Nếu như Tô Kính thật sự là đứa con của Tiêu Dao Hầu lúc trước thì nàng đã sớm trở mặt vô tình. Tô Kính là thiên ma, cũng không phải ca ca ban đầu của Tô Mộ. Lại nói tu hành tới cảnh giới này chính là thật sự, nàng trở mặt thì Khương Diễm cũng không giúp nàng.
Cảnh giới Khương Diễm năm xưa đã nhìn ra cái gì nhưng không nói.
- Nàng cũng không có ý xấu, hẳn là nhìn ra lỗ thủng đại đạo của ta nên mới đặc biệt đưa ra.
Tô Kính chính là thiên ma, nhân tâm thuần túy nên hiểu Thiên Thư cố ý.
Vô Ưu công chúa cũng không phải người ghen đến cùng, nàng cắn môi sau đó đá Tô Kính một cước.
- Chuyện bảo nàng hỗ trợ, ngươi quên rồi sao?
Vô Ưu công chúa hỏi, nàng nói là sáu tòa thành thị khế ước giả...
- Không xong, nàng đi độc chiếm!
Tô Kính lúc này mới tỉnh ngộ, Vô Ưu công chúa cũng đồng thời hiểu ra. Thiên Thư bộ dạng ngốc ngốc nhưng thông minh vô cùng, dùng việc nhỏ này lừa gạt hai người.
Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh chỉ là phụ, mục đích chính thức là muốn Tô Kính đi hống Vô Ưu công chúa, tiết kiệm chút thời gian, từ đó nàng đoạt trơớc một bước bắt lấy đám khế ước giả.
Phân hai tòa thành thị không bằng độc chiếm sáu tòa.
- Đuổi theo hay không?
Vô Ưu công chúa chần chờ. Thái Huyền Vu Thần Thiên đã khôi phục, Thiên Thư và Tô Kính ký kết tiên vu chi nên lực lượng tăng lên, dựa theo Tô Kính lý giải. Trong Thái Huyền Vu Thần Thiên có không biết bao nhiêu cường giả vu môn tu hành, thực đánh cũng không làm gì được người ta.
- Đuổi theo!
Tô Kính cũng nghiến răng nghiến lợi, bị một tiểu nha đầu lừa gạt. Không đúng, là lão thái bà sống không biết bao nhiêu năm tháng.
Ngân Hà hào nhảy lên cực nhanh, tốc độ gia tăng gấp mười lần, tuy vậy bốn ngày sau đó, thời điểm Tô Kính và Tô Mộ đến nơi đã thấy tinh vực biến thành phế tích.
Đại bộ phận tinh cầu đều bị đánh bại, khắp nơi là mảnh vỡ thiên thể, sáu tòa thành thị không còn cái nào. Quả nhiên Thiên Thư bạo lực mà đơn giản, từ dấu vết chiến trường còn sót lại mà nhìn. Nàng căn bản chi dùng nửa ngày đã phá vỡ tinh vực.
Thái Huyền Vu Thần Thiên có tốc độ nhanh hơn Ngân Hà hào nhiều lắm. Tô Kính và Vô Ưu công chúa nhìn nhau cười khổ, Vô Ưu công chúa nói:
- Da mặt của ngươi quá mỏng, như vậy có hại chịu thiệt.
- Lần sau tính toán trở về là được.
Tô Kính lúc này không giận, Thiên Thư độc chiếm dựa vào là tài năng, cũng cũng không dùng biện pháp nham hiểm cản trở mình, chỉ dùng chút thủ đoạn mà thôi Chính mình bị lừa là mình tu hành không đủ.
Cách ba đại tinh vực, trên Thái Huyền Vu Thần Thiên, Thiên Thư cười vang mấy trăm tiên xích. Nàng lược thi tiểu kế ngăn chặn Tô Kính một lát, nàng lợi dụng ưu thế tốc độ sớm đi tới tinh vực khế ước giả và thu sáu thành thị tới tay.
Đối với vu môn mà nói, sáu tòa thành thị này là một thể, hình thành pháp tắc kỳ diệu, nó dễ dàng bị Thái Huyền Vu Thần Thiên đồng thời hấp thu gia tăng lực lượng pháp tắc.
Thu hoạch này rất lớn, tuy không có phản bội minh hữu, nàng cũng không quan tâm Tô Kính tức giận. Tất cả bằng tài năng, nếu tức giận thì không làm bằng hữu. Ngươi có bản lĩnh cứ bịp ta đi, ta cũng không giận.
Thiên Thư cười xong ngâm nga bài hát, đồng thời kiểm kê chiến lợi phẩm của mình.
Đúng vào lúc này phía trước Thái Huyền Vu Thần Thiên xuất hiện một thiếu niên, đại ô quy há miệng phun ra ánh sáng màu xanh, đại ô quy bị thiếu niên kia một quyền đánh vỡ phong tỏa, hắn tùy ý nhảy lên Thái Huyền Vu Thần Thiên, lúc này vội vàng nói:
- Ngươi bái kiến người này?
Nói xong hắn thả ra ảo ảnh của Tô Kính và Tô Mộ lưỡng.
Thiên Thư bộ dạng bị dọa hỏng, cuống quít lắc đầu, thiếu niên tiên nhân nhíu mày, đối phương không có nói láo! Vì cái gì trên người của nàng có khí tức của đối phương?
- Cũng được, bắt ngươi chậm rãi thẩm vấn là biết rõ.
Thiếu niên tiên nhân thò tay, chụp vào Thiên Thư.
Thân thể Thiên Thư lúc này nổ vang và nằm lên mai rùa, dĩ nhiên đã chết. Thiếu niên tiên nhân lặng đi, hắn nhìn thân thể Thiên Thư chậm rãi vỡ ra và chảy máu tươi.
- Làm sao có thể!
Thiếu niên tiên nhân giật mình, thiếu nữ này tu hành thân thể, tuy nhìn ra có chút nội thương nhưng cũng không thể bị uy áp của mình hại chết.
- Đáng chết!
Chỉ trong nháy mắt máu tươi dưới chân bốc hơi và hóa thành huyết vụ bao phủ thiếu niên. Thiên Thư cười vang trong huyết vụ:
- Tiểu gia hỏa, hiện tại tỷ tỷ đánh không lại ngươi, chờ ta lại triệu hoán giúp đỡ thì ngươi chết chắc.
Thiếu niên tiên nhân bị Thiên Thư truyền tống ra ngoài, mặc cho hắn thi triển tiên lực cũng không thể thoát khỏi. Thời điểm huyết vụ biến mất, thiếu niên tiên nhân chửi ầm lên, hắn bị truyền tống vào tinh vực hoang vu, trong tinh vực này bị khí tức tử vong bao phủ, không có một ngôi sao nào có tuổi thọ quá ngàn năm.
Hơn nữa tinh vực này che giấu trong tiểu vũ trụ, muốn đột phá ra ngoài, chính mình hoặc là lãng phí thời gian, hoặc là lãng phí tánh mạng, đồng thời còn tốn hao rất nhiều bổn nguyên. Loại địa phương này bị vũ trụ che giấu, cảnh giới Đại La khó có thể đi vào Bởi vì loại vật này cảnh giới càng cao càng khó đi ra.
Đại La Kim Tiên ngu xuẩn cũng không phạm sai lầm như thế, bởi vì tiến vào cũng khó khăn, dò xét rất dễ dàng.
Gào thét một lát, thiếu niên tiên nhân mới tỉnh táo lại, lúc này hắn không nhìn ra sâu cạn của Thiên Thư, hiện tại cũng hiểu đối thủ không bằng hắn nhưng cũng có cảnh giới vô thượng. Có tâm tính vô tâm, chính mình bị lừa cũng là bình thường.
Đối phương cũng khẳng định nhìn thấy tiên nhân kia, nếu không sẽ không nhìn thấy hình ảnh của mình lập tức có kế hoạch. Đáng tiếc chính mình hai lần đặc biệt không quan tâm đối thủ, nếu không phải đã lưu lại một tia nhân quả chi lực, cho dù đối phương chạy tới biên giới vũ trụ cũng bị hắn phát hiện.
Thiếu niên tiên nhân bắt đầu kiên nhẫn chuẩn bị đột phá tiểu vũ trụ, hắn biết dù thế nào cũng tốn năm ba ngày, đối phương quen biết nha sẽ chuẩn bị tốt. Hai vô thượng Đại La Kim Tiên cũng không phải không thể đối phó, hơn nữa là rất đơn giản.
Hắn nghĩ tới đây liền không có nôn nóng, Thiên Thư điều động cảm xúc của hắn, không biết, hiện tại đã biết rõ chính mình có tức giận cũng trúng chiêu rồi.
Thiên Thư truyền tống thiếu niên kia đi, nàng cũng phiền muộn, chính mình tùy rời đi lại gặp thiếu niên tiên nhân, vì sao?
Không phải mình đắc tội ý chí vũ trụ ý chứ? Sẽ không, chính mình là Vu Thần, ý chí vũ trụ căn bản không trừng phạt mình, chẳng lẽ là nhân quả Thiên Đạo?