Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2088: Phong ấn (3)



Tô Kính hiểu đây là hiệu quả ba đầu sáu tay của đối phương. Lực lượng tăng lên nhưng vu thuật không cách nào áp chế, việc này cũng không biện pháp tốt. Chênh lệch lực lượng mười mấy lần, dùng Vu Thần chi khí cũng không cách nào đền bù.

Hán Anh cầm mọt thanh loan đao trong tay va chạm với đối phương, hắn chém biển lửa tách ra làm hai và chui vào, sau đó biến mất vô tung.

Đám người Tô Kính cũng không tìm kiếm, lực lượng Thái Âm Chân Nguyên Tỏa lúc này đang phát huy, điều này nói rõ địch nhân không có đột phá hằng tinh giới vực, hắn vẫn còn trong giới vực.

Hán Anh đi vào một không gian khác, biển lửa chung quanh biến mất không thấy gì nữa, lúc này chung quanh là bình nguyên màu xám. Tiên bào trên người hắn hóa thành thiết giáp, hắn đứng trên mặt đất nhìn lên bầu trời.

Bầu trời đều là hỏa diễm, đó là thế giới bên ngoài.

Hán Anh hôm nay đã không còn cho rằng đối phương nhỏ yếu, cũng không muốn qua tốc chiến tốc thắng. Lực lượng pháp tắc trong người sụp đổ, nếu như nói pháp tắc là một ngôi sao vô cùng to lớn, loại tốc độ sụp đổ này duy trì trong thời gian vạn năm cũng không đủ làm bản thân hắn rơi xuống cảnh giới Đại La, hắn vẫn là vô thượng Đại La Kim Tiên chí cao vô thượng.

Hắn có phần không rõ thủ đoạn của đối phương, chẳng lẽ muốn mài chết hắn sao? Hán Anh cười to, hỏa diễm trên bầu trời đè xuống, hắn có thể thong dong quan sát.

Trên chiến trường, những tiên nhân kia cho hắn áp lực rất lớn. Hắn không cách nào nhìn phá lỗ thủng của đối phương, hiện tại hắn cũng có thời gian đứng nhìn.

Đám người Tô Kính hoàn toàn không dự liệu được kết quả như vậy nhưng không ai thay đổi chiến thuật. Năng lượng của hằng tinh chiến hạm gần như vô cùng vô tận, nếu như đối phương kéo dài thời gian thì hắn vô cùng hoan nghênh.

Tô Kính đang hoàn hiện trận pháp bên ngoài, phương pháp hoàn thiện cũng rất đơn giản, đó là thiếu một vô thượng Đại La Kim Tiên, hiện tại bổ sung vị trí Khuyển Thập Lang là được.

Không biết lúc nào. Trong biển lửa đản sinh một tính mạng, đó là một đầu long, thân thể phía dưới là dê rừng. Quái vật kia không ngừng xông lên trong biển lửa, lúc này lực lượng pháp tắc đang tiêu hao nhanh chóng.

Tô Kính nhìn chằm chằm vào biển lửa, trong lòng cũng phiền muộn, bởi vì quái vật của đối phương xuất hiện, không ngừng trùng kích nhược điểm của trận pháp. Nó không xông ra ngoài nhưng lại làm mình tốn hao gấp mười lần.

Đây chỉ là bắt đầu, trong thời gian trăm năm, lực phá hoại của quái vật kia lại tăng thêm đến gấp hai mươi.

Thời gian ngàn năm quái vật kia trùng kích làm cho hằng tinh chiến hạm có chút không chịu đựng nổi, không thể không mở trận pháp phụ trợ, tiên ngọc bắt đầu tiêu hao, những lò luyện hằng tinh cũng vận chuyển toàn lực mới có thể ngăn chặn quái vật kia.

Không phải không thể đánh chết quái vật kia, nếu muốn thu hồi hằng tinh giới vực. Bản thân quái vật kia cũng xông ra khỏi hằng tinh giới vực.

Hán Anh nhìn biển lửa, hắn nhìn thấy gương mặt đám người Tô Kính nhưng không cách nào tập trung. Thời gian ngàn năm qua. Hối Thần Kính đã bị chúng tiên luyện hóa nên phi thường huyền diệu. Cho dù Hán Anh hiện tại cũng không có biện pháp đi ra ngoài, trực tiếp tập trung địch nhân.

Khuyển Thập Lang bị phong ấn ngàn năm, hắn có thể nhìn tất cả bên ngoài, hắn dứt khoát đứng chờ trong hạt châu. Tuyệt không vội vàng xao động. Thiếu gia không có tới cứu mình, bản thân mình phải tự cứu lấy mình.

Mỗi một năm hắn lại ngưng tụ một giọt máu trong mi tâm, luyện chế diệt thế yêu lôi.

Thời gian ngàn năm hắn luyện chế một ngàn diệt thế yêu lôi. Yêu lôi nằm trên tóc của hắn, từng hạt yêu lôi đỏ rực như máu bám vào trên tóc giống như trang sức của nữ tử.

Hán Anh ngạc nhiên, Khuyển Thập Lang tính tình xao động lại có thể nhẫn nại ngàn năm mà không làm ra phản kháng gì. Nếu như hắn phản kháng thì hắn đã sớm thoát khốn.

Hắn đã biết rõ vấn đề mấu chốt nhưng không phá cục.

Thời gian ngàn năm cảnh giới của hắn giảm xuống không nhiều, lực lượng tổn thất mới là nhiều nhất. Nhiều lần nếm thử công kích thần hồn của địch nhân, cuối cùng còn không có hiệu quả thực tế gì.

Hắn hao tổn rất tốt, hắn không rõ vì cái gì đám người Tô Kính lại hao tổn như thế. Theo lý thuyết, có lẽ đối phương còn có tinh vực khổng lồ cần quản lý, tại sao lại có thời gian tiêu hao lên tiên nhân độc hành như hắn?

Thời điểm hai ngàn năm qua đi, bỗng nhiên hỏa diễm bên ngoài đang gia tăng tốc độ chấn động, Hán Anh lập tức hiểu đối phương đang chờ cái gì đó, lúc này có thêm hằng tinh chiến hạm đến đây và bố trí trận pháp gấp mười lần chung quanh, biển lửa ngập trời, nhìn từ ngoài khu vực này không phải chiến trường, nó chẳng khác gì một hằng tinh cực lớn.

Hằng tinh chung quanh dưới tác dụng của lực hút còn có vài chục hành tinh to lớn đều là vũ trụ bắt được, chúng bay tới gần trận pháp của Tô Kính và biến thành tiểu tinh vực. Hạch tâm chính là mặt trời do ba mươi chiếc hằng tinh chiến hạm tạo thành.

Ba mươi hằng tinh chiến hạm gia trì lực lượng pháp tắc quá nhiều, Hán Anh ý thức được nếu tiếp tục như vậy chính mình sẽ bị đối phương hao tổn chết.

Bởi vì hằng tinh của đối phương đang gia tăng thể tích, chỉ cần có thêm chiến hạm như thế, lực lượng giới vực của hằng tinh chiến hạm sẽ phát triển không hạn chế.

Đối phương có nhiều tiên nhân như vậy, tài nguyên nhất định đầy đủ. Tiếp tục điệp gia tài nguyên, khuếch trương lực lượng giới vực sẽ làm mình không chịu nổi.

Hán Anh trong khoảng thời gian này cũng bắt đầu tu hành, bởi vì nguyên nhân bị Thái Âm Chân Nguyên Tỏa áp chế nên tu hành của hắn không có tiến bộ gì, chỉ có thể duy trì lực lượng và pháp tắc không suy yếu.

Nhưng đối phương sẽ tiến bộ, so tiêu hao như thế, hắn vẫn lạc chỉ còn là vấn đề thời gian. Chiến hạm mới gia tăng làm thực lực hắn giảm xuống một ít, nếu đối phương lại gia tăng chiến hạm, cho dù mỗi ngày mình ăn tiên đan cực phẩm cũng sẽ dần dần mất đi cảnh giới vô thượng, ngã xuống cảnh giới Đại La Kim Tiên.

- Hán Anh, ngươi thả Thập Lang ra ngoài, ta sẽ thả ngươi đi, chúng ta ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau.

Tô Kính lúc này lên tiếng, thời điểm này Hán Anh cũng chuẩn bị phản kích.

Hán Anh do dự một lúc và nói:

- Trao đổi với ngươi, ngươi cũng không tìm thấy ta.

- Ta cũng không cần tìm ngươi làm gì, chỉ cần ta có thời gian thì ta sẽ gia tăng lực lượng hằng tinh giới vực.

- Ta biết ngươi chiếm cứ quá nhiều tài nguyên, tinh vực của ngươi sẽ không phát triển. Không thể phát triển thì sớm muộn cũng bị kẻ khác nuốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.