mạng chỉ sợ ngươi không đủ mạnh. Lục Hà Dương không muốn khi không mất mạng nên đến hỏi ta nên làm tới trình độ nào.
- Thiếu gia hy vọng hắn có thể phá hỏng Thập Tuyệt trận, vì vậy hắn cầu tiên khí?
- Đúng, hắn đến làm quen, ta nhận, đổi lại người ta không thích thì... ha ha.
- Sao thiếu gia không cho ta đứng ra?
Tô Kính dịu dàng nói:
- Ngươi và Thập Lang là hai tiểu yêu quái cần gì liều mạng vậy, đi theo ta tu hành là tốt rồi.
- Nhưng chúng ta là yêu tộc, không trải qua...
- Đừng nói vậy, chủng tộc nào nếu không bị buộc đến bất đắc dĩ không ai muốn trải qua cực khổ. Có rất nhiều cách trưởng thành, Ưng Dương, ta biết ngươi muốn trở thành tuyệt thế đại yêu phụ tá cho ta. Nhưng Ưng Dương, ngươi hãy nhìn Bát Cảnh cung, nhiều Kim Tiên như thế ngươi vượt qua được mấy người?
Ưng Dương cắn răng nói:
- Ta có thể vượt qua chính mình là tốt rồi.
- Thế thì hãy sống cho tốt, loại phá trận này không thích hợp ngươi đi làm. Dù là Thập Lang ta cũng không yên tâm, Kẻ địch đặt cái bẫy chờ chúng ta nhảy vào, muốn phá cục trừ Tô Mộ ra chỉ có người kia Kỳ Lân Đao Công là có chút hy vọng.
Khuyển Thập Lang kinh ngạc kêu lên:
- Quản Trần Yên?
Chủ tướng Kỳ Lân Đạo Cung thoạt trông Khuyển Thập Lang có thể bóp chết, không ngờ mạnh đến thế. Khuyển Thập Lang dù gì là đại yêu cảnh giới Kim Tiên, ánh mắt của gã kém vậy sao?
- Người này thần phong ẩn giấu, có thực lực gần Kim Tiên, chỉ có đẳng cấp thế giới Thần Châu trói buộc hắn. Nếu Quản Trần Yên muốn thăng lên Kim Tiên ngay bây giờ cũng được, chỉ sợ phi thăng rời khỏi thế giới này, không thì hắn sớm Kim Tiên.
Ưng Dương thầm bực, gã là Kim Tiên mà nhìn nhầm.
- Chân Tiên vô danh của Kỳ Lân Đạo Cung bị tổn thất cảnh giới, trả giá rất lớn, ngoài miệng Quản Trần Yên không nói nhưng chắc chắn hận Ma môn muốn chết, hắn sẽ không nương tay.
Ưng Dương hỏi về việc thắng thua:
- Kỳ Lân Đạo Cung mời tổ sư giáng lâm cũng không thể?
- Thắng thì sao? Không bắt được thứ trận pháp sinh ra Thập Tuyệt trận sẽ biến thành cái túi dần siết chặt chứa chúng ta trong đó. Ta áp trận, Quản Trần Yên tự hiểu nếu không nắm chắc ta sẽ sử dụng quân đội, lấy cái giá mất mác binh sĩ, trang bị san bằng Thập Tuyệt trận. Ta sẽ tổn thất trăm vạn người hoặc hơn, Thập Tuyệt trận này đã không có trong thế giới Thần Châu.
Ưng Dương hỏi:
- Giống như Thông Thiên Tháp của chúng ta?
- Không, như mười vòng tròn khảm vào thế giới này, nếu chúng ta không thể hủy nó thì mười vòng tròn sẽ mọc rễ trưởng thành, dần được thế giới này chấp nhận. Khi đó Ma môn có thêm một cứ điểm, nếu muốn phá Thập Tuyệt trận thì chúng ta phải điều động đại quân từ Tiên Cảnh Thế Giới đến. Những quân đội trên biển còn hơi yếu, ta không ngờ Ma môn có thủ đoạn như vậy.
Tô Kính thầm thở dài,hắn ghét hoàn cảnh tác chiến như vậy nhất. Nếu điều khiển hạm đội trời sao, Kim Tiên đến đây lỡ Ma môn rút về ảnh chiếu đấu chết sống với ngươi trong thế giới mình. Những hạm đội trời sao, Kim Tiên sẽ thành các quả bom lớn làm thế giới này tan vỡ một phần.
Ma môn sợ bên mình đã có Kim Tiên, hạn chế tất cả sức chiến đấu xuống trình độ Chân Tiên. Nếu Thập Tuyệt trận dung hợp thế giới Thần Châu, trong phạm vi Thập Tuyệt trận xuất hiện Kim Tiên cũng không sao, vì lúc đó Ma môn đã nắm ưu thế, lại đến tấn công nó sẽ tăng tổn thất gấp mười, trăm lần.
Tô Kính vốn muốn kiếm cứ điểm cho mình không ngờ đụng phải cục đá.
Tô Kính kéo hai Đạo Cung xuống nước, khiến bọn họ đi đánh Thập Tuyệt trận vì muốn hai Đạo Cung hiểu sự cường đại của Ma môn không phải ai có thể độc chiếm ích lợi.
Có lẽ Tô Kính sẽ phải đánh trận cuối để chấn nhiếp Đạo Cung, sau này làm việc cũng tiện lợi nhiều.